Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Huyết Sát

Du Lịch Hồng Hoang




Du Lịch Hồng Hoang

Sau những thời gian dài vô hạn, Huyền Minh cũng bắt đầu tu luyện lại. Thiên đạo đã xuất thế làm ảnh hưởng đến hồng hoang.

Khắp nơi sinh linh đều phải chịu thiên đạo ước thúc, những người có nghiệp lực sẽ chịu sự phán xét từ thiên đạo. Mà công đức là một cỗ lực lượng có thể đề thăng tu vi một cách hiệu quả và ít có bật ổn nên trở thành một trong những phương thức tu luyện của sinh linh sau này.

Hung thú đại kiếp đã qua năm lượng kiếp

Một lượng kiếp bằng năm vạn nguyên hội

Một nguyên hội bằng mười hai vạn năm

Một hội bằng một vạn năm.

Lúc này tam tộc là bá chủ hồng hoang. Đã trải qua thời kì hung thú đại kiếp tam tộc mà nói thì đây là sự phát triển vượt bậc, đưa tộc nhân đi đến đỉnh phong. Tam tộc được thiên đạo tán thành nên có đại khí vận, được thiên đạo hết lòng ủng hộ, làm gì thuận đó không người dám nghịch.

Tam tộc đã không có đối thủ, duy nhất cạnh tranh là hai tộc còn lại. Sự cạnh tranh rất tàn khốc, mạnh được yếu thua thể hiện rõ trong long tộc cùng kì lân tộc, tuy phượng tộc cũng có nhưng không đến mức nghiêm trọng.

Huyền Minh lúc này từ bế quan đi ra, giờ đây hắn đã là hỗn nguyên kim tiên cực hạn. Với cảnh giới hiện tại thì hỗn nguyên vô cực cũng có thể ngang tay. Cảnh giới tăng lên nhanh chóng cho Huyền Minh cảm giác chỉ cần mất vài lượng kiếp sẽ về đến cảnh giới trước kia nên hắn dứt khoát không bế quan mà đi xem hồng hoang.

Hắn thở dài nhìn về thế giới thụ. Hắn biết Thần Hi đang bế quan nhưng do sự ảnh hưởng thiên đạo nên việc trùng kích tu vi là rất khó. Nhưng mà Huyền Minh vẫn có cách, bằng vào cấp 4 không gian đạo cùng với vô số trận pháp đã thành công tạo một bích chướng ngắn cách đảo cùng hồng hoang bên ngoài. Nơi đây không bị ảnh hưởng bởi thiên đạo, nhân quả hay nghiệp lực. Chỉ có vô số tiên thiên linh khí từ hỗn độn chuyển hoá làm cho đảo như chốn cực lạc.



Giờ khắc này trên đảo cũng không có sinh linh khác ngoài Huyền Minh cùng Thần Hi. Vì sự diệt tuyệt sinh linh nên không có sinh linh có nhiều linh trí ra đời, Huyền Minh xem nơi này vì nhà nên hắn đã dùng hết tâm huyết, tài học cả đời để dời cả hòn đảo ra ngoại thiên.

Chỉ có ai được hắn hoặc Thần Hi cho phép thực mới có thể tìm thấy và hắn cũng mệnh danh cho đảo là Hư Không đảo vì hòn đảo ở trong hư không bất định.

Huyền Minh cảm thấy bố trí ổn thì đi đến hồng hoang bằng dịch chuyển không gian. Chiêu số này rất đơn giản liền có thể thực hiện, chỉ cần một điểm đánh dấu và chỉ cần vận dụng không gian đi tới là được rồi.

Nơi hắn đến là cánh rừng phía bắc, nơi ở cũ của Thần Nghịch. Khi hắn còn sống thì mảnh rừng trước mặt tràn đầy tử khí mà giờ nhìn xem, cả cánh rừng được bọc trong vô cùng dồi dào sinh cơ . Sự thay đổi khác xa so với lúc trước làm cho Huyền Minh không khỏi tán thưởng thời gian lực lượng vĩ ngạn.

Hắn bước vào cánh rừng thì gặp rất nhiều sinh linh, thứ mà không thấy khi ở hư không đảo.

Càng đi vào sâu khu rừng thì càng đặc sắc. Đây là một hệ sinh thái phồn diễn sự sống sự cạnh tranh mãnh liệt. Thôi thúc sinh linh phải luôn tiến lên vì kẻ yếu không có tiếng nói, nơi này kẻ mạnh bá chủ.

Huyền Minh đi đến nơi này không lâu, nhưng gặp được rất nhiều cảnh đẹp. Hắn dùng linh lực lưu lại những ký ức hình thành nên ảnh chiếu. Để ghi lại hình ảnh về hành trình của bản thân .

Hắn lưu rất nhiều ảnh đẹp, sinh linh đẹp cũng có nhưng không có ai vừa mắt hắn. Hắn nhận thức được nhan trị mình rất đẹp, đủ để vượt qua tuyệt đại đa số sinh linh nhưng dù sao hắn cũng không thể thưởng thức bản thân được, điều này quá kì lạ.

