Huyết Vực Mê Đồ

Huyết Vực Mê Đồ - Chương 73: Rừng rậm ma dược




Trong cung điện tối tăm phía dưới, Vu sư tóc xám trắng ngồi ở trên ghế, đáy mắt chứa gió lốc âm u.

Sáng sớm ngày hôm sau, một con quạ đen to lớn phành phạch cánh, dừng ở trước cửa sổ phòng Jonas.

"Ngươi đoán là tuyên chiến hay là đầu hàng?" Sera ghé vào lồng ngực Jonas, lười biếng hỏi.

"Đều không phải." Jonas vuốt ve tấm lưng trần trụi, "Ta đoán là trao đổi."

"Dùng tộc nhân Ám Linh của ngươi?" Sera ngồi dậy.

"Trừ cái đó ra, ta nghĩ không ra trên tay hắn còn có lợi thế gì khác, có thể dùng để trao đổi Prune Tucker cùng ta." Jonas vươn tay phải, quạ đen lập tức bay lại, đưa tin nhắn cho hắn.

Mở ra phong thư, giấy viết thư xám tỏa ra mùi ẩm mốc, Sera chán ghét chui đầu vào chăn.

Jonas vội vàng đọc xong, dùng lửa đen thiêu trụi, "Ra đây đi."

"Tin nói cái gì?" Sera hỏi.

"Giống như ta nghĩ, dùng tộc nhân Ám Linh trăm ngàn năm trước bọn họ bắt, để trao đổi một mình Prune Tucker." Jonas nói.

"Đổi không?" Sera hỏi.

"Ngươi nói đi?" Jonas nhéo mũi nhỏ của cậu.

"Đổi!" Sera không do dự chút nào, dùng nhiều tộc nhân Ám Linh như vậy đổi một mình Prune Tucker, không thiệt chút nào a! Hơn nữa Prune Tucker cũng không anh tuấn!

Bữa sáng trên bàn, Jonas nói chuyện này cho Sami Keener.

"Ta không cảm thấy chuyện này sẽ đơn giản như vậy." Sami Keener nhíu mày.

"Nhưng đây là cơ hội duy nhất để ta tìm lại được tộc nhân Ám Linh." Jonas nói, "Cho dù biết rõ là bẫy rập, ta cũng phải đi."

"Nhưng sẽ có nguy hiểm." Danny nhìn qua có chút lo lắng.

"Ta sẽ đi giúp hắn." Sami Keener xoa xoa đầu cậu.

"Thật sao?" Danny ngạc nhiên.

Jonas cũng kinh ngạc, Sami Keener là thiên sứ lạnh nhạt nhất Thần giới, dường như chưa từng nghe qua hắn chủ động muốn giúp ai.

Có vẻ như Danny thật sự mang lại cho hắn không ít biến hóa.

"Vậy ngài cũng phải cẩn thận nga." Danny nghiêm túc dặn dò.

Sami Keener gật gật đầu, giúp cậu ngâm ngũ cốc vào sữa bò.

"Bối Nhã đâu?" Sera hỏi.

"Ở trên lầu nghỉ ngơi, gần đây hắn không nói chuyện mấy." Danny trả lời.

"Làm sao ngươi rõ ràng như vậy." Sera hứng thú bừng bừng bát quái, "Quan tâm Bối Nhã?"

Mặt Danny đỏ lên, cẩn thận nhìn mắt Sami Keener, còn may hắn có vẻ cũng không tức giận.

"Để ý tình địch rất bình thường a!" Sera lắm chuyện khắp nơi, "Nhưng ngươi yên tâm, Sami Keener vẫn còn trinh tiết!"

Trinh tiết? Khóe miệng thiên sứ sáu cánh cứng đờ.

"Thật cảm động." Sera che lại mặt.

Danny có chút dở khóc dở cười, rốt cuộc cảm động chỗ nào.

