Huyết Thống Chiến Tranh

Huyết Thống Chiến Tranh - Chương 13




Khi Harry đang bận lầm bà lầm bầm thì một trái bludger khác lại nhắm vào khán đài, nếu không phải Harry cúi đầu kịp thời thì trái banh đó đã nện thẳng vào đầu y rồi.



"Đáng chết!" Harry rống lên, chui ra khỏi đám người chạy ra khỏi sân. Trái Bludger đánh không trúng liền quay trở lại, lần này bay thẳng xuống dưới, mục tiêu vẫn là Harry.



"Úc! Cái trái bludger đó hình như rơi vào lưới tình với khán đài Gryffindor rồi!" Jordan hét lớn.



"Hắc!" Một trong hai của cặo sinh đôi Weasley bay vọt đến, đánh bay trái bludger. Harry vẫn như cũ chạy xuống khỏi khán đài.



"Oa! Tôi nhìn thấy trái snitch rồi! Nó ở.......... Potter mau tránh ra!" Jordan khiếp hãi nhìn trái snitch đang nhắm Harry mà xông thẳng xuống.



"phanh!" Trái snitch tông trúng khán đài, Harry trước khi bị nó đập trúng đã kịp trốn sang một bên, nhưng khán đài rách nát dưới chân làm cho y chỉ có thể bắt lấy cái lan can, thành công treo lơ lửng trên không.



Trái snitch lại vọt lại phía y, vì để không bị nó tông trúng, Harry bất đắc dĩ buông tay, khiến cho xung quanh hét lớn.



"Phốc, khụ khụ. Đáng chết!" Harry thả tay nắm lan can của mình ra, thất tha thất thiểu rơi xuống, không cẩn thận ăn một miệng toàn đất.



"Vèo--" Nghe được tiếng gió, Harry tại chỗ lăn một vòng, né trái snitch đang cố lao vào mình lần nữa. Thừa dịp nó vẫn còn đang bị nhấn cho trong đất liền đứng lên chạy đến khán đài dành cho giáo viên.



"Phanh!" Mạo hiểm né thành công trái bludger, Harry chụp cán chổi của George Weasley xoay người leo lên. Đoạt quyền khống chế chổi, đưa Goerge lên khán đài, sau đó lại nghiêng người né cú tấn công của bludger, đè thấp cơ thể bay thẳng lên trời. Chỉ cần bay khỏi tầm mắt của Quirrell thì mấy trái bludger đó coi như vô dụng.



"Tê!" Không biết trái snitch đã thoát khỏi mặt đất, nó hướng Harry bay thẳng đến, mặc dù y đã cố gắng né nó, nhưng vẫn bị cánh của nó nạo rớt một miếng da.



"Ngô!" Thân thể có chút không thích hợp, tầm mắt bỗng nhiên trở nên cực kỳ rõ ràng. Đôi mắt vốn dĩ không mở ra được vì bay quá cao đột nhiên giống như không còn cảm nhận được mấy cơn gió đó nữa.



Bởi vì bay quá cao, không ai thấy đôi mắt của Harry đã biến thành màu vàng kim, tròng mắt co rút lại, hàm răng nhọn ra so le nhau, răng nanh còn thò ra ngoài. Griffin chính là vua của bầu trời, không có ai trên bầu trời dám khiêu khích tôn nghiêm của vị vua này. "Xem ra mình phải cảm ơn Quirrell."



Xoay người bay lên cao hơn nữa, y sắp có thể bay ra khỏi tầm mắt của Quirrell rồi, đáng tiếc, chổi của Geogre Weasley là chổi do nhà trường cung cấp, cán chổi cũ kĩ vô pháp thừa nhận áp suất không khí cao như vậy.




"Đáng chết!" Bộ dạng của y bây giờ không thể nào bay xuống được. Nhìn về phía rừng cấm, xoay chổi né trái snitch tấn công, sau đó liền đổi hướng nhắm thẳng vào rừng cấm bay đến.



"Xem ra cứu thế chủ đã tìm được cách né tránh tấn công rồi." Giọng nói của Jordan vang khắp sân Quidditch "Hướng đó là rừng cấm! Úc, hy vọng cứu thế chủ sẽ không vì chuyện này mà bị trừ mất vài điểm!"



Có bị trừ điểm hay không bây giờ không còn nằm trong phạm vi quan tâm của Harry nữa, y hiện tại chỉ lo cái chổi này có thể cầm cự được đến rừng cấm hay không mà thôi. Y không dám tăng tốc độ, chỉ sợ vừa tăng tốc độc thì nó liền bung hết ra.



