Huyết Viêm Đế Tôn (Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần)

Chương 260: Trộm nguyên lực thạch




Rất nhanh sau đó, bốn người liền tìm tới được cửa hang nơi Địa Dực Sư trú ngụ. Tòa hang động này cũng không tính là quá lớn, kích cỡ chỉ khoảng 20m2. Đứng ở xa xa vách tường, một cái liếc mắt cũng có thể đem mọi thứ bên trong xem thấu.

Chỉ thấy bên trong hang động vô cùng tối, thạch đầu lồi lõm không đồng đều. Mà ở chính giữa sơn động lại nằm một đầu yêu thú hình thể to lớn tựa gấu, đầu như sư tử, lông có màu nâu đất, trên lưng mọc ra một đôi cánh chim phủ đầy lông vũ.

Lúc này, đôi cánh của nó đang rũ xuống, áp sát vào trong thân mình. Cả người nằm phục xuống đất, phát ra tiếng hừ hừ giống như đang ngủ. May rằng đám người khi nãy đã cố gắng giảm nhẹ bước chân, cộng thêm thứ này cũng đang ngủ say. Nếu không, bọn họ nhất định sẽ bị nó phát hiện ra.

Ngoài hang động, bên trái có một hòn đá rất lớn. Bốn người Huyết Minh là đang nấp ở đằng sau. Sau khi lần lượt dò xét, biết được Địa Dực Sư là thật nằm ở bên trong. Kế hoạch của bọn họ mới bắt đầu minh xác tiến hành.

Huyết Minh hít sâu một hơi, dưới cái nhìn của ba người Tiền Hưng Vượng, kiễng gót chân đi vào trong. Nhưng vừa vượt qua khỏi cửa động, không giống như trong kế hoạch đã bàn. Huyết Minh cũng không có chủ động đi trêu chọc Địa Dực Sư, trái lại còn biểu hiện vô cùng điệu thấp.

Theo như trong lời nói của Tiền Hưng Vượng, vị trí của Nguyên lực thạch là nằm ở trong cùng vách tường. Cho nên, nếu Huyết Minh muốn lấy được nó thì nhất định phải vòng qua người của Địa Dực Sư, tương đương với đoạt đồ ăn trong miệng cọp.

Đối với người khác, việc này có lẽ vô cùng khó khăn. Nhưng đối với Huyết Minh mà nói, là đơn giản như ăn một bữa ăn. Bởi vì có Tiêu Dao Du tại, tiếng bước chân của hắn đã xem như triệt để hòa vào khoảng không. Đừng nói là Địa Dực Sư, dù lỗ tai thính như Cửu Nhĩ Thố thì cũng chỉ có thể cam bái hạ phong.

Đồng thời, bởi vì ánh sáng trong sơn động rất yếu ớt. Từ đó khiến cho hắc y của Huyết Minh lại càng phát huy ra được tác dụng của nó. Mũi chân khẽ nhích, nhẹ nhàng lộn người, Huyết Minh đã dễ dàng vòng qua cơ thể của Địa Dực Sư, không tạo ra nửa phần gợn sóng đặt chân vào bên trong.

Vừa đi vào, Huyết Minh đã nhìn thấy được ở bên trong vách tường có một tảng đá vô cùng lớn. Dưới bóng tối xung quanh, nó vẫn như cũ tỏa ra hào quang chói mắt nồng đậm Ám nguyên tố. Ánh sáng này giống như một loại ma lực, không ngừng mê hoặc Huyết Minh tiến lên lấy được nó.

Đương nhiên, đã đến nước này, Huyết Minh cũng sẽ không để nó chờ lâu rồi. Hắn tiếp tục di chuyển về phía Nguyên lực thạch, động tác vô cùng cẩn thận, không chút khinh thường. Dư quang cũng không ngừng quét qua hình thể to lớn của Địa Dực Sư, phòng ngừa nó bất ngờ tỉnh dậy.

Ở bên ngoài, nhìn thấy Huyết Minh cư nhiên lại biến mất ở sau người của Địa Dực Sư, ba người Tiền Hưng Vượng đã sớm lòng nóng như lửa đốt. Ẩn ẩn cảm thấy có chút không đúng cùng kinh hoảng. Vốn muốn chửi đổng lên, kêu gọi Huyết Minh quay trở lại. Thế nhưng, nghĩ đến tình thế hiện tại của chính mình, cả ba chỉ có thể đè nén lại tâm tình, không dám hành động xốc nổi.

