Huyết Vực Mê Đồ

Huyết Vực Mê Đồ - Chương 41: Gặp rắc rối




Trong phòng bếp, Danny mau chóng nướng xong một rổ bánh ngọt, còn pha xong một ấm trà hoa thanh đạm.

Sami Keener đứng trước cửa sổ, nhìn cậu bê khay một đường chạy chậm, vài phút sau đã xuất hiện ở cửa phòng mình.

"Ta có thể vào không?" Bởi vì không thể gõ cửa, Danny đành phải cẩn thận hỏi.

Sami Keener vung tay lên, cửa đang khép hờ từ từ mở ra.

Danny nghiêng người vào phòng, đem khay đặt ở trên bàn.

Sami Keener không để ý nhìn thoáng qua, "Là cái gì?"

"Một ít bánh ngọt phương đông, không quá ngọt, ngài có thể thử một chút." Danny nhút nhát sợ sệt trả lời, sợ lại làm hắn tức giận.

"Gọi Jonas cùng Sera tới gặp ta." Sami Keener lạnh lùng mở miệng.

"...... Jonas đại nhân đi ra ngoài, Sera điện hạ sinh bệnh đang nghỉ ngơi, hẳn là đã ngủ rồi." Danny không dám nhìn hắn.

"Jonas đi đâu?" Sami Keener nhíu mày, biết rõ mình hôm nay trở về, buổi tối chẳng lẽ không nên mở cuộc họp?

"Không biết." Danny thử, "Bằng không...... Ta giúp ngài đi tìm?"

Sami Keener hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện.

Này tính là ngầm đồng ý hay là cự tuyệt? Danny đứng tại chỗ, có chút tiến thoái lưỡng nan.

"Buổi chiều trước 5 giờ, ta muốn gặp hắn." Sami Keener vẫy vẫy tay, "Đi đi."

Nghe trong giọng nói của hắn có sự không kiên nhẫn rõ ràng, Danny thức thời rời khỏi phòng, nhìn lên đồng hồ treo tường trên hành lang ―― hai giờ chiều, mình chỉ có không đến ba tiếng để tìm người. Nhưng Sera điện hạ cùng Jonas đại nhân cãi nhau, hắn nhất định sẽ không giúp mình; Carl Gadeok đang họp, mình không thể đi quấy rầy; thử hỏi mấy cô hầu gái cùng thị vệ, cũng không ai biết; chỉ có người trông cửa mơ hồ nhớ lại, Jonas đại nhân sáng sớm đã đi về phía đông.

Vì thế Danny chỉ dựa vào manh mối đáng thương này, nhắm hướng đông đi tìm.

Bất quá may mắn, mặt đông thành phố này là khu hoang vắng, ven đường người không nhiều lắm cho nên không khó tìm.

Hỏi qua ông chủ cửa hàng tạp hoá, hỏi qua ma nữ giặt quần áo bên bờ sông, hỏi qua nông phu đang thu hoạch ma dược ngoài ruộng, đều nói không gặp Jonas. Danny một người đi hơn một giờ vẫn không tìm được.

"Rốt cuộc đi đâu rồi a?" Danny ngồi ở trên cọc cây, vừa mệt vừa đói lầm bầm lầu bầu.

Bốn phía yên tĩnh, chỉ có sương mù quỷ dị không ngừng bốc lên rơi xuống, phía trước là khu rừng đen khô héo, tiếp tục đi tiếp đại khái cũng không có thu hoạch. Danny thở dài, mới vừa đứng lên chuẩn bị trở về, phía sau lại đột nhiên truyền đến tiếng gầm giận dữ, "Đứng lại!"

Danny hoảng sợ, xoay người nhìn thấy một ác ma thô tráng hướng phía mình xông tới.

"Ngươi là ―― a!" Danny lời nói còn chưa nói xong, đã bị hung hăng quăng một bạt tai, ngã mạnh ở trên mặt đất.

"Đánh số là bao nhiêu, làm sao chạy ra được, nói!" Ác ma nắm cổ áo cậu, đem cậu từ trên mặt đất túm lên.