Snape trên khán đài dành cho giáo viên vẫn đang tận lực niệm phản chú, nhưng ác ý bám vào trái snitch kia không hề có dấu hiệu suy giảm, phép thuật được ếm lên nó quá mạnh.



Nhìn thằng nhãi con Potter không muốn sống kia nhắm thẳng vào rừng cấm, lông mày Snape nhíu càng chặt, ra hiệu tạm dừng thi đấu, đoạt lấy một cây chổi nào đó bay theo, nhưng mà tốc độ của nó quá chậm.



"Đáng chết!" Cái chổi của Harry vào lúc còn một xíu nữa là vào rừng cấm đã bung hết ra. Trái snitch phía sau dường như có mắt, đuổi sát theo Harry đang rơi xuống.truyện boylove hay




"Ngô!" Tận lực né tránh, nhưng trái snitch vẫn đập tr1ung bả vai y.



"Wingardium Leviosa!" Snape đuổi theo phía sau vừa vặn nhìn thấy một màn chổi bung và người cưỡi chổi rơi xuống kia, bèn phóng ra một thần chú trôi nổi, nhưng mà thần chú của hắn không thể ngăn được trái snitch kia.



"Sectumsempra!" Đánh nát trái snitch kia, bay lên bắt lấy cổ áo của Harry, trọng lực mạnh mẽ mém làm Snape rơi khỏi cán chổi.



"Tê! Cảm ơn giáo sư." Quần áo siết chặt vào bả vai, đau đến mức làm Harry hít một cái.



"........" Kỳ quái là Snape không có nói bất cứ câu gì, thẳng đến khi đáp xuống đất mới khô cằn nói: "Trò Potter thật làm ta mở rộng tầm mắt, mi cho rằng rời khỏi tầm mắt của các giáo sư thì có thể dùng hàm răng của mình giải quyết mấy trái banh ngu xuẩn này sao!" Đột nhiên, Snape phát hiện chuyện này có gì không đúng "Potter, đôi mắt của mi là chuyện như thế nào!"



"Giáo sư, con cảm thấy vấn đề hiện tại là chữa thương cho bả vai của con, đã đau đến mức con không đứng dậy nổi rồi." Harry cúi đầu nói.



"......." Ếm một thần chú giảm đau, xoay người bắn pháo hiệu lên trên trời, vừa xoay người liền nhìn thấy Potter than đau đến chịu đứng không được giơ đũa phép của mình.




"Obliviate!" Harry buông đũa phép, yên lặng xin lỗi nhặt lên một cục đá đập thẳng lên đầu của Snape ( ác thế anh)



Chờ đến khi nhóm Dumbledore chạy đến thì đã thấy Snape đầu chảy máu ngất xỉu cùng với Harry được hắn che chở cũng ngất xỉu.



- ----- Harry tìm đường chết ------



"Tê!" Bệnh thất, Snape cuối cùng cũng tỉnh lại che đầu. Sao lại thế này, đầu làm sao có thể đau như thế?



"Giáo sư Snape, thầy thế nào rồi ạ?" Harry ở giường bên cạnh ăn bánh mì, quan tâm hỏi. Hồi nãy xuống tay có hơi tàn nhẫn, sẽ không có di chứng chứ? Harry không xác định nghĩ.



"Potter?" Đúng rồi, hồi nãy Potter lao ra khỏi sân bóng, hắn bay theo, sau đó.......... Sau đó nhìn thấy Potter rớt xuống, hắn túm chặt Potter sau đó cùng nhau rớt xuống, hắn hình như là...............té hôn mê?!



Nhìn thấy mặt Snape bỗng nhiên đen hơn cả cái vạc. Harry còn tưởng thần chú của mình không có tác dụng, đã trộn cầm đũa phép, chỉ cần Snape có dị động liền quăng một cái nữa.



"Potter............" Chuẩn bị rút đũa phép ".............Ta thật hoài nghi đằng sau sọ não của mi có cái gì không hay chỉ đơn giàn là rỗng tuếch, mi có thể bay về phía rừng cấm được, nếu thế tại sao không bay về phía các giáo sư hả!" Ai?! Không nhớ tới a. "Mi cho rằng cái tên tuổi đó của mi có thể giải quyết bất kỳ vấn đề nào kể cả mấy trái banh phát điên đó sao!"



"Xin lỗi, giáo sư. Con chỉ cảm thấy bay xa một chút thì sẽ không sao nữa." Tránh càng xa Quirrell càng tốt.



"A, Gryffindor trừ 10 điểm, bởi vì Potter lỗ mãng làm cho giáo sư của mình bị thương."



"............." Ta như thế nào không làm cho thầy ấy hôn mê một tháng.



HẾT CHƯƠNG 13