Huyết Viêm Đế Tôn (Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần)

Chương 325: Mù Thật Hay Giả Mù?




[ Đinh, Hy Tà kiếm đang trong quá trình chế tạo. Thời gian đếm ngược : 120h.]

Năm ngày nữa hoàn thành sao? Huyết Minh hơi nhướng mày, đối với thời gian chờ đợi này không có dị nghị gì. Dù sao, bây giờ hắn cũng không cần sử dụng đến Hy Tà. Cho nên khi nào thăng cấp xong cũng đều như nhau thôi.

Sau đó, Huyết Minh mới đem hai tấm Kinh nghiệm phù bóp nát. Cảm giác cơ thể bị lấp đầy lực lượng cũng tiếp tục truyền tới, khiến tu vi của hắn lập tức tăng lên bốn tiểu cảnh giới.

Về phần căn cơ bất ổn? Đã không còn tồn tại. Theo Cực Viêm huyết mạch được khai phá ngày càng nhiều, hiện tại hắn đột phá cảnh giới đều là hoàn mỹ nhất cái kia. Cơ hồ là đồng giai vô địch.

-Thuộc tính ký chủ:

Tên: Huyết Minh ( Nam)

Tu vi: Kiếm đế cảnh tầng 7.

Huyết mạch: Cực Viêm huyết mạch. ( Ma cốt cùng Yêu cốt.)

‎Thần thể : Cực Viêm chi thể. ( Thôn phệ.)

Kỹ năng: Cấm Ngôn Thuật, Khống Hồn Quyết, Trung cấp luyện đan sư.

Vật phẩm: Vỏ kiếm Hy Tà, Thức tỉnh thạch.

‎Võ kỹ: Ngự Lôi Kiếm Pháp, Vạn Kiếm Quy Tông.

‎Tùy thân: Hy Tà kiếm, Vấn Hồi kính, Khốn Tiên Tác.

‎Thân pháp: Thiên Kiếp Ngân Lôi.

Điểm phản diện: 34897.

Ảnh hưởng trị: 408.590

"Đúng rồi hệ thống, hôm qua ngươi dường như là thăng cấp có đúng không? Sau khi thăng cấp, có nhiều ra chức năng gì hay không?" Huyết Minh hứng thú dào dạt hỏi, híp mắt cảm thụ lấy lực lượng đang bành trướng trong thể nội của mình.

[ Hệ thống hiện không có chức năng mới. Chỉ là, không gian hệ thống đã được tăng cường một phen, diện tích rộng lớn hơn rất nhiều. Còn có, Tra xét thuật của ký chủ cũng đã được gia trì.]

[ Hiện tại, ngoài nữ nhân ra, ký chủ còn có thể nhìn xem được độ hảo cảm, độ trung thành,...các loại của cả nam nhân. Hơn nữa, còn có một điểm thú vị xuất hiện, ký chủ có thể tự hành tìm tòi~]

Không biết vì sao, Huyết Minh cứ có cảm giác giọng điệu này của hệ thống giống như có chút không hảo ý. Nhưng rốt cuộc, hắn vẫn không hiểu được là có chuyện gì, cho nên cũng chỉ đành thôi.

------------------------

[ Thanh Giác :

‎Hảo cảm, độ trung thành : 90.

‎Suy nghĩ hiện tại có liên quan tới ký chủ : Chậc chậc, chiếc khăn lau tóc này của Tiểu cung chủ nếu đem bán cho các vị Sư tỷ ở Hoa Ảnh cung thì ít nhất cũng có mấy viên trung phẩm linh thạch rồi a.]

"..............."

[ Kính Đình :

‎Độ trung thành, hảo cảm : 95.

‎Suy nghĩ hiện tại liên quan tới ký chủ : không có.]

Hiện tại, Huyết Minh rốt cuộc cũng đã hiểu được điểm thú vị mà hệ thống nói là gì rồi. Đơn giản chính là Đọc tâm thuật phiên bản tiêu giảm! Có thể đọc được suy nghĩ của người đối diện có liên quan đến bản thân mình.

