Huyết Viêm Đế Tôn (Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần)

Chương 278: Khiêu khích




Ngay khi Cự Phong Lang đoàn vừa bị đánh giết xong. Trên mặt đất đã giàn giụa máu tươi cùng thi thể không hoàn chỉnh. Cao Hải ngay cả một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn tới bọn chúng, chỉ là thoáng chốc suy tư:"Rốt cuộc là chỗ nào không đúng a?"

Nhưng là, ngay khi lão đang trầm tư, thì linh giác của lão rất nhạy bén phát giác ra được gần sát nơi đây có động tĩnh. Mặc dù kẻ này đã cố gắng dùng Ám nguyên tố che đậy, nhưng với tu vi của lão, muốn phát hiện ra được cũng không phải chuyện quá khó khăn.

"Ai?" Mắt lạnh hướng về phía ngọn cây cao cách khoảng hai trượng quát lớn. Cao Hải liền bắt gặp một bóng người đang nằm trên cành cây. Hắn mặc một bộ áo choàng màu đen, vạt áo hơi rũ xuống, bên trong cũng là hắc y vô cùng phổ thông.

Hắn chống tay, đầu gối cao, điệu bộ vô cùng nhàn nhã tự đắc. Trên mặt đeo một tấm mặt nạ nửa trắng nửa đen, bên cười bên khóc. Có lẽ là nhận ra tầm mắt của lão. Hắn cũng không hoảng không hốt, mà chỉ giơ tay, làm ra một động tác kỳ quặc mà lão không hiểu rõ.

Giơ ngón giữa lên là có ý gì? Cao Hải có phần ngốc, nhưng sao đó, đã có thể lờ mờ nhận ra được, hành động này chín phần mười là đang khiêu khích lão a! Đáng giận! Thông suốt, Cao Hải liền nhìn chòng chọc vào người của kẻ này. Không ngờ rằng, hắn ta bỗng dưng lại ngồi dậy, cả người đạp vào trên cành cây, phóng thẳng về sau, mặt lại hướng về phía lão, vẫy tay tạm biệt.

Bóng người của hắn cứ vậy tan biến trong bóng đêm, Cao Hải tức tối không chịu nổi. Khiêu khích, đây tuyệt đối là trắng trợn khiêu khích a! Nếu như theo những thứ mà Lưu ảnh thạch chiếu ra, thì tạo hình của kẻ này rõ ràng chính là kẻ giết chết người của lão, cũng tức là Ma Thần!

"Khinh người quá đáng!" Kẻ này không những giết đồng môn của lão. Hiện tại lại còn dám đến trêu chọc lão. Đây rõ ràng là không đem lão để vào mắt a. Hắn không biết được thứ gì gọi là kính sợ hay sao? Còn dám rời đi thong dong như vậy...

"Lão phu nhất định sẽ đánh chết ngươi. Đứng lại!!!"

Phảng phất như bị chọc giận, Cao Hải không quan tâm gì nữa cả, thậm chí cũng không nhắn nhủ gì với Nam Hoài trưởng lão liền đã tức khắc rời đi. Kiếm Thánh cảnh tu vi trong nháy mắt bạo rạp ra, đem cây cối cùng đất đá xung quanh thổi bay tán loạn.

Về phần có thể hay không đưa tới yêu thú cấp cao, gây nguy hiểm cho những người khác. Lão cũng đã không còn cân nhắc được nữa. Bởi vì nếu lúc này không đuổi theo, thì nhất định sẽ làm mất dấu của hắn a.

"Tông chủ!" Nhìn theo bóng lưng của Cao Hải, đám người trong nháy mắt sửng sốt ra đó. Tại sao đang yên đang lành, tông chủ của bọn họ lại nổi giận vậy a? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Không để cho bọn họ kịp suy nghĩ, bên tai bỗng dưng lại truyền đến tiếng hít thở "hừ hừ" nặng nề. Sau đó, thời gian phảng phất như đọng lại ở giây phút này. Bọn họ đồng loạt nhìn về nơi âm thanh phát ra, sau đó, ánh mắt từ từ trợn lên.

"Cái...cái..."

