Hôm sau, chư thần Olympus đều tập trung ở đấu trường đại điện, tuy cuộc chiến đã được quyết định trước nhưng chúng thần đa phần cảm thấy nhàm chán nên tìm kiếm thú vui cho bản thân. Ares lúc này đã đứng đợi sẵn, 1 thân khôi giác đỏ rực như tóc của mình, trên tay là 1 thương và 1 khiên sát khí tràn đầy. Andrew và Aphrodite thong dong đến điểm hẹn, Andrew trên thân vẫn khôi giáp đen bóng tràn đầy các đường vân, chỉ là hôm nay ngoài 1 thanh hoàng kim kiếm còn có 1 thanh kiếm khác như bạc ngân được đặt trong 1 chiếc vỏ hoa lệ, Ares vừa thấy đối thủ lập tức khiêu khích:
" Đến đây Andrew, hôm nay ta sẽ khiến ngươi ném thử tư vị bại trận."
Aphrodite vô ý xiết chặt tay Andrew, Andrew vỗ nhẹ khiến Aphrodite bình tĩnh lại đôi chút, Aphrodite nhìn thấy Andrew ôn nhu vỗ về mình nhất thời đỏ mặt e thẹn, Ares phía xa nhìn tức giận vô cùng như muốn lao vào ăn tươi nuốt sống Andrew. Andrew thấy Ares có dấu hiệu bão nổi an ủi thê tử mình rồi bước ra đối mặt với Ares. Andrew cũng không nhiều lời lập tức rút ra song kiếm làm tư thế tiêu chuẩn, Ares cũng tập trung sẵn sàng đón đỡ.
Không hề có trước điềm báo, Andrew như cơn gió lao đến, 1 kiếm nhằm vào cổ, kiếm còn lại vào hông, Ares vội định thần lấy khiên gạt ra rồi vận dụng sát khí định áp chế nhuệ khí Andrew. Cả hai phong cách chiến đấu hoàn toàn trái biệt, nếu nói Ares cuồng bạo như dã thú sử dụng bản năng để chiến đấu thì Andrew là vận dụng vũ lực tôi luyện trên chiến trường và trí tuệ để chiến đấu, không đến vài chục hiệp, Ares dần dần rơi vào thế bị động mấy lần muốn công kích phản kháng đều bị chặn lại, song kiếm trên tay Andrew thành thạo điêu luyện công kích Ares, mũi kiếm lăng lệ sắc bén tổn thương khắp nơi trên người Ares nhưng Ares đã đỡ được các chỗ yếu hại, vài hiệp sau, Andrew bắt lấy sơ hở chém tổn thương 1 tay của Ares sau đó đá bay vào thành đấu trường.
Mọi người nhìn lại thì Ares đầu tóc đã bù xù, trên người vết thương loang lổ khắp nơi chật vật đến tận cùng, trái lại Andrew không vui không buồn bỏ 2 thanh kiếm vào bao rồi bỏ đi, cả người chưa từng có một vết thương vô cùng nhẹ nhàng đánh bại Ares. Cho dù chúng thần lúc này cũng không thể trầm mặc thán phục kỹ thuật chiến đấu của Andrew, chỉ bằng kỹ xảo chiến đấu đã có thể áp chế Ares.
Zeus nhìn Andrew rồi nhìn Ares trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ, Ares chỉ được cái cậy mạnh nhưng bản thân không hề suy tính khi chiến đấu, đơn giản cứ như cuồng chiến sĩ chỉ biết xé xác trước mặt kẻ thù. Chư thần Olympus cũng lắc đầu bỏ đi, mang danh chiến thần nhưng bản thân lại còn không bằng quân thần, bảo hộ thần Andrew, cũng không phải là điều đáng trách nhưng thua lại quá gọn gàng không chút kẽ hở nào mới là điều đáng sợ. Về sau trận chiến này được nhân loại lấy làm minh chứng cho việc sát lục và cuồng bạo trong chiến đấu luôn thua cuộc trí tuệ và tĩnh táo đối mặt. "Chiến sĩ mạnh mẽ nhất không phải là người đánh mất bản thân trên chiến trường mà là người giữ vững được bản tâm và sự tỉnh táo, chiến sĩ có thể không mạnh mẽ về vũ lực nhưng phải có dũng cảm đối mặt với mọi trận chiến tiến đến."