Nhưng là, chức năng này cũng rất gân gà, chỉ có thể đọc được suy nghĩ của những người có tu vi thấp hơn, hoặc không cao hơn hắn quá nhiều mà thôi. Đối với đại năng giả, cơ hồ là không có chỗ dùng.

Đương nhiên, đây cũng là do hắn đích thân nghiệm chứng đi ra.

Lúc này, Huyết Minh đã rời khỏi Thính Trúc phong, hướng thẳng về Chúc Hiên viện. Chỉ là, đang đi đến một đầu đường nhỏ lót ngọc xanh, Huyết Minh liền bị một tiếng nói cho chặn lại. Khiến đáy lòng hắn không khỏi khẽ động.

"Tiểu cung chủ, có thể hay không giúp ta một chút?"

Đáy lòng hơi trầm, nhưng bên ngoài, Huyết Minh vẫn đóng giả là thiên đại Thánh mẫu. Khi nghe được 'tiếng cầu cứu', liền lập tức không chút nghĩ ngợi đi theo phương hướng phát ra thanh âm.

Tại dưới một gốc cây tùng, Vô Liên Triệt đang vắt chéo chân ngồi đó. Trên mặt cố thu lại vẻ lạnh băng, để tránh bị Huyết Minh phát giác ra được. Nhìn thấy hắn một mặt lo lắng đi tới, mi tâm của hắn ta liền nhíu lại, như đang nghiền ngẫm điều gì.

Người mù mà vẫn có thể hành động thong thả như vậy hay sao a? Tuy không phải là không thể, nhưng quả thật là có chút khó tin. Vậy liền để hắn ta xem thử xem, kẻ này rốt cuộc là mù thật hay là giả mù.

Huyết Minh ngày càng tới gần, Vô Liên Triệt cũng không hoảng hốt chút nào. Hắn nắm lấy thiết kiếm vừa mới lĩnh ở Chúc Hiên viện đang đặt một bên kia. Giơ lên, chỉa thẳng về phía Huyết Minh, không tạo ra nửa điểm động tĩnh. Lãnh khí và sát khí bên trên cũng bị hắn hữu tâm che giấu lại. Thậm chí, ngay cả không khí cũng không hề ba động chút nào. Dám chắc kẻ này tuyệt đối không thể phát giác ra được.

Lúc này, Huyết Minh đương nhiên cũng nhìn thấy hành động của Vô Liên Triệt. Đồng thời phát hiện ra mưu toan của hắn ta. Nhưng dù vậy, hắn vẫn không thể vạch trần được. Nếu kẻ này đã muốn thăm dò hắn, vậy thì tốt, liền để hắn ta thăm dò cái đủ.



‎Vì vậy, trên mặt hắn vẫn giữ lấy lo âu, từng chút một bước về chỗ của Vô Liên Triệt. Bởi vì không còn nghe thấy âm thanh của hắn, cho nên liền dò hỏi một câu :"Sư điệt, ngươi vẫn còn tốt chứ?"

"A...Tiểu cung chủ...ngươi có thể đến nhanh một chút hay không?" Đôi mắt tràn đầy điềm tĩnh, Vô Liên Triệt liền vờ như đau đớn mà rên khẽ. Lên tiếng hối thúc Huyết Minh đến gần.

Lúc này, Huyết Minh đã cách Vô Liên Triệt chưa đến một trượng. Tiến về thêm một chút nữa, thì hắn cùng mũi kiếm của Vô Liên Triệt nhất định sẽ phải đâm vào nhau. Thế nhưng, hắn lại phảng phất như không hay biết đồng dạng. Vẫn tiếp tục đi thẳng về hướng đó, thậm chí còn tăng nhanh tốc độ.

"Sư điệt, ngươi liền chờ một chút."

Khoảng cách giữa đôi bên ngày càng thu hẹp. Mũi kiếm sắc bén đã cắt phá một lỗ thủng trên y phục của Huyết Minh. Chỉ cần hắn tiếp tục đi về trước nữa, thì bụng của hắn sẽ bị đâm xuyên. Mắt thấy Huyết Minh còn muốn đi tới, Vô Liên Triệt liền sửng sốt, ngay tức khắc thu hồi thiết kiếm.