Danny bị đánh đầu ong ong vang, ngay cả đứng cũng không vững.

"Cùng ta trở về." Ác ma kéo cậu hướng rừng cây đi vào.

Thất tha thất thểu đi rồi một đoạn đường lúc sau, Danny rốt cuộc tỉnh táo lại, dùng sức bám vào một cái cây khô, không chịu đi tiếp về phía trước.

"Ngươi còn muốn nháo?" Ác ma nhấc chân hung hăng đá lại.

Danny ôm bụng, thống khổ ngồi xổm trên mặt đất.

"Còn muốn diễn kịch?" Ác ma móc roi ra đe dọa.

"Ta thật sự không quen biết ngươi, ngươi rốt cuộc là ai." Danny lau vết máu trên khóe miệng, sắc mặt tái nhợt.

"Không quen biết ta? Vô nghĩa, ngươi là loại nô lệ hạ cấp, sao có thể biết ta!" Ác ma đem cậu từ trên mặt đất túm lên, xé mở áo ra.

"Không được!" Danny hoảng sợ thét chói tai.

"Không được?" Ác ma cười dữ tợn, "Để ta nhìn xem ngươi đánh số bao nhiêu, trở về ――" nói đến một nửa, ác ma sửng sốt, thiếu niên này trước ngực sạch sẽ, không có hình xăm màu lam.

Quay thân thể ra sau, sau cổ cũng không có đánh số.

"A Tư Ba, ngươi vì sao lại ở chỗ này?" Cách đó không xa truyền đến tiếng gọi ầm ĩ, rừng cây đong đưa, từ trong sương mù vài kẻ áo đen bước ra.

"Hắn là ai?" Trong đó một người nhìn thấy Danny đang cuộn tròn trên mặt đất, nhíu mày.

"Trưởng lão, ta cho rằng hắn là nô lệ chạy trốn, không nghĩ tới......" Ác ma ngượng ngùng. Đáng chết, mình sao lại phạm sai lầm vớ vẩn như vậy.

"Ha ha ha ha ha ha." Một cái ma nữ yêu dã cười ra tiếng, "Không nghĩ tới thực sự có người ngu xuẩn đến mức này, Hồ Địch trưởng lão, ngươi xác định tuyển thủ hạ là dựa theo chỉ số thông minh, mà không phải thể trọng chứ?"

"Câm miệng." Hồ Địch trưởng lão nghiến răng nghiến lợi ―― hắn vốn dĩ có răng nanh đỏ sẫm, lúc này nhìn càng âm trầm.

"Trưởng lão, ta thật sự không cố ý." Ác ma liều mạng giải thích, "Người này cùng nô lệ của chúng ta lớn lên rất giống nhau, cho nên ta mới có thể hiểu lầm, ngài tin tưởng ta a!"

"Rất giống?" Hồ Địch trưởng lão đi lên trước, dùng chân đá đá Danny, "Quay qua đây."

Danny vẫn không nhúc nhích, tựa hồ đã hôn mê. Ác ma chạy nhanh quỳ bò qua, đem thân thể hắn lật lại.

Tuy rằng mới vừa bị đánh đập quá, mặt hơi sưng cũng hơi bẩn, nhưng vẫn có thể thấy được tuyệt đối là mỹ nhân, thật xinh đẹp tú khí, cũng rất mị hoặc.

"Thật sự rất giống người kia." Ma nữ yêu dã cũng hơi ngạc nhiên, "Không nghĩ tới chúng ta hao tổn tâm cơ đào tạo nhiều nô lệ như vậy, cuối cùng cũng không so được với đứa nhỏ này."

"Thế thì thế nào, hắn không phải nô lệ." Hồ Địch trưởng lão hừ lạnh, hung hăng trừng mắt nhìn ác ma liếc mắt một cái.