Vài tháng sau, Zeus tập trung tất cả mọi người đến đại điện bàn bạc về việc tạo ra nhân loại. Chờ đại gia an tĩnh lại lúc sau, Zeus chỉ chỉ Athena bên cạnh vị kia trung niên Thần linh: "Đây là Titan thần Iapetos chi tử, tiên tri giả Prometheus. Hắn mời ta trưởng tỷ, Táo thần Hestia dẫn hắn đi lên, có việc cùng chúng thần thương lượng. Cũng là vị thần góp sức cho chúng ta trong cuộc chiến chống Typhon."
Prometheus đứng dậy, đối chúng thần nói: "Trăm năm trước, Thần Vương bệ hạ tạo đồng thau nhân loại, làm cho bọn họ ở nhân gian sinh sôi nảy nở, phụng dưỡng chư thần. Nhưng là bởi vì Typhon chi loạn, đồng thau nhân loại lọt vào ma thú tàn sát, hiện giờ còn tồn tại tại thế gian bất quá mấy trăm. Chư thần Thần miếu không người xử lý, nhân gian đồng ruộng hoang phế, ta cảm giác sâu sắc sầu lo, vì thế tưởng một lần nữa tạo người, hy vọng được đến Olympus chúng thần duy trì cùng trợ giúp."
Chúng thần bắt đầu thương nghị lên, cuối cùng đạt thành cộng đồng hiệp nghị, đồng ý trọng tạo Nhân tộc.
“Thực hảo, chúng thần nếu đã đạt thành nhất trí, nhưng là tạo người không phải sự tình đơn giản, yêu cầu một vị năng lực xuất chúng, tinh thông sáng tạo Thần linh đi làm, không biết ai thích hợp?”
Chúng thần do dự một lát, đều tự giác không có tạo người năng lực, cuối cùng Athena đứng dậy: “Ta đi.”
Zeus thấy là Athena, mỉm cười nói: “Athena vì chấp chưởng trí tuệ Nữ Thần, chuyện này từ ngươi trợ giúp Prometheus, ta thực yên tâm.”
Chúng thần khó được gặp nhau một lần, Zeus liền lại gọi tới Muse Nữ Thần, bắt đầu rồi thật lâu không có cử hành ca vũ yến hội. Chúng thần đối này rất có hứng thú, đều ở chúng thần chi điện uống rượu , quan khán ca vũ.
Prometheus mặt mang mỉm cười, như suy tư gì mà đạp nhẹ nhàng bước chân, đi vào một cái bờ sông, từ bờ sông nắm lên một đại đoàn bùn đất, dùng tay ở trong sông múc chút thủy tưới ở mặt trên, đem nó cùng thành mềm cứng thích hợp bùn, sau đó dùng này đó bùn căn cứ thần hình tượng nặn ra một người.
Cái này tượng đất tạo hắn yêu thích, vì thế hắn lại lòng tràn đầy vui mừng mà nặn ra rất nhiều tương đồng tượng đất. Niết xong lúc sau, hắn đánh giá này đó không có sinh mệnh hình thể, lâm vào thật lâu trầm tư.
"Chỉ cần như vậy vô pháp thành nhân loại, bọn họ còn cần sinh cơ." Athena ở một bên nói.
Prometheus hướng bên cạnh nhìn lại, phát hiện động vật không ngừng chạy vội, ở trên người chúng nó, sinh cơ bừng bừng. Hắn từ các loại động vật trên người thu lấy thiện hoặc ác đặc tính, tỷ như sư tử dũng mãnh, cẩu trung thành cùng thông minh, mã cần lao, ưng thấy xa, hùng cường tráng, bồ câu dịu ngoan, hồ ly giảo hoạt, con thỏ khiếp đảm cùng lang tham lam, sau đó đem này đó đặc tính xoa hợp ở bên nhau, hướng mỗi người ngực rót vào thuộc về hắn kia một bộ phận.
Cứ như vậy, Prometheus sáng chế tạo người, liền có thể giống động vật giống nhau có thể hoạt động. Nhưng là, bọn họ lại chỉ là ở máy móc mà chạy vội, chết lặng mà vận động, khuyết thiếu một loại dĩ vãng nhân loại đều có linh tính.
