Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1254




- Ta đồng ý ra năm mươi vạn Huyền Thạch trung phẩm bồi thường chúng nó.

Sắc mặt của Trình Thiên Kiều cực kỳ khó coi, nhưng không thể làm gì, chỉ có thể cắn răng nói.

Tấm khiên bị công phá, lá bài tẩy của hắn mất đi, hoàn toàn không có tự tin tiếp tục cùng Diệp Huyền giao thủ.

- Quá ít.

Diệp Huyền lắc đầu một cái.

- Vậy ngươi muốn bao nhiêu?

Trình Thiên Kiều mắt lộ ra tức giận.

- Chí ít một triệu, ngươi một Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong, lẽ nào ngay cả một triệu cũng không đáng, đối với ngươi mà nói, hẳn là như muối bỏ bể.

Nếu như có thể, Diệp Huyền sớm đã giết Trình Thiên Kiều này, thế nhưng hắn biết rõ, ở dưới tình huống mình không bại lộ thực lực, đối phương một lòng muốn chạy trốn, bằng vào Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc muốn đánh giết hắn, cũng chưa chắc dễ dàng.

Hiện tại trọng yếu nhất, là trước tiên chiếm cứ một cấm chế trận pháp.

- Được, ta cho.

Trình Thiên Kiều cắn răng, cuối cùng vẫn lấy ra một không gian giới chỉ, trực tiếp ném tới trong tay Diệp Huyền.

Diệp Huyền quét một hồi, bên trong quả nhiên là một triệu Huyền Thạch trung phẩm, lúc này cất đi, lạnh nhạt nói:

- Xem ra ta quá nhân từ a, một triệu đối với ngươi mà nói, tựa hồ không phải việc khó gì!

Trình Thiên Kiều sầm mặt lại, cả giận nói:

- Này đã là toàn bộ gia sản của ta, lẽ nào ngươi muốn nói không giữ lời?

Diệp Huyền cười lạnh nói:

- Yên tâm đi, nói rồi một triệu, chính là một triệu, có điều nếu như ngươi lại chọc ta, liền không phải một triệu có thể giải quyết.

Nói xong, Diệp Huyền lạnh lùng quét một vòng, lạnh lùng nói:

- Hiện tại các ngươi còn có ai muốn tiếp tục khiêu chiến không?

Tình cảnh lại một lần nữa yên tĩnh lại, nhìn Thiềm Thừ cùng con tê tê bên người Diệp Huyền, trong mắt tất cả mọi người đều tràn ngập kiêng kỵ.

Ngay cả Trình Thiên Kiều cũng suýt chút nữa mất mạng, bọn họ nơi nào còn dám đi tới, chỉ có thể trong lòng thầm mắng tiểu tử này tu vi không cao, nhưng làm sao nô dịch linh sủng đều đáng sợ như vậy, quả thực biến thái.

Thấy không có ai tiếp tục tiến lên khiêu chiến, Đao Minh Hoàng đứng ở trước cấm chế liếc mắt nhìn Diệp Huyền, lúc này mới lớn tiếng nói:

- Nếu cấm chế trận pháp này đã phân phối xong, như vậy mọi người đều mở ra cấm chế trận pháp của từng người a, người còn không có chiếm được cấm chế trận pháp, đều lui qua một bên, nếu để cho bổn hoàng nhìn