"Đến lúc đó có lẽ sẽ có nguy hiểm, ngươi ――"

"Ta nhất định sẽ bảo hộ ngươi!" Lời Jonas còn chưa nói xong, Sera kiên định ngắt lời hắn.

Jonas:......

"Bởi vì ta là công chúa mỹ nhân ngư dũng cảm kiên cường a!" Sera nắm tay.

Jonas:......

Nhìn Ám Linh vương cứng đờ, Sami Keener đột nhiên thấy may mắn, tiểu hồ ly của mình không có sở thích muốn sắm vai ác này!

"Ta có thể đi hay không?" Danny hỏi.

"Đương nhiên, ta sẽ bảo hộ ngươi." Sami Keener vỗ vỗ đầu cậu, "Uống hết sữa đi."

Danny vui vẻ gật đầu, sau đó ngoan ngoãn há to mồm ăn bữa sáng.

"Ngươi xem, đối thoại của họ không muôn màu muôn vẻ như chúng ta!" Sera phân tích cho Jonas, "Một chút tế bào nghệ thuật cũng không có!"

"Ngoan ngoãn ăn cơm." Jonas nhét vào miệng cậu một miếng chân giò hun khói.

"Ngươi có nguyện ý cùng ta học một khóa viết kịch bản hay không?" Sera trong miệng nhét phình phình, vẫn còn đang dùng sức hỏi Sami Keener.

"Nếu ngươi muốn làm quý tộc ưu nhã, đừng nói chuyện khi trong miệng đang đầy thức ăn." Sami Keener nhàn nhạt nói.

"...... "Không ưu nhã đối Huyết tộc mà nói quả thực là vết thương trí mạng, Sera bị thành công chọc trúng! Vì thế cậu không vui vẻ gì ngậm miệng lại!

Khóe miệng Sami Keener giương lên, tiếp tục ngắm Danny ăn.

"Sami bắt nạt ta." Sera túm tay áo Jonas, "Có thể phản kích một chút hay không?"

"Ngươi có thể đánh thắng được hắn?" Jonas hỏi.

"Không thể, nhưng ta có ngươi a!" Sera nói một cách đương nhiên.

"Những lời này ta thích, nhưng bây giờ ta không thể cùng Sami đánh nhau." Nas gõ gõ đầu cậu, "Ma pháp của chúng ta cần tiết kiệm cho hai ngày sau."

"Ta muốn dùng hai ngày này để ấp ủ kế hoạch phản kích hắn!" Sera kiên trì.

"Tùy ngươi." Jonas luôn luôn chiều chuộng vô điều kiện với Sera, huống chi nếu có thể có cơ hội cùng Sami đánh một trận, có vẻ như cũng không tệ lắm.

Đêm khuya ngày thứ ba, đoàn người từ lâu đài xuất phát, lên đường đến rừng rậm ma dược.

Khoảng cách cũng không xa, hơn nữa với năng lực thuấn di, chỉ trong một giờ đã đến nơi.

Trong rừng rậm sương mù bao phủ, khắp nơi an tĩnh chỉ còn lại thanh âm gió thổi động lá cây.

Tiểu hồ ly màu đỏ cuộn thành một quả cầu lông nhỏ, trốn vào trong ngực Sami Keener.

Prune Tucker bị Duck dùng dây thừng ma pháp khống chế, đi ở giữa đội ngũ.

Sâu trong rừng rậm, có một suối nguồn màu xanh lam, đang toát ra khí nóng sền sệt.

"Thật ghê tởm." Sera chán ghét che miệng lại.

"Chúng ta tới rồi!" Đối diện không có một bóng người, Jonas có chút khó chịu.

"Buông hắn ra, hắn biết nên đến nơi nào." Thanh âm già nua từ bốn phía truyền đến, không cách nào phân biệt được phương hướng cụ thể.

"Ám Linh bị ngươi bắt đâu?" Jonas lạnh lùng nói.