Chỉ thấy, một đầu lang yêu cao hơn một trượng, màu lông tím đen không biết từ lúc nào đã đứng ở ngay bên cạnh. Một đôi lang đồng tỏa ra lục quang, đang tràn đầy phẫn nộ cùng tàn nhẫn nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Đám nhân loại này quả thật là đáng chết a, dám giết nhiều tộc nhân của nó như vậy. Nếu không phải chủ nhân đã dặn dò từ trước, thì ban nãy nó đã sớm nhào tới, dù mất mạng cũng phải đem bọn họ xé xác rồi.

Nam Hoài trưởng lão bị Cự Phong Lang Vương nhìn chằm chằm, tóc gáy không khỏi dựng đứng lên. Lão nhìn thấy thân thể của nó giống như là nhoáng lên. Sau đó, một bộ cự trảo cũng khắc sâu vào trong đôi mắt của lão, nó giống như đang từ từ được phóng to lên.

"K...không..."

- ------------------------

[ Ký chủ dẫn đến cái chết của 27 tu sĩ nhân tộc Kiếm tôn cảnh cửu tầng. Điểm phản diện +54.]

[ Ký chủ dẫn đến cái chết của 12 tu sĩ nhân tộc Kiếm đế cảnh sơ giai. Điểm phản diện +60.]

[ Ký chủ dẫn đến cái chết của 6 tu sĩ nhân tộc Kiếm đế cảnh cao giai. Điểm phản diện +300.]

[ Ký chủ dẫn đến cái chết của tu sĩ nhân tộc Kiếm tiên cảnh tầng 1. Điểm phản diện +500.]

Bên tai vang lên từng đợt thông báo, Huyết Minh có cảm giác như đang nghe tiên âm. Hắn cũng đã phát giác ra được, theo tu vi của bản thân tăng lên, thì Điểm phản diện nhận được khi giết những nhân tộc có tu vi thấp hơn hoặc cao hơn vài tầng đều đã bị giảm xuống rất nhiều.

Sau lưng của hắn truyền tới tiếng xé gió, Cao Hải đang đuổi theo không bỏ. Nhưng hắn cũng không sợ một chút nào. Bởi vì có lẽ hắn đánh không lại đối phương, nhưng nếu đối phương muốn so chạy trốn với hắn, thì đó là kém xa a.

Thân vào giang hồ, nếu không có được công pháp cường đại như Trương Vô Kỵ, thì nhất định phải có được thân pháp quỷ mị như Vi Nhất Tiếu rồi.

**Rảnh rỗi nên làm cái này a ≧∇≦:

- -Huyết Minh ( 血冥): huyết sắc u ám.

- -Hạ Vũ ( 夏雨): Mưa mùa hạ.

- -Lăng Phàm ( 淩凡): Bình phàm trải qua.

- -Tử Tranh ( 梓箏): gỗ đàn. Nhưng Huyết Minh nói tên của nàng nghe xui xẻo là vì 梓箏 - |Zǐ zhēng|, có cách đọc gần giống với 死崢 - |Sǐ zhēng| ( có nghĩa là cái chết.)

- -Ân Như Tuyết ( 恩如雪): Ân tình trong sạch như tuyết.

- -Tiểu Đoá ( 小朵): Bông hoa nhỏ bé.

- -Tịnh Thi ( 淨詩): Thuần khiết như thơ.

- -Y Trân ( 祎珍 hay 禕珍): Tốt đẹp như trân bảo.

- -Sở Vân ( 礎雲): tảng đá trên mây.

- -Lãnh Hàn ( 冷寒): Rét lạnh.

- -Lãnh Kỳ ( 冷琦): Lạnh lẽo như ngọc.

- -Giang Uyển Nhược ( 江婉弱): Dòng sông uyển chuyển, mong manh.

**Hôm nay làm tới đây thôi, bạn nào rảnh và có hứng thú á, thì có thể sao chép mấy cái tên này lại rồi lên gg nghe thử xem. Nhưng dịch ra thì không đúng nghĩa đâu nhá, tên Trung Quốc là phải dịch từng chữ một, chứ góp lại chung thường thường sẽ không dịch được đâu. ( Tỷ như tên Vương Nhất Bác, tức 王一博 - Wang Yibo, có nghĩa là vị vua có kiến thức uyên bác nhất. Nhưng nếu vào google dịch dịch ra, thì nó sẽ chỉ để nghĩa là Vương Yibo.)