Đang đi thì đột nhiên có một tiếng long ngầm cửu tiêu. Tiếng long ngâm cũng khơi gợi hứng thú cho Huyền Minh, hắn dò theo nơi phát ra và đi thẳng đến đó.

Khi đến hắn nghe thấy, một tên long tộc nói:



" Các ngươi cửu vĩ hồ bộ tộc cần phải hầu hạ ta long tộc, ngươi nói có đúng hay không".

Tuy hắn nói chuyện là với trưởng lão nhưng ánh mắt luôn đảo qua các thiếu nữ trẻ tuổi hồ tộc. Nhất là khi nhìn đến một tên có vóc dáng nóng bỏng, gương mặt kiều mị mà như nhược, mái tóc trắng như tuyết, làn da trơn bóng hồng hào. Có thể nói là người đẹp nhất nhưng từ những người trong bộ lạc nhìn ra nàng bị c·ách l·y khỏi tộc bởi vì một sự việc quá khứ làm mọi người không muốn liên quan đến nàng.

Tên long tộc ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ nói:

" Mỹ nhân, nếu ngươi chịu làm th·iếp ta thì ta sẽ cho ngươi cuộc sống như tiên muốn gì được đó".

Trưởng tộc cũng hiểu ý, hắn nhìn về phía thiếu nữ hồ ly nghiêm mặt nói: " Bạch Ngọc, vì bộ tộc ngươi đành phải chịu ủy khuất hi sinh vậy".

" Ta sẽ không hi sinh cho các ngươi, các ngươi không đáng ta hi sinh " Nàng mắt lạnh nhìn về trưởng tộc nói.

Một tên trưởng lão đứng ra nói: " Đây không phải do ngươi, ngươi chỉ cần đi theo vị long tộc này là được rồi" .

Bạch Ngọc kiên quyết không chịu nên đã b·ị b·ắt lại phong tu vi rồi chuẩn bị dâng lên cho long tộc.

Long tộc nhìn thấy rất vui. Dù sao tiểu hồ ly này rất ương ngạnh, nàng càng ương ngạnh thì càng thú vị.

Nàng cố giãy dụa nhưng không thể thoát. Nàng cảm thấy vô lực như chững kiến mẫu thân vì mình chịu nhục mà c·hết. Nàng nước mắt rơi trong tuyệt vọng, hồ ly tộc tộc nhân nhìn thấy cũng không giúp nàng vì nàng đã là dị loại.



Long tộc bắt được nàng muốn đi nhưng áp lực đột nhiên như núi, không thé nhúc nhích.

" Ngươi để lại nàng và cũng lưu mệnh lại luôn".

Một người thanh niên hiện thân nhàn nhạt nói nhưng lời nói không có một tia tình cảm. Con mắt màu đỏ hoà cùng với hoàng hôn khiến cho hắn càng thêm tà dị thần bí.

" Ta là Ngao Bính là long tộc thái tử, ngươi có tư cách gì nói ta" dù hắn bị giam nhưng vẫn ánh mắt cao hơn đầu nói ra.

Huyền Minh không quan tâm, dùng một ít linh lực kéo tươi sống Ngao Bính thành tám khối nhưng hắn không c·hết ngay mà còn bị nghiệp hoả thiêu linh. Tiếng thét khi bị thiêu của Ngao Bính truyền khắp Bắc Hải Sâm Lâm.

Mọi người nghe thấy đều rất hoảng sợ, nhìn về phía người đang đối linh hồn ấy thì càng sợ hãi hơn.

Vì mọi người từ trong đôi mắt đỏ ấy không nhìn ra bất kì cảm xúc nào nhưng lại thấy được sự thoả mãn. Vẻ thoả mãn ấy lại càng làm cho người người sợ hãi khiến cho không ai có thể quên.

Tiếng thét của Ngao Bính dần nhỏ lại đến biến mất. Tuy chỉ qua một đoạn ngắn nhưng mọi người cảm thấy tên thành niên trước mặt là một kẻ điên với thực lực siêu mạnh.

Huyền Minh chơi xong thì đôi mắt chuyển về phía tộc trưởng hồ ly, hắn nhẹ cười nói: " Nàng là của ta".

Tuy hắn đang cười nhưng nụ cười đầy quỷ dị khiến người run sợ.

Tộc trưởng gật đầu " Nàng tất nhiên là của ngài, ngài cứ đem đi là được".

Bạch Ngọc mộng, dù sao sự việc diễn ra quá nhanh. Mới này nàng là đồ vật trong tay tên long tộc nhưng bây giờ là vật trong tay thanh niên. Nàng cảm thấy số phận mình bi thảm, nàng biết mọi người tranh nàng là vì vẻ đẹp của nàng. Không có thực lực mà còn khiến người ta ao ước là tội của nàng, là sự vô lực trước vận mệnh.