Huyết Minh bây giờ đã đi đến lân cận Nguyên lực thạch. Không có một tia chần chừ liền đưa tay chụp lấy, đem nó thu vào trong không gian hệ thống. Đồng thời, Ma khí trên người hắn cũng được lưu chuyển, rò rỉ ra bên ngoài bao phủ lấy người hắn, đem khí tức của hắn triệt tiêu.

Làm ra một loạt động tác, lưng của Huyết Minh cũng tựa vào trên bức tường, trong tay nắm lấy một viên đá vừa nhặt được, quăng thẳng về phía trái cửa hang. Thân ảnh hắn di chuyển nhanh chóng, phóng vào trong góc tối của hang động. Dưới lực lượng của Ám nguyên tố, cả người hắn liền giống như hòa làm một với bóng tối, phảng phất chưa từng tồn tại.

Cũng cùng lúc Huyết Minh thu lấy Nguyên lực thạch, phảng phất nhận ra điều gì, Địa Dực Sư liền mở to đôi mắt màu nâu sẫm của mình ra. Loáng thoáng nhìn thấy một thứ gì đó vụt qua người nó, bay về phía cửa động.

"Lạch cạch"

Bên chân bỗng dưng rơi xuống một viên đá, ba người Tiền Hưng Vượng không khỏi giật mình. Cẩn thận nghiêng đầu qua, len lén nhìn vào trong hang động.

Nhất thời, ánh mắt tương liên, bầu không khí trở nên lạnh ngắt như tờ. Bị đôi mắt to cỡ nắm tay của Địa Dực Sư nhìn chằm chằm, cả ba chỉ cảm thấy lông tơ dựng đứng, sắc mặt trắng bệch.

Nhưng rốt cuộc vẫn là lão nhân, vào thời khắc nguy hiểm này, bọn họ cũng không có bị dọa đến choáng váng. Thậm chí còn kịp thời phản ứng lại, không thèm đoái hoài tới Huyết Minh nữa, liền tức khắc xoay người bỏ chạy thật nhanh.

"Grào..."

Thân hình của Địa Dực Sư đứng thẳng dậy, hai cánh lớn cọ vào trên vách đá, khiến sỏi đá không ngừng rơi xuống. Ánh mắt sắc bén của nó hơi đảo qua vách tường sau lưng mình, phát hiện bảo vật đã biến mất vô tung, ngay cả một tia khí tức cũng không còn sót lại. Đôi mắt của nó liền trở nên đỏ bừng, tràn ngập phẫn nộ. Hai chân trước nhào về trước, lao thẳng ra khỏi hang động, hai cánh vẫy đạp đuổi theo hướng ba người Tiền Hưng Vượng bỏ trốn.

**Có một vài tình iu hỏi thăm ta cũng như chưa biết gì về Đại tỷ. Vì vậy, bây giờ ta sẽ giới thiệu với các ngươi một chút nhé:

- -Tỷ như Ân Như Tuyết được gọi là Sư tôn, U Linh được gọi là tỷ tỷ, Hứa Tiểu Đoá là Đoá Đoá. Mà Đại tỷ được gọi như vậy là bởi vì nàng là nữ nhân có quyền lực nhất trong hậu cung của A Minh. ( có thể xem như là hoàng hậu đi.)

- -Nếu ngươi nghĩ nàng là một vị mỹ nữ xinh đẹp thiện lương, thanh thuần ôn nhu, nhiệt tình như lửa,... gì gì đó. Thì thành thật xin lỗi, ngươi sai.

- -Nếu cần phải so sánh đến nói, thì Đại tỷ chính là phiên bản nữ của A Minh. Tính cách của hai người trên cơ bản là giống nhau như đúc, trời sinh một đôi.

- -Nàng tàn nhẫn, ích kỷ, tâm cơ, sắc bén, điên cuồng, vì mục đích bất chấp thủ đoạn, trang bị luôn cả diễn kỹ cấp bậc Ảnh hậu.

- -Nhưng đương nhiên, nàng vẫn là thua Huyết Minh rất xa. Bởi vì dù sao đi nữa, một thiếu nữ hai mươi tuổi thì làm sao sánh được với lão quái vật sống mấy chục kiếp người đây a?