"Nếu đều xông vào rừng đen sương mù chứng tỏ là người bên ngoài, hơn nữa là người bên ngoài không có thân thích, bằng không cấm địa cũng không biết." Yêu dã ma nữ lấy ra khăn tay, cẩn thận lau mặt Danny đang hôn mê, "Tấm tắc, tiểu bảo bối thật đáng thương."

"Ngươi muốn làm cái gì?" Hồ Địch trưởng lão cảnh giác.

"Ma pháp thuộc tính rất yếu, hầu như không có. Tám chín phần mười là đứa trẻ rời nhà trốn đi. Chúng ta trước đây chưa từng gặp qua, cho nên đại khái là đến từ tỉnh bên cạnh hoặc là địa phương khác." Ma nữ bế Danny lên, "Nếu đã tới, chẳng lẽ ngươi còn muốn thả hắn ra ngoài?"

"Nhưng hắn không phải nô lệ!" Hồ Địch trưởng lão lại lặp lại một lần nữa.

"Vậy biến hắn thành nô lệ." Ma nữ nhìn thiếu niên trong lòng, cười có chút quỷ dị, "Đứa nhỏ này, thật là đẹp đẽ......"

Đoàn người càng lúc càng xa, mau chóng biến mất ở trong rừng.

Thái dương nghiêng về trời tây, 5 giờ nhanh chóng qua đi, Sera ở trên giường lười nhác vươn vai, "Danny."

Bốn phía im ắng, không ai tiến vào.

"Dan dan dan, ni ni ni!" Sera ngồi dậy.

Vẫn không ai trả lời.

"Làm cái gì......" Sera lẩm bẩm, chính mình bò dậy thay quần áo, sau đó chuẩn bị đi ra ngoài tìm đồ ăn.

Ra khỏi cửa vừa vặn đụng vào Jonas, vì thế hai người đều sửng sốt.

Bởi vì vừa mới trở về, cho nên Jonas còn chưa kịp thay quần áo, vẫn là một thân quân trang, ngũ quan kiên nghị, thân hình thẳng tắp.

Trời ạ, đây là nam nhân của ta a...... Sera rối rắm vò quần áo, liều mạng khắc chế dục vọng muốn nhào lên. Mình cùng hắn đang làm bộ chiến tranh lạnh, chiến tranh lạnh a!

Jonas nhìn vẻ mặt tiểu yêu tinh nhu nhược đáng thương của mình, tuy cũng muốn ôm lại hung hăng thân thiết mấy cái, bất quá hiển nhiên hắn định lực thừa đủ, xoay người hướng khác đi.

"Ta ghét ngươi!" Sera khóc nức nở kêu, năm phần diễn kịch năm phần thật ―― cư nhiên quyết đoán đi như vậy, cũng không quay đầu lại! Mệt mình mới đổi quần áo mới, xương quai xanh đẹp như vậy!

Hầu gái tiến lên an ủi, Sami Keener đẩy cửa phòng ra vẻ mặt lạnh nhạt, "Phiền các người lần sau cãi nhau, thanh âm bé một chút."

"Nha!" Sera bị hoảng sợ, "Ngươi làm sao lại về...... Ra đây!"

Bởi vì thân phận đặc thù của hắn, nên khi Sami Keener mất tích mấy ngày nay, đối ngoại tuyên truyền thống nhất là thiên sứ ở trên đỉnh ma tháp cầu nguyện! Tuy rằng ở Ma giới cầu nguyện nghe có chút quái dị, nhưng xét thấy hắn ở vong linh thánh điện thường xuyên cầu nguyện, cho nên lấy cớ này cũng không kỳ cục lắm.

Sắc mặt Sami Keener càng thêm đen, xem bộ dáng này, bọn họ đã quên mình luôn rồi?!

"Danny ở chỗ ngươi sao?" Sera lại hỏi.

"Ta cho rằng ngươi muốn hỏi ta kết quả ' cầu nguyện '!" Sami Keener cắn răng.

"Loại chuyện này, ngươi đi cùng...... cá nhân kia chia sẻ là được rồi, ta mặc kệ!" Sera kiêu ngạo xoay người, "Nhắc nhở ngươi một chút, ta gần đây rất tức giận, cho nên chớ chọc ta!"

