"Ô ô ô ác ác ác—!!!"
Biển sâu cự nhân Fomoire ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét.
Da của nó giống như dưới biển sâu nước bùn giống như khó coi, làm cho người ác hàn. Diện mục xấu xí dữ tợn, trên trán mọc ra một cái độc giác, cả người ước chừng có cao năm mươi mét, tay nắm lấy một thanh khổng lồ kiếm sắt, người mặc da động vật không biết chế áo giáp. Xung quanh nó theo tiếng rống, một số cự nhân nhỏ thấp bé lên theo sau.
"Ầm ầm —"
Kèm theo lệnh đại địa chấn chiến , khoảng 10 cái diện mục xấu xí biển sâu cự nhân, leo lên Skye đảo.
Fomoire cự nhân lấy nhân loại làm thức ăn, đã từng nuôi nhốt qua trên lục địa nhân loại.
"Bắn tên--"
Nghe được hiệu lệnh, sớm đã trước đó chôn giấu tại trong bụi cỏ đám binh sĩ giơ lên cung tiễn. Lập tức vô số các nỏ khổng lồ như mưa bắn ra những mũi tên đầu bằng sắt, từ trên trời giáng xuống, rậm rạp chằng chịt hướng về 10 cái biển sâu cự nhân bắn nhanh mà đến.
Biển sâu cự nhân cười quỷ dị.
Cái kia xấu xí nụ cười, dường như đang mỉa mai đám nhân loại làm không công.Bên trong một cái biển sâu cự nhân đột nhiên giơ tay lên, đem trong tay cự kiếm huy vũ ra ngoài, cuốn lên một hồi gió bão.
Vẻn vẹn trong nháy mắt, mưa tên đều bị quét bay ra.
Từ biển sâu cự nhân trong miệng, phun ra một cột nước. Cột nước này phảng phất mang theo cao áp, đem trên mặt đất Ảnh chi quốc quân đội toàn bộ thôn phệ, thậm chí có binh sĩ, trực tiếp bị trọng áp đánh nứt da thịt, trong máu bị quán chú dòng nước, miệng sùi bọt mép mà chết. Bất quá còn khá may mắn vì chỉ ba tên cự nhân đi đầu có thể phun ra cột nước.
"... Hoàn toàn không phải là đối thủ."
Xa xa nhìn xa trên đài, Blake hung hăng đập một cái vách tường. Mới chừng 30 tuổi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy và chiến đấu với Cự nhân, nhưng hắn không ngờ nhân loại trước mặt chúng lại vô lực và yếu đuối đến thế.
Scathach cùng Aoife biểu lộ mặc dù không có khó coi như vậy, nhưng cũng mặt lộ vẻ ngưng trọng.
Thần đại, là cường giả vi tôn thời đại.
Quyền hạn, tài lực, đạo đức, pháp luật --- Ở thời đại này cũng là hư ảo.
Chỉ có sức mạnh mới là hết thảy.
Ở thời đại này, vua một nước, thường thường cũng là quốc gia chiến sĩ cường đại nhất.
Đối với Cletic thực lực chia làm 3 giai đoạn: Kị sĩ, Anh kiệt và Vương giả.
Kị sĩ bao gồm kị sĩ trưởng, đại kị sĩ các loại.
Anh kiệt có thể tiêu diệt được các ma thú hung hãn chiếm lĩnh một phương rừng rậm.
Vương giả ít nhất phải có lực chiến một trận với Chủ thần hoặc là tiếp cận gần nhất với thần linh sinh mệnh như thần thú, cự long một dạng có thể đánh chết.
Cuối cùng chính là Thần Vương cũng chính là Thần Vực các chiến sĩ Cletic hay nói.
Hơn nữa nếu Andrew đoán không lầm tên cự nhân đi đầu chính là Thần Vương tức Thần Vực cấp bậc, 2 tên theo sau nhiều nhất là Chủ thần đỉnh hoặc vừa vặn đột phá cảnh giới đó còn các tên đi theo không đáng nhắc đến chỉ sợ chỉ cần là cấp bậc anh kiệt cũng có thể đánh chết.
"Thật yếu, tuy có trí tuệ nhưng dễ bị bản năng và giận dữ đánh mất." Brynhildr lắc đầu nói.
