Trong bóng mát hàng cây rậm của buổi trưa nhẹ nắng, nơi hậu viên tòa trang viện, một cụ già râu tóc ngả màu tro, nhàn nhã chắp tay sau lưng, đứng xem một thiếu niên đang ngồi xếp bằng tròn trên chiếc kỷ thư sinh, một tay tì lên trang giấy, tay nọ cầm bút viết chữ. Viết chữ đâu phải là một động tác lạ lùng, thế tại sao cụ già lại chăm chú nhìn, nhìn từ cái ngoặc tay, từ cái dao động của cán bút, từ nét chữ to, ốm, đậm, nhạt. Đáng nhìn chăng là cây bút kỳ quặc trên tay của thiếu niên, vì nó to bằng một cườm trán đứa trẻ, dài khoảng hai trượng, hình như được chế luyện bằng một kim khí trông khá nặng nề. Mỗi cái ngoặc tay của thiếu niên, đầu trên cán bút lại quậy vào những cành cây thấp, khua lá động lào xào. Trên cán bút có khắc ba chữ “Thiên Quân Bút”...
Trời đất đảo lộn, kẻ chết sống lại, người thân thành thù. Chuyện gì đã xảy ra với võ lâm minh chủ Du Phóng Hạc, Côn Lôn chưởng môn nhân Thiên Cang đạo trưởng, môn chủ Đường Môn Đường Vô Song và các anh hùng hào kiệt khác...? Võ công chẳng dám dùng, một thân Du Bội Ngọc đi khắp giang hồ. Hiểm nguy là sư phụ, kẻ ác là bạn bè, chàng phải "dung người, nhượng lợi, nhẫn việc" để có thể sống còn giữa giang hồ đầy hiểm ác. Bí mật này tiếp âm mưu nọ, liệu chàng có thể thoát khỏi các bẫy rập để minh oan cho bản thân. Mời các bạn cùng đón đọc.