Suối nguồn phát ra tiếng vang khủng bố, như bị người hung hăng bổ ra từ giữa, nước suối nghiêng ra hai bên, lộ ra một bậc thang.

Mà ở cuối bậc thang, một hàng người mặc áo đen đang chậm rãi đi lên trên, khuôn mặt và thân ảnh đều quen thuộc vô cùng.

"Bọn họ đều rất tốt, 142 cá nhân, một người cũng không khuyết thiếu." Thanh âm tiếp tục từ bốn phía truyền đến, "Chỉ cần các ngươi thả Prune Tucker, ta bảo đảm bọn họ sẽ bình yên đi ra khỏi suối nguồn."

"Ngươi là ai?" Jonas hỏi.

"Ngươi không cần biết." Thanh âm khàn khàn, như là có cái muỗng nghiền vào pha lê.

"Nếu ngươi gạt chúng ta thì sao?" Jonas nhíu mày.

"Xem ra ngươi dám không dám đánh cược." Trong thanh âm ẩn ẩn có tức giận, "Nếu Prune Tucker bị thương, toàn bộ tộc nhân Ám Linh của ngươi sẽ bị suối nguồn nấu chín!"

"Được rồi, ta đánh cược." Jonas trầm giọng nói, "Để cho bọn họ bình an đi đến cửa ra, ta sẽ thả Prune Tucker."

Thanh âm không tiếp tục, hiển nhiên là ngầm đồng ý điều kiện này.

Tộc nhân Ám Linh càng đi càng gần, người dẫn đầu là một ông lão tóc trắng xoá ―― chiêm tinh gia Ám Linh tộc bác học nhất, cũng là lão sư Nas kính trọng nhất. Sau đó, Charles, Daniel, Johnny...... Toàn bộ đều là nhân tài đứng đầu Ám Linh tộc, có bọn họ gia nhập, trùng kiến Ám Dạ thành sẽ đơn giản hơn rất nhiều!

"Lão sư. " Hốc mắt Jonas nóng lên.

"Vương." Ông lão đầu bạc cũng kích động, muốn tập tễnh đi ra, lại bị ma pháp trên đường cách trở bắn ngược lại, nếu không có người phía sau đỡ lấy, suýt nữa rớt xuống cầu thang.

"Lão sư!" Trong lòng Jonas nháy mắt trống rỗng, rống giận về phía sâu trong rừng rậm, "Mở kết giới ra!"

"Để Prune Tucker lại đây, hắn đến nơi an toàn, ta sẽ tiêu trừ ma pháp." Thanh âm già nua tàn nhẫn, "Nếu không ta khiến cho nước suối bao phủ bọn họ!"

Jonas phất tay cởi bỏ giam cầm Prune Tucker, "Đi!"

Ma pháp Prune Tucker đã bị Sami Keener phong ấn hơn phân nửa, bởi vậy hắn đi rất thong thả, khi thân hình hắn sắp biến mất trong rừng rậm, Jonas dùng ma pháp chắn trước mặt hắn.

"Ngươi lại muốn làm cái gì?" Thanh âm có chút tức giận.

"Mở kết giới ra, ta sẽ tuân thủ hứa hẹn." Jonas trầm giọng nói.

"Vì sao ta phải tin?" Đối phương cười lạnh, "Ta chưa bao giờ tin Ma Vương địa ngục sẽ hết lòng tuân thủ hứa hẹn."

"Ta cũng không tin ngươi." Jonas nói.

Mọi thứ lâm vào cục diện bế tắc, đuôi lông mày Sami Keener giương lên, dùng tốc độ cực nhanh trao đổi ánh mắt với Jonas.

Nháy mắt tiếp theo, lòng bàn tay Sami Keener đột nhiên ngưng tụ vạn trượng kim quang, lấy tốc độ sét đánh không kịp che tai vây quanh suối nguồn.

Thời gian giam cầm thuật của thiên sứ, có thể làm thời gian của khu vực bị phong ấn dừng lại hơn mười giây.