"Cuối cùng đây cũng chỉ là nhân loại Ảnh chi quốc, bọn họ có thể cử Thần Vương chiến lực đã để mắt." Andrew lắc đầu nói.
"Chỉ sợ đây nhiều nhất là pháo hôi trừ tên đi đầu có lí trí."
"Đương nhiên, pháo hôi được cử đi diệt nhân loại chỉ sợ đã để mắt đến nhân loại." Andrew gật đầu nói.
Tuy bản thân các tên khổng lồ Bán thần, Chủ thần thực lực nhưng suy cho cùng quá yếu, loại này chỉ cần Achilies thì một thương một tên, thực lực bọn chúng đơn thuần do huyết mạch khổng lồ tăng cường cộng thêm hình thể nên nhìn như mạnh mẽ nhưng chỉ cần có dũng khí, chỉ sợ là Bán thần sở hữu thực lực Chủ thần có thể giết chết hết trừ 3 tên đi đầu.
" Đem ta chiến thương lấy ra."
"Điện hạ?!"
Blake kinh hô một tiếng, nhìn về phía thần sắc bình tĩnh Scathach.
Thiếu nữ màu đỏ thắm đôi mắt nhìn chăm chú vị tướng quân này, gương mặt tuyệt mỹ bên trên bỗng nhiên hiện lên một vòng mỉm cười thản nhiên. Nhất định phải nói mà nói, cái này xóa ý cười giống như hoa hồng trí mạng diễm lệ giống như cao quý, thần bí, lại như đồng niên ấu nữ vương như vậy mang theo nhàn nhạt bất khuất, kiêu ngạo.
"Ngươi cho là ta sẽ trơ mắt nhìn các dũng sĩ anh dũng chiến đấu, mà ta lại chỉ lo thân mình sao?"
"...... Dĩ nhiên không phải."
"Vậy không cần nói nhiều, Andrew cùng Brynhildr, ta biết thân là thần linh ta không có tư cách bàn điều kiện với 2 vị nhưng xin hai vị hãy hỗ trợ kìm chân hai tên khổng lồ kia. còn tên còn lại đích thân ta nghênh chiến. Ta cam đoan bất kể kết quả thế nào Ảnh chi quốc đều sẽ thiếu 2 vị một cái nhân tình." Scathach bỏ qua Nữ Vương kiêu ngạo giọng, đối mặt 2 người giọng không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh nói.
"Có thể, bất quá giá cả thần linh chiến đấu giúp rất đắt. Bất quá so với thiếu nhân tình ta lại muốn chính ngươi thiếu nhân tình." Andrew lộ nụ cười rực rỡ, Scathach sau trận chiến này sẽ chính thức đăng lâm Thần Vương cảnh giới, mới 16-17 tuổi đăng lâm Thần Vị, kể ra chỉ sợ hù chết các Thần linh khác, lúc đó chỉ sợ họ lâm vào hoài nghi mình có sống trên thân cẩu từ trước đến nay hay quá phế vật mà đột phá thành Thần Vương cần vài trăm năm.
Thế nhưng là, Scathach nhưng là cười lên tiếng, giống như là nghĩ tới điều gì chuyện thú vị một dạng, nàng giống như tiểu nữ hài đồng dạng triển lộ nét mặt tươi cười: "Ngài thực sự là người có ý tứ — Tốt a, chỉ cần ngài đáp ứng điều kiện này, ta liền thiếu ngài cùng vị Nữ võ thần một phần ân tình."
"Tốt ah, cũng nên bắt tay vào công việc." Andrew vung vẩy tay, coi như một hoạt động giải trí, nói thật không đến Chúa tể không nhập nổi mắt hắn, bất quá nhìn trên tâm tình với Scathach một lần hắn liền ra tay, Brynhildr cũng không mấy hứng thú, đối với nàng chỉ sợ Cự nhân kia nhiều nhất là 1 thương sự tình bất quá vừa lúc nàng cũng cần món đồ chơi nên sẽ cố trân quý.
Scathach cười mỹ lệ cầm lấy thương leo lên lưng ngựa sau đó quay lại nói với Blake:
"Blake, chiến trường giao cho ngươi, cử các chiến sĩ giết chết các tạp nham cự nhân, 3 tên cầm đầu giao cho chúng ta." Scathach lập tức phi ngựa lao đến tên cự nhân khổng lồ phía trước.