Hy Lạp Bất Bại Quân Thần

Chương 109: Kết thúc, Vương thành




Hóa đá cự nhân, chậm rãi biến thành khói bụi, theo gió trôi qua, một điểm kia điểm tiêu tán khói bụi có khó có thể dùng lời diễn tả được mỹ cảm, Thần Linh giống như khói lửa giống như nháy mắt thoáng qua tràng diện, rung động tất cả mọi người tại chỗ tâm.

Các kỵ sĩ yên lặng không nói gì.

Thẳng đến sau nửa ngày, tại liên tiếp lấy lại tinh thần.

Tràn ngập rung động, khó có thể tin kinh hô liên tiếp vang lên.

"Thật.. Thật là lợi hại."

"Ta chẳng lẽ còn ở trong mơ sao?"

Cự nhân có thể coi chính là thần linh ở thần hệ Cletic, cho dù Ác thần cũng là thần linh.

Có thể xưng thần linh đều không ngoại lệ chạm đến Thần Vực tức Thần Vương cảnh giới, nhân loại xưng đến nay không ai có thể đặt chân đến cảnh giới đó trừ trường hợp của Scathach.

Nhân loại khó có thể lĩnh ngộ được phép tắc nên đa số các nhân loại đều chỉ có thực lực Bán Thần hoặc mạnh hơn một chút nhưng đều kém hơn thần linh chân chính, cũng chỉ có về sau Andrew cứu lấy linh hồn một số anh hùng sau đó giúp họ đắp nặn cơ thể tiếp cận phép tắc mới có thể lĩnh ngộ ra con đường thuộc về mình.

Nhưng ngày hôm nay, có lẽ nhân loại chứng kiến kì tích sinh ra, đây có lẽ là kết quả sau nhiều lần giãy giụa tìm kiếm con đường.

Bất kể thế nào, ở các Thần Vực nhân loại luôn ở vào thế yếu nhưng chính vì thế bọn họ vẫn cứ giãy giụa, sắn giết ma thú, rèn luyện thân thể, hấp thu ma lực, hợp tác lẫn nhau,.. chỉ để có thể sinh tồn ở Thần đại.

"Không nên nghi hoặc nhân loại, đây chính là kết quả cuối cùng của vô số lần giãy giụa sinh tồn của các ngươi."

"Cho nên, không cần cảm thấy mê mang, bây giờ hiện ra ở các ngươi trước mắt, chính là tự thân ‘Không ngừng giãy dụa’ kết quả."

Mọi người đều không tự chủ được nghe theo âm thanh vang lên dẫn đạo, lại nhìn theo bóng dáng vị nữ vương bọn hắn, bóng người điên đảo, cầm trong tay tinh hồng ma thương, đôi mắt như lửa giống như nóng bỏng thiếu nữ.

"Thí thần giả" không biết ai bỗng dẫn đầu kêu gọi từ này, Cái tên này xuất hiện trong nháy mắt, giống như kích phát ngòi nổ giống như, trong không khí đọng lại không khí, chậm rãi tan rã-- Các chiến sĩ trong lòng bản năng nhiệt hỏa, đem đây hết thảy bao trùm, bọn hắn nhanh chóng đón nhận cái tên này, lớn tiếng kêu gào.

‘ Thí thần giả’ ngôn ngữ, không ngừng làm nóng lấy, cuối cùng như nhiệt hỏa một dạng mãnh liệt.

Bất quá Andrew có thể chú ý đến kẻ đầu tiên dẫn đầu kêu gọi từ này, vừa rồi chính hắn gào lên đã lập tức biến mất không để lại vết tích khiến Andrew nghi hoặc bất quá suy nghĩ chỉ có thể là vị thần linh nào đó.

Thí thần giả ý nghĩa bắt nguồn từ Cletic là cách gọi của Scathach, trong xuyên suốt các thần thoại hay truyền thuyết danh xưng thí thần giả đều mang ý nghĩa phản nghịch chư thần nhưng chỉ trừ Scathach thì không có ai được gọi với danh hiệu thí thần giả.

Lấy phàm nhân chi thân trảm sát được thần linh chi thân mới có thể được tôn xưng thí thần giả, hơn nữa về sau kế thừa Ảnh chi quốc lại trực tiếp tiêu diệt vô số vong linh và vong hồn của các thần linh.

Cho nên thí thần giả khái niệm cũng từ đó mà được hình thành.

Brynhildr cũng đã trở lại bên Andrew có chút thán phục và thưởng thức thiếu nữ, năm đó nàng muốn đặt chân Thần Vương cảnh giới cũng trải qua không biết bao nhiêu trận chiến sinh tử mới có thể đạt được.