Athena tại đây khối mỹ lệ địa phương ngạc nhiên mà nhìn chăm chú vào Prometheus sở làm hết thảy, phát hiện hắn vị này bạn tốt sức sáng tạo tựa hồ càng ở Olympus chúng thần phía trên. Đương nàng phát hiện Prometheus nhìn hắn sáng tạo vật bó tay không biện pháp, không biết như thế nào giao cho linh tính thời điểm, nàng vận sử Thần lực, đem thần có sức sống hô hấp thổi vào bọn họ trong miệng.
Đột nhiên, những nhân loại này tựa hồ cảm giác thế giới thay đổi, trở nên thần kỳ cùng xa lạ. Bọn họ bắt đầu học xong tự hỏi, bắt đầu làm có ý nghĩa lao động, từ động vật bên trong chia lìa ra tới. Prometheus thấy vậy dùng thần lực ngưng tụ ra nhân loại từ bùn đất, đến hết cả 1 ngày.
Tựa hồ cảm giác được này nhóm người loại đặc thù, Zeus đối với Prometheus nói: “Iapetos chi tử, hiện giờ nhân loại đã xuất hiện, dựa theo chúng ta ước định, yêu cầu lập tức bắt đầu tôn thờ với ta Olympus chúng thần.”
Prometheus chần chờ một chút, sau đó nói: "Thần Vương bệ hạ, nhân loại vừa mới ra đời, ấm no chưa thỏa mãn, còn cần mấy năm học tập. Chờ đến áo cơm vô ưu, phân biệt đúng sai lúc sau, ta liền làm cho bọn họ bắt đầu tôn thờ chúng thần." Ngụ ý, chính là nói yêu cầu quá đoạn thời gian mới có thể bắt đầu hiến tế chúng thần.
Zeus giận dữ, hắn Prometheus đã làm lại sinh nhân loại nơi đó được đến nhiều như vậy chỗ tốt, thế nhưng còn ngăn cản nhân loại lập tức hiến tế Olympus. Zeus rất rõ ràng. Chờ đến nhân loại có thể phân biệt đúng sai, sẽ chính mình tự hỏi, bọn họ đối với Thần linh liền không có sâu nhất kính sợ. Hắn lập tức liền tưởng giáo huấn Prometheus một đốn, chờ nhìn đến mặt sau nhân loại đều một bộ kính trọng ánh mắt nhìn đến Prometheus, lại đem cái này ý tưởng đánh mất.
Zeus vận sử Thần lực, từ mỗi một cái tân sinh nhân loại trên người, rút ra một loại như tơ tuyến giống nhau, hình như có phi có mơ hồ đồ vật, sau đó đem nó giấu ở chính mình ống tay áo bên trong. Thứ Zeus lấy đi là hỏa, hỏa là khởi đầu văn minh của nhân loại, nhờ hỏa con người có thể xua đuổi thú dữ, nấu nướng, rèn vũ khí, hỏa là đại diện cho buổi đầu của nền văn minh còn là 1 dạng truyền thừa, kế tục.
"Ngươi tự giải quyết cho tốt đi."
Athena thở dài một hơi, liền cũng rời đi. Nàng thân là trí tuệ Nữ Thần, lại là Prometheus bạn tốt, như thế nào sẽ đoán không được hắn ý tưởng. Hắn muốn chính mình sáng tạo nhân loại tận khả năng thoát khỏi Thần linh khống chế, chỉ là sao có thể. Thần linh cường đại, xa xa không phải nhân loại có thể so được.
Prometheus nhìn nhân loại này, phảng phất đang nhìn chính mình vừa mới sinh ra con cái, trong lòng tràn ngập ý chí chiến đấu cùng tình cảm mãnh liệt. Andrew chỉ lẳng lặng nhìn cũng khâm phục cúi đầu trước Prometheus, thân là thần linh mà tâm hệ nhân loại có thể nói ít đến đáng thương hơn nữa từng là nhân loại nên Prometheus xứng đáng nhận được cúi đầu này, bất quá bản thân Andrew đã dùng thần lực ẩn giấu đi nên Prometheus không hề phát giác.