"Ta cũng nhắc nhở ngươi một chút, ta từ lúc đi vào Ma giới, tâm tình cũng không quá tốt đâu!" Sami Keener lạnh lùng nói, "Cho nên ngươi tốt nhất nhanh tìm Jonas trở về!"

Sera tự động xem ' tìm trở về ' lý giải theo nghĩa khác, vì thế ghét bỏ, "Ngươi sao lo chuyện bao đồng nhiều như vậy?!" Người yêu người khác cãi nhau chả quan hệ với ngươi xu nào cả!

Xen vào việc người khác? Sami Keener lửa giận nháy mắt lan tràn. Tuy nói tiêu diệt Vu Yêu tộc là sứ mệnh của cả cộng đồng thần ma nhị giới, nhưng nếu không phải vì bảo đảm có thể hoàn hảo không tổn hao gì lấy Huyết Tinh Thạch của Sera về, mình căn bản là không phí công như vậy, cải trang thành Đọa Thiên Sứ cấp thấp đi đào đất chôn đá! Không cảm tạ còn chưa tính, cư nhiên còn thành xen vào việc người khác?!

"Xin lỗi, nếu không thì ta sẽ không quan tâm chuyện của ngươi nữa." Thanh âm Sami Keener lạnh băng, hiển nhiên là đang áp lửa giận.

"Đầu ngươi không có việc gì đi?" Sera không thể hiểu được, "Chuyện của ta lại cần ngươi quan tâm, ngươi cũng không phải mẫu thân ta!"

......

Sami Keener đáy mắt ngập tràn hàn khí ―― điềm báo bạo nộ.

"Ngươi muốn đánh nhau?" Sera quả thực phải kiến nghị, người này đến Vu Yêu tộc xong trúng tà sao, vì sao muốn xen vào việc mình với Jonas cãi nhau? Còn quản nghiêm túc như vậy!

Hầu gái thét chói tai chạy đi, Jonas đi đến sau đó nhíu mày, "Các ngươi đang làm gì?"

"...... Hừ!" Sera tuy rằng mờ mịt, nhưng vẫn nhanh chóng tiến vào trạng thái, tiểu khổng tước hất cằm xuống lầu, "Các ngươi đều là đồ khốn kiếp, ta đi tìm Danny!"

Sắc mặt Sami Keener âm trầm, xoay người vào phòng ngủ.

"Xin lỗi, bởi vì ở bên ngoài điều tra một ít việc, cho nên không chờ ngươi trở về." Jonas đóng cửa phòng, tạo ra một không gian kín che phủ, "Sự tình thế nào?"

Sami Keener lạnh nhạt nhìn hắn một cái, "Nếu cảm thấy ta xen vào việc người khác, ta có thể lập tức suất lĩnh thiên sứ quân đoàn mạnh mẽ đánh vào Vu Yêu Quốc, còn Huyết Tinh Thạch, các ngươi tự suy nghĩ biện pháp."

Jonas thở dài, "Được rồi, tuy rằng ta không biết đã xảy ra chuyện gì, bất quá ta thay Sera xin lỗi ngươi. Hắn là người yêu ta, này việc này cứ tính vào trên đầu ta đi."

Sami Keener nâng ly trà hoa lạnh trên bàn lên, uống một ngụm xem như hạ hỏa.

Người yêu tùy hứng lại không nghe lời như vậy, thật không biết Jonas đến tột cùng vì sao muốn chịu đựng! Ngoan ngoãn ôn nhu săn sóc, căn bản một chút cũng không có!

Nói đến ngoan ngoãn ôn nhu săn sóc, Sami Keener không tự chủ được nhớ tới thiếu niên nhỏ yếu tóc đỏ kia.

"Có thể tha thứ cho hắn không?" Jonas hướng hắn giơ chén trà, "Ta xin lỗi."

Sami Keener buông ly nước, không chút để ý nói," Trà lạnh, kêu vật nhỏ kia vào đổi một ấm khác đi."