Chỉ có thể nói phương Tây thần thoại Hy Lạp đa số đều là sống như cá mặn ngoại trừ thỉnh thoảng trải qua vài trận chiến thì còn lại thì cứ tận hưởng cuộc sống, bất quá có lẽ về sau lại chuyển biến.

Trong thần thoại La Mã và Hy Lạp cả hai có cùng nguồn gốc với nhau, cùng thờ 12 Chủ thần chỉ là đổi đi tên lại, bất quá đã lâu Andrew cũng chưa trở về Hy Lạp, có lẽ sau khi kết thúc trận chiến sẽ trở về 1 chuyến.

Cả hai cũng lặng lẽ rời đi để một mình Scathach tận hưởng.

Phải mất 1 tuần sau đó mới có thể giải quyết tốt hậu quả của chiến tranh, yến tiệc cũng tạm thời hủy bỏ đợi khắc phục hậu quả.

Ảnh chi quốc vương đô --- Vương Thành.

Lần trước Ảnh chi quốc bên ngoài tường thành Andrew đến chỉ là biên giới ở bên ngoài, lần cung điện được đưa đến cũng chỉ thuộc lãnh địa của Scathach, đến Vương thành chính là lãnh địa của Phụ thân Scathach- Quốc Vương Ard Greimne.

"Đối với nhân loại thật đúng là hùng vĩ tòa thành đâu...".Hơi hơi từ trong xe ngựa nhô đầu ra, Andrew nhìn xem phương xa Ard Greimne Vương Thành, thầm nói.

Vương Thành mà tường thành. Mỗi một khối cũng là dùng cơ hồ cao cỡ một người mà cự thạch đắp lên mà thành. Trải qua mấy đời Quốc Vương không ngừng sửa chữa lại. Tại trên lực lượng phòng ngự đã đạt đến một cái gần như kinh khủng mà cấp bậc.

Trên tường thành. Cách mỗi hai trăm mét liền có một tòa thật cao địa tháp quan sát. So bên cạnh tường thành cũng cao hơn lên một mảng lớn. Gặp phải chiến tranh. Những thứ này tháp quan sát cũng có thể biến thành lực phòng ngự cường đại mà viễn trình tiễn tháp. Phía trên trang bị quân đội mà nỏ khổng lồ pháo.

Ảnh chi quốc khá rộng ước chừng bằng 2 quần đảo Nhật Bản hiện tại, tuy nhiên cũng chỉ có không đến 3-5 phần có thể cho người dân sinh sống, còn lại là ma thú, huyễn tưởng thú, thần thú thậm chí còn có các bóng ma vật vờ thoát ra từ trong không gian song song.

Chế độ theo thành bang, khá giống Hy lạp thời xưa nhưng thành thị hay lãnh địa lớn mạnh nhất sẽ được xưng là Quốc Vương. Còn những người còn lại được xưng là Lãnh chúa.

Cái này Thần Vực cùng tồn tại, ma vật hoành hành thần đại, là tôn sùng ‘Sức mạnh chủ nghĩa’ thời đại, quốc gia tài nguyên cũng tốt, trong lòng nhân dân quan niệm cũng tốt, cũng là sùng bái cường giả, cho rằng cường giả nên nắm giữ hết thảy thời đại.

Không có nam nữ kém. Chỉ cần là cường giả, liền nhất định nhận được tôn kính.

Đương nhiên, ở trong người bình thường mặt, vẫn là nam mạnh nữ Nhược, nam tôn nữ ti.

Bị lưu truyền rộng rãi ‘Anh hùng’ nhóm, liền thường xuyên đánh bại địch nhân, đem địch nhân thê nữ chiếm làm của riêng, cũng mặc kệ là bị chiếm cứ thê nữ, hay là nhân dân quần chúng, lại đều cho rằng đây là chuyện đương nhiên, sẽ không đi khiển trách không có đạo đức, ngược lại sẽ vung tay reo hò.

Dù sao, 'Đạo đức' ở thời đại này, cũng không có sinh ra. Cho dù Hy lạp cũng chỉ hỏi nhau xem nắm đấm ai lớn hơn chính vì thế một vài phương diện hết sức nguyên thủy và thực tế.

Cho dù Andrew cũng khá bất ngờ, bởi vì tòa Vương thành này hoàn toàn có thể chống cự được nhân loại xâm lấn thậm chí cho dù cự nhân có thể chống đỡ một hai.