Cùng lúc đó, Jonas cũng dùng hết toàn lực triệu hồi kiếm đen, chém mạnh vào kết giới phong ấn suối nguồn, thanh âm xé rách chói tai truyền đến, khiến mặt đất cũng run rẩy. Jonas nhảy vào đập tan kết giới, dùng hắc ma pháp bảo hộ mỗi người, đưa bọn họ thuấn di ra khỏi dòng suối.

Một loạt động tác tốn thời gian chỉ mười giây, lúc người cuối cùng được cứu ra, thời gian trên suối nguồn cũng khôi phục tự do, dòng nước đặc sệt một lần nữa phong bế khe nứt, tỏa ra mùi gay mũi.

"Khốn kiếp!" Thanh âm già nua cực đoan phẫn nộ.

Bặc Đông và Elea lôi kéo Prune Tucker bị trói lần nữa, từ trong rừng cây đi ra.

"Chính ngươi cũng nói, Ma Vương địa ngục chưa bao giờ tuân thủ hứa hẹn." Thanh âm Jonas lạnh lẽo.

"Rất tốt, vậy các ngươi cùng đi chịu chết đi!" Tiếng gầm rú từ bốn phía truyền đến, trên mặt đất vỡ ra vô số khe nứt, chướng khí và sương mù dày đặc, các loại sinh vật kỳ dị như thủy triều trào ra, điên cuồng công kích mỗi người.

Nhóm Ám Linh đều có chút kinh hoảng, dường như ma pháp đã là thứ xa lạ.

Jonas dùng kết giới bảo hộ bọn họ, dùng tốc độ chớp nhoáng nhằm phía ngoài bìa rừng. Rắn độc tê tê điên cuồng nghênh diện đánh tới, toàn bộ bị hắn dùng hắc ma pháp xé nát.

Sera đi theo bên người hắn, dùng năng lượng cầu Huyết tộc quét chướng ngại cho hắn, tứ chi và máu tươi sinh vật không ngừng phun tung toé, phủ kín gương mặt tinh xảo trắng nõn ngày thường.

Trong rừng cây chiến đấu kịch liệt vẫn tiếp tục, ma pháp công kích càng ngày càng nhiều, trừ Sami Keener ở ngoài, những người còn lại đều đầy người chật vật, Prune Tucker nhìn cơ hội thật chuẩn hung hăng đạp Duck, chạy tới chỗ nhiều dị thú nhất.

Chất nhầy đen thui cùng côn trùng bay múa tạo ra lá chắn tốt nhất cho hắn, tuy Sami Keener đuổi theo rất nhanh, nhưng vẫn muộn một bước, trong rừng cây không có một bóng người, Prune Tucker đã biến mất không tung tích.

Một giây sau, sương mù và sinh vật dị hình đều biến mất sạch sẽ, rừng cây một lần nữa khôi phục lặng yên, nếu không có máu trên mặt đất và mùi gay mũi trong không khí, dường như khiến người nghĩ lầm vừa rồi hết thảy đều là ảo giác.

"Đi thôi." Sami Keener nhàn nhạt nói.

"Không đuổi theo?" Duck ảo não, Prune Tucker từ trong tay mình đào tẩu, "Nói không chừng còn có thể tìm được."

"Nếu đối phương đình chỉ công kích, vậy chứng tỏ Prune Tucker đã ẩn nấp tới nơi an toàn rồi." Sami Keener nói, "Tìm cũng vô dụng."

"Nếu Prune Tucker đã chạy thoát, vậy sao đối phương không tăng mạnh công kích, dứt khoát giết chúng ta?" Duck khó hiểu,"Vừa rồi ta rõ ràng đã cố đánh hết sức."

Bặc Đông và Elea hiếm khi ăn ý, thống nhất dùng ánh mắt nhìn đồ ngốc xem thường hắn một chút.