Huyết Thống Chiến Tranh

Huyết Thống Chiến Tranh - Chương 52




EDITOR: PARK HOONWOO



BETA: AKKI



Từ sau khi Snape biết Ron thức tỉnh huyết thống được là nhờ tương ớt thêm rong biển Ferbberman, vì muốn thí nghiệm xem nó có tác dụng với những người khác hay không, Snape liền thử trên mấy Weasley còn lại ở Hogwarts.



"Hắt xì-" nhóm anh em Weasley trên bàn dài Gryffindor đồng thời cảm thấy sau lưng phát lạnh.



Cặp sinh đôi Freb và George Weasley vẫn luôn là hai người tuyến đầu trong ngành sản xuất dụng cụ đùa dai, tuy ngày thường vẫn cứ luôn đùa người khác, nhưng nhân duyên của cả hai ở Hogwarts lại rất tốt.



Buổi sáng cũng giống như ngày thường, đến bàn dài Ravenclaw thăm hỏi Ravenclaw duy nhất trong nhà trước, sau đó trở lại bàn dài Gryffindor chuẩn bị ăn sáng.



Bọn họ tuy là sinh đôi, lớn lên càng giống nhau như đúc, nhưng vẫn khác nhau một chút trên phương diện thói quen, George có thói quen trước khi ăn sáng phải uống một ly nước bí đỏ, còn Freb lại có thói quen tìm cho George một ly nước bí đỏ trước khi ăn sáng.



George nhận ly nước Freb đưa qua, ngửa đầu chuẩn bị một ngụm....



"Phụt-" nước bí đỏ vừa vào miệng, George đã vội nghiêng đầu, nhưng vẫn phun đầy một bàn như cũ.



"George! Làm sao thế?" Freb một bên giúp đối phương vỗ vỗ lưng thuận khí, một bên xin lỗi bạn học bị phun trúng.



"Khụ khụ khụ khụ..." Trải qua một tràn ho khan như sắp tắt thở đến nơi, George chụp mấy mẩu bánh mì, sau khi trấn áp được cái hương vị kia xuống, George xúc động nói: "Freb, nếu anh không phải anh của em, em nhất định sẽ cho anh một cú vào mặt!"





"⊙∀⊙ hả?" Freb nghi hoặc.



"Anh thế nhưng cho tương ớt vào nước bí đỏ!" George lên án.



"Không, anh không có! Anh chưa bao giờ đùa giỡn em!" Freb oan uổng hô to.



"Được rồi, tin anh vậy..." Gia tinh đã đổi hết toàn bộ đồ ăn trên bàn dài, George cầm lấy bánh mì, vẫn còn cảm giác được trong miệng còn cái hương vị kia.



Snape trên bàn giáo viên hơi hơi híp mắt, im lặng tiếp tục cắt bít tết.



Nhật ký thí nghiệm của Weasley: George Weasley chỉ có phản ứng với tương ớt, còn rong biển Ferbmen thì không quá lớn.



Giống với George, Freb thích ăn ngọt, luôn lấy một ít donut làm đồ ăn vặt sau khi ăn sáng xong, mà George cũng lấy giúp anh ta mấy cái.



Điểm tâm ngọt hôm nay là donut pudding caramel, cho nên khi George lấy điểm tâm, liền lấy vài cái donut trước.



Sau khi tiết lịch sử phép thuật kết thúc, George lấy ra mấy cái bánh donut, Freb liền nhào đến: "George, rất cảm ơn!"



"Sau khi trải qua tiết thôi miên của giáo sư Binns, donut chính là độc dược nâng cao tinh thần tốt nhất" Vừa nói, vừa nhét đầy donut vào mồm.....truyện boylove hay




"Khụ khụ khụ khụ--" ho khan đến kinh thiên động địa, mấy cái donut đều rớt hết xuống đất.



Sau khi ho sặc sụa xong, Freb nhìn mớ donut trên đất, gian nan mở miệng "Đây là donut pudding caramel?! Quái nào toàn là mùi tanh?!"



Snape từ bên cạnh đi qua "Gryffindor trừ hai điểm, bởi vì lãng phí đồ ăn cùng với xả rác."



Nhật ký thí nghiệm của Weasley: Freb Weasley so với tương ớt lại càng không thích vị của rong biển Febberman.



Percy Weasley, lại cực kỳ rập khuôn, học tập nghiêm túc, thành tích xuất sắc, trừ bỏ có chút cứng nhắc ra thì không có gì để chê trách.



Percy rất quy tắc, quy tắc đến mức nào? Anh ta ngay cả ăn cũng phải ăn theo trình tự khoa học rau trước thịt sau.



Nhưng mà Percy nghiêm khắc cùng lễ nghi hôm nay sau khi cầm một miếng bánh lên, liền không còn cách nào để có thể tiếp tục lễ nghi nữa.




Cắt bánh có nhân ra, chấm một chút tương rồi bỏ vào miệng, sau đó...



"Phốc! Khụ khụ khụ...." Kịp thời dùng tay che miệng, không phun thẳng ra bàn.



Percy vội vã chạy khỏi đại sảnh đường, tại một chỗ ngoặt nào đó ho đến muốn nôn ra tim gan phèo phổi.




Snape nhướng mày nhìn Percy chạy đi, yên lặng nhấp miếng cà phê.



Nhật ký thí nghiệm của Weasley: Phản ứng của Percy Weasley khá lớn, nhưng không rõ là của tương ớt hay là rong biển Febberman, quyết định làm lại lần nữa.



Percy vất vả phục hồi lại, sửa sang tốt bản thân một chút rồi một lần nữa ngồi vào bàn dài. Cầm lấy ly nước bí đỏ uống hết, cái hương vị khủng bố kia liền giảm xuống một chút.



Đẩy đĩa bánh có nhân đi xa, anh những ngày tiếp theo cũng không muốn gặp lại nó lần nữa.



Hít hít một chút, cắt một miếng bít tết, ăn chút gì có thể áp được cái vị khó nói đó lại.



"Phốc! Khụ khụ khụ.... Lại là cái vị cay chết tiệt kia!" Percy - ngậm ớt đầy mồm - Weasley liều chết ho khan.



Snape nhẹ nhàng gõ lên cái ly, cái ly lại lần nữa được rót đầy cà phê.



Nhật ký thí nhiệm của Weasley: Percy Weasley có phản ứng khá lớn với tương ớt.



Kết quả cuối cùng: Ba anh em nhà Weasley, phản ứng của Freb Weasley với rong biển Febberman khá lớn, kiến nghị thí nghiệm lần nữa.



"Hắt xì! Hắt xì! Hắt xì----" Freb hung hăng hắt xì mấy cái, bỗng nhiên cảm thấy sau lưng lạnh quá chừng.