Huyết Viêm Đế Tôn (Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần)

Chương 154: Có làm hay không? (h)




Không biết vì sao, mỗi khi đến gần U Linh, sự bình tĩnh mà hắn luôn lấy làm tự hào kia cũng đều không có đất dụng võ. Ngay cả chỉ số thông minh, EQ cao thâm của hắn,... Cũng đều không còn thượng tuyến.

Lúc này, ngay cả da mặt siêu cấp dày của hắn. Cũng đều không nhịn được mà hơi nghẹn đỏ lên, vừa thẹn lại vừa giận.

Bởi vì lúc này, U Linh là đang cúi đầu, ngậm lấy gậy th*t đang hưng phấn của hắn. Đôi môi nhỏ phải mở ra hết sức mới có thể hàm chứa được vật to lớn. Bắt đầu chậm rãi phun vào nuốt ra.

Mặc dù còn chưa thành niên, nhưng kích cỡ hạ thể của Huyết Minh vẫn vô cùng to lớn. Đã vào tận cùng cổ họng nhưng U Linh vẫn phải dùng tay nắm lấy một nửa thân gậy vẫn còn nằm ở bên ngoài. Trên dưới loát động.

Kỹ thuật của U Linh, thật sự là vô cùng tốt. Mỗi khi nàng mút lấy phần đầu của côn th*t, Huyết Minh liền có cảm giác linh hồn nhỏ bé của mình phảng phất đều bị nàng hút đi. Từng tấc da đầu đều trở nên tê dại, khiến hắn không khỏi hít sâu một hơi.

Một nén nhang sau, ngay khi U Linh cảm thấy miệng đều có chút mỏi. Tay cũng động đến tê cứng thì vật thể cứng rắn trong tay nàng rốt cuộc mới có chuyển biến.

Nàng cảm nhận được, hơi thở của Huyết Minh đang không ngừng biến nặng. Cơ thể bỗng dưng lại hơi run lên một chút, đại lượng tinh dịch liền theo đó phun ra ở trong miệng nàng. Không chút do dự, nàng liền lập tức đem chúng nuốt xuống. Cũng không có mùi vị tanh tưởi như nàng đã từng nghĩ.

"U Linh...Đủ..." Giọng nói hơi khàn, Huyết Minh liền ngoẹo đầu sang một bên. Lăn lộn hầu kết một chút, xem như là lần cuối cùng cảnh cáo U Linh.

Cảm nhận được sự ởm ờ của hắn, U Linh liền thuận thế mà lên. Không chút do dự ngồi dậy, đưa tay cởi ra y phục trên thân. Hắc bào của nàng, từng mảnh, từng mảnh bắt đầu rơi trên giường. Đem thân thể hoàn mỹ như kiệt tác của thế gian kia triển lộ ra ngoài, khiến người ta có xúc động muốn lưu máu mũi.

Dáng người của U Linh so với những kiếp trước cũng không hề kém nhau là bao. Đều là số đo của ngự tỷ, ngực chí ít cũng có khoảng cup D. Eo nhỏ yểu điệu như cành liễu. Da thịt trắng nõn mịn màng, mang theo một cỗ hương thảo mộc rất thơm, khiến người ta cảm thấy thần thanh khí sảng.

Nhận thấy tầm mắt của Huyết Minh đang phóng tới trên người mình. U Linh cũng không có làm ra hành động che giấu, ngượng ngùng mà một nữ nhân nên có. Ngược lại, nàng còn thản nhiên hỏi Huyết Minh:"Đẹp sao?"

"Hừ..." Ngạo kiều hừ hừ một tiếng, Huyết Minh liền trừng mắt nhìn nàng một cái. Sau đó không khỏi quay đầu sang một bên, không muốn loạn liếc mắt nữa. Nữ nhân này căn bản chính là không biết xấu hổ a, nhìn nàng suốt 16 kiếp, hắn đã sớm chán rồi. Mặc dù...khụ khụ...16 kiếp của nàng đều là cơ thể riêng biệt.

Biểu hiện của Huyết Minh, đã sớm nằm trong dự liệu của U Linh. Vì để tránh lãng phí "xuân tiêu", U Linh liền trực tiếp tự thân vận động. Trải qua mấy đời đồng sàng cộng chẩm, cơ thể nàng đã sớm quen thuộc đối với khí tức trên người Huyết Minh. Nãy giờ, trong lúc trêu chọc hắn, hạ thể của nàng cũng đã sớm ẩm ướt.

