“ Phu nhân, đừng mà xin cô tha mạng “
Cố Lưu Ly hấc mặt cho tên vệ sĩ đầu tiên hắn lập tức đè lấy nữ hầu trong tay mình bóp gương mặt cô ta ngửa lên trời, nữ hầu nước mắt dàn dụa nhìn mũi kim trong tay Cố Lưu Ly cô ta cũng đoán được chuyện gì sắp xảy ra với mình, cái này đúng như ông bà xưa có câu ‘ cái miệng hại cái thân ‘, lời nói ra thì không rút lại được nữa vậy nên để không gặp phiền phức thì tốt nhất đừng gây phiền phức cho người khác.
Cố Lưu Ly không một chút do dự một tay bóp mạnh khuôn miệng cô ta tay kia vừa đưa đến da thịt nữ hầu đã hét lên tiếng hét vang khắp Hàm Viên, ở bên trong Mộ Khiếu Thành cùng đám người kia đã xong cuộc họp anh đang ẵm Bối Bối trên tay đứng ở phòng khách nghe tấy tiếng hét chói tai liền sửng người đưa mắt nhìn Từ Chương, cậu ta ba chân bốn cẳng chạy đi nghe ngóng tình hình, Bối Bối bị tiếng hét dọa cho sợ nép chặt mặt mình vào hõm cổ Mộ Khiếu Thành, anh lập tức trấn an.
“ Đừng sợ con gái, không sao “
Từ Chương quay trở lại hơi cúi đầu giọng to rõ báo cáo với anh.
“ Phu nhân đang dạy dỗ hầu nhân bên ngoài, vương chủ tôi nghĩ anh nên ra xem một chút “
“ Cô ấy dạy dỗ hầu nhân thì đó là quyền của cô ấy, tôi không nhất thiết phải xen vào, cô ấy là bà chủ của Hàm Viên dạy dỗ hầu nhân của Hàm Viên cũng là chuyện bình thường “
Cố Lưu Ly làm như vậy càng khiến Mộ Khiếu Thành thấy hài lòng hơn, cô như vậy không phải là từng ngày chứng minh cho anh thấy cô đã thật sự trở thành bà chủ của Hàm Viên, thật sự trở thành vương chủ phu nhân của anh hay sao, như vậy Mộ Khiếu Thành sẽ không còn cảm giác sợ Cố Lưu Ly một ngày nào đó lại bỏ đi nữa chỉ cần cô thừa nhận vị trí của mình ở Hàm Viên thì cả đời này cô sẽ mãi ở bên cạnh anh, hơn nữa là bà chủ của nơi này cô có quyền quyết định sự sống chết của người ở đây, Mộ Khiếu Thành không muốn khiến cô cảm thấy uất ức về bất cứ vấn đề gì ở đây vậy nên dù Cố Lưu Ly có trong Hàm Viên mà giết người anh cũng không muốn nhúng tay vào bởi vì đây chính là quyền uy mà một chủ nhân nên có.
“ Là những hầu nhân kia đã nói lời không hay với cô chủ nhỏ nên mới khiến phu nhân tức giận, đang tự tay khâu miệng đám hầu nhân đó lại “
Từ Chương không cần biết anh có muốn ra đó hay không nhưng vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ của mình là báo cáo toàn bộ chuyện với anh. Bối Bối không hiểu Từ Chương đang nói gì nhưng nghe thấy mẹ mình cũng ở ngoài đó cô bẽ lại đang nghĩ mẹ mình bị ức hiếp liền ngẩng đầu kéo lấy cánh tay Mộ Khiếu Thành, giọng lo lắng.
“ Bố ơi, mẹ đang bị bắt nạt sao, bố mau đi giúp mẹ đi ạ “
Nghe thấy chuyện có liên quan đến Bối Bối mới khiến Cố Lưu Ly nổi giận chính Mộ Khiếu Thành bây giờ cũng trở nên tức giận, ánh mắt anh trở nên dữ tợn nếu chỉ là chuyện nhỏ phạm lỗi bình thường thì chắc chắn anh sẽ không để tâm đến nhưng đây là bọn họ đã mang con gái của anh ra để làm chủ đề, anh làm sao có thể vờ như không biết, Cố Lưu Ly trừng phạt họ một anh sẽ phạt bọn họ gấp trăm lần.
Bên ngoài Cố Lưu Ly đã khâu xong miệng của nữ hầu đầu tiên, từ miệng cô máu rỉ rỉ chảy xuống cùng những đường kim mũi chỉ nhìn đáng sợ vô cùng mấy nữ hầu còn lại có người sợ đến phát bất tỉnh, dù có cố gào thét cầu xin thế nào vãn không khiến Cố Lưu Ly nguôi giận lần này là bọn họ đã đụng phải giới hạn của cô, Bối Bối đối với cô còn quan trọng hơn cả sinh mạng có thể mắng nhiết, cấu nghiến cô nhưng cô sẽ không để bất cứ ai đụng vào Bối Bối.
