Huyền Y Như Cố

Chương 2




Tháng 3 năm Kiến An thứ mười ba, hoa đào nở rộ, Thiên Lan các có một vị khách quý tới, là lão các chủ đích thân từ Giang Nam đến tiếp đón, vị khách quý đó là thiên kim của Hoắc gia ở Cô Tô, Hoắc gia danh tiếng ngàn năm, thiên hạ kính nể, thế mà tháng trước Hoắc thị đã chẳng còn.

Mồng tám tháng trước, rất nhiều kẻ bí ẩn tập hợp ở Hoắc thị sơn trang bên bờ sông Cô Tô, chúng đến có chuẩn bị trước, con cháu Hoắc môn không phòng bị cẩn thận, trong vòng một đêm, người trên dưới Hoắc gia tông tộc không còn lại ai, trừ Hoắc tiểu thư.

Hoắc tiểu thư thuở nhỏ thể chất yếu, đêm xảy ra chuyện, nàng ở chùa Hàn Sơn ngoài thành ăn chay tu dưỡng, tai nạn của Hoắc gia, những người may mắn sống sót chỉ còn lại nàng và mấy nha hoàn, hộ vệ theo nàng.

Lão các chủ của Thiên Lan các và Hoắc trang chủ là huynh đệ kết nghĩa, tình nghĩa sâu nặng, nghe được thảm án của Hoắc gia, lão các chủ lập tức lệnh cho mười sáu sứ trong các, một là điều tra truy tìm hung thủ diệt môn thật sự báo thù cho huynh đệ, hai là lo cho cháu.

Càng huống hồ Thiên Lan các và Hoắc gia từ lâu đã có hôn ước, Hoắc tiểu thư tương lai sẽ gả cho thiếu các chủ, trở thành con dâu của lão các chủ – các chủ mẫu phu nhân của Thiên Lan các.

Khi Hoắc Thanh tan cửa nát nhà mới chỉ có bảy tuổi, khi Hoắc Thanh vào Thiên Lan các chỉ mới bảy tuổi.

Lúc Hoắc Thanh lần đầu tiên nhìn thấy Quân Liệt, cũng chỉ mới bảy tuổi.

Hoắc Thanh nhỏ bé sinh ra đã gầy yếu, tựa như ngâm mình trong ấm sắc thuốc mà lớn lên, mỗi ngày đều chỉ có uống thuốc và đọc sách, nàng có thể xem hết sách của Hoắc gia nhưng lại chưa được thấy nhiều nam nhân.

Quân Liệt khác với những nam nhân mà lúc nhỏ nàng từng được thấy.

Nói không rõ được sự khác biệt ở đâu, tóm lại là ánh mắt đầu tiên nàng đã không quên được hắn.

Nàng trân quý mà đặt hắn trong lòng, cẩn thận che chở, cất chứa, đó là bí mật thuộc về một mình nàng.

Nàng cũng coi như là ăn nhờ ở đậu ở Thiên Lan các, chỉ là không có ai xem nàng như người ngoài, lão các chủ thương nàng như con gái ruột, tiếp đãi nàng còn thân thiết hơn cả với Quân Liệt, ông biết nàng thích đọc sách, nàng có thể vào ra tàng thư lâu trong Thiên Lan các tuỳ ý. Ông biết nàng thích hoa đào, cố ý bảo người làm dành ra một rừng hoa đào cho nàng ngắm cảnh, ông tựa như cha mẹ ruột của nàng vậy. Trên dưới Thiên Lan tôn kính nàng, dần dần, nàng xem nơi này thật sự như nhà mình.

Hoa đào nở nộ, có ngôi nhà cùng cha và Quân Liệt.