Cũng không còn là tiểu cô nương thẹn thùng mới trải sự đời gì cả. U Linh liền trực tiếp đưa tay nắm lấy phân thân cứng rắn kia của Huyết Minh. Dạng chân, khóa ngồi trên hông của hắn.

Đem hoa huy*t cũng đặt ở trước côn th*t của hắn, nhẹ nhàng cọ sát qua lại một chút. Sau đó lại bắt đầu chậm rãi đem nó ấn vào trong hành lang chật hẹp của mình. Lại hạ hung tâm, không chút chần chừ ngồi thẳng xuống.

Cảm nhận đến cảm giác chật chội, đè nén quen thuộc. Cùng với một âm thanh nhỏ bé vang lên nơi hai người giao hợp. Cơ thể Huyết Minh liền không khỏi cứng đờ lại. Hắn biết rõ xúc cảm khô khốc, nửa tấc khó đi này chứng tỏ cho điều gì. Nhưng càng vì thế, hắn lại càng thêm có phần khó xử.

Mỗi một thế giới, U Linh giống như đều phải chịu đựng sự đau khổ khi phá thân xử nữ thì phải. Hắn cũng biết rất rõ, cảm giác đó nhất định là rất đau...

Lại nhìn, vẻ mặt của U Linh lúc này vẫn như cũ là một điệu bình thản. Ngay cả một cái nhíu mày, nàng cũng đều không có làm ra. Nếu không phải khi nãy hắn cảm nhận được đến tấm màng chắn mỏng manh cùng với nơi tương liên đang lấm tấm máu kia. Thì hắn có lẽ đã cho rằng, tất cả mọi chuyện đều là ảo giác của hắn.

"Làm ngươi đau sao? Một lát liền sẽ ổn thôi. Chỉ có ngủ ngươi rồi, ta mới cảm thấy được bảo đảm một chút." Cảm nhận đến cơ thể của Huyết Minh bỗng dưng cứng lại. Trên trán cũng thấm ướt mồ hôi. U Linh liền không nhanh không chậm an ủi hắn một chút.

Lần nữa bị nhét cho một ngụm đường, vừa đắng chát lại vừa ngọt lịm. Huyết Minh muốn nuốt vào cũng chả được, phun ra cũng chẳng xong. Cuối cùng, hắn cũng chỉ có thể tức giận, hung hăng nói:"Muốn làm liền làm đi a. Nói nhiều như vậy làm gì? Ngươi rốt cuộc có được không vậy, nếu không được thì đổi ta tới..."

Nói xong, cũng không đợi U Linh trả lời. Huyết Minh đã trực tiếp gượng người, dùng lực đem nàng đè xuống dưới thân. Vị trí của bọn họ, trong chớp mắt liền đổi ngược cho nhau. Tiếng xích sắt cũng ở bên tai không ngừng ma sát, phát ra âm thanh chói tai.

Nhắm chặt mắt lại, không quản đến ánh mắt có phần tiếu ý của U Linh. Huyết Minh liền cúi đầu ngậm lấy môi của nàng nhẹ nhàng trằn trọc. Một bàn tay, cũng bắt đầu bao vây lấy nơi đẫy đà của nàng, chậm rãi nhào nặn.

Cũng không tốn quá nhiều công sức, Huyết Minh liền cảm nhận được cơ thể của U Linh đã dần dần thả lỏng ra. Lúc này, nàng đang ghé vào bên tai của hắn, phát ra tiếng hít thở nhẹ như không:" "Huyết Minh, ngươi cứ động đi. Ta có thể."

Nhận được lời này của nàng, Huyết Minh cũng không tiếp tục xoắn xuýt nữa mà bắt đầu di động hạ thân, ở trong u huyệt của nàng nhanh chóng ra vào. Cùng lúc đó, hắn cũng đem nàng nửa ôm nửa nâng dậy, miệng lưỡi cũng bắt đầu tấn công, thăm dò môi thơm của nàng.

Hai tay luồn ra sau vai ôm lấy hắn. Đôi chân nhẵn nhụi của U Linh đồng thời cũng vòng quanh eo hắn, giảm nhẹ đi sự va chạm mạnh mẽ kia.

**Đang học về công pháp chính phái ( đề cương thi HK) thì bỗng dưng lại viết ra một quyển tà tu công pháp như thế này. Ta đang nghĩ, không biết bản thân có thể bị tẩu hoả nhập ma hay không a?