“ Phu nhân, xin cô tha cho tôi, tôi không có nói gì cả là mấy người bọn họ nói...phu nhân tha cho tôi “
Cố Lưu Ly nhìn nữ hầu bên cạnh, đúng là lúc nãy cô ta không nói một lời nào nhưng lại cười cợt trên lời nói của bọn họ chẳng khác nào cô ta mang con gái của cô ra để làm trò cười, dù có nói hay không chỉ cần là người có mặt ở đây đều phải chịu sự trừng phạt, Cố Lưu Ly vuốt vết máu dư trên mẫu kim vuốt đến sáng bóng nhìn nữ hầu bên cạnh nở một nụ cười tà rồi chầm cậm chuyển hướng tay về phía cô ta lúc Cố Lưu Ly bóp chặt miệng cô ta Mộ Khiếu Thành đã đứng ngay sau lưng cô vì sợ con gái bị cảnh tượng này dọa nên đã giữ chặt Bối Bối quay mặt vào ngực mình, con bé sợ Cố Lưu Ly đang bị bắt nạt liền cất tiếng gọi.
“ Mẹ ơi...”
“ Mộ Khiếu Thành đừng mang con gái qua đây “
Mộ Khiếu Thành cũng không bước thêm bước nào nữa, anh chỉ nheo mắt cười như không cười nhìn người phụ nữ của mình ngang tàn trừng phạt hầu nhân, anh chưa từng thấy dáng vẻ máu lạnh này của Cố Lưu Ly không ngờ được vì Bối Bối cô còn có thể trở nên như thế này trước đây là anh vì cô mà trở thành dáng vẻ đó bây giờ Cố Lưu Ly là vì con gái đối mặt với Cố Lưu Ly ở hiện tại Mộ Khiếu Thành lại thấy càng thêm hứng thú, anh luôn muốn cô như vậy chỉ có thế này mới không có ai có thể bắt nạt được cô, dù anh có thể cả đời che chắn cho Cố Lưu Ly nhưng cũng hy vọng rằng cô có thể tự bảo vệ cho chính mình.
“ Mẹ ơi, bố ơi...Bối Bối sợ “
“ Con gái ngoan, không có gì phải sợ, có bố ở đây “
Mộ Khiếu Thành hôn lên tóc con gái trấn an, anh không chỉ không cho Bối Bối nhìn thấy cảnh đáng sợ còn bịt tai không cho con bé nghe thấy những thanh âm thảm khốc. Cố Lưu Ly bên đó đã khâu xong miệng của nữ hầu thứ ba còn một nữ hầu đã sợ đến ngất từ lâu nhưng Cố Lưu Ly không hề có ý định bỏ qua cho cô ta, cô đã dùng chính thứ thuốc độc trên tay mình chế vào miệng nữ hầu đó chỉ hai giây sau cơ thể cô ta liền bắt đầu thối rửa như thể một cái xác đã chết từ lâu, sau khi trừng phạt xong bốn nữ hầu, Cố Lưu Ly quay lưng lạnh lùng rời đi cô đến âu yếm bế lấy Bối Bối vào nhà để lại Mộ Khiếu Thành, anh cũng chỉ quơ tay ra hiệu cho Từ Chương xử lí bốn cái xác rồi cũng theo sau Cố Lưu Ly vào nhà.
Ngồi trong lòng Cố Lưu Ly, Bối Bối vội vội vàng vàng hai tai nhỏ kiểm tra khắp nơi trên cơ thể mẹ mình miệng nhỏ còn thút thít từng đoạn như muốn khóc, Mộ Khiếu Thành ngồi ở một bên cũng không khỏi cười vì hành động đáng yêu của con gái.
“ Mẹ ơi, mẹ bị bắt nạt sao?, mẹ có bị thương không ạ? “
“ Mẹ không phải bị bắt nạt, mẹ cũng không bị thương, con gái ngoan con đừng lo lắng , ha “
Cố Lưu Ly ôm chặt con gái trong lòng được Bối Bối lo lắng như vậy cô lại thấy lúc nãy mình vẫn còn chưa trừng phạt đủ mấy người đó, cô như vậy vẫn còn nhẹ tay lắm nghĩ lại những lời mà bọn họ đã nói cô có phần nào cảm thấy tổn thương, bất chợt Cố Lưu Ly có một thắc mắc tại sao Mộ Khiếu Thành lại tin rằng Bối Bối thật sự là con ruột của anh, liệu anh có từng có nghi ngờ giống những người đó không, sao lúc Cố Lưu Ly cô nói đây là con gái của anh, anh liền tin như vậy hay là trong lòng Mộ Khiếu Thành vốn có nghi ngờ chỉ là với tính cách của một người đàn ông như anh thì anh sẽ tự mình điều tra thay vì sẽ hỏi trực tiếp cô.
Cố Lưu Ly hơi cúi đầu khẽ lên tiếng.
“ Mộ Khiếu Thành, anh có từng nghi ngờ Bối Bối liệu có phải là con gái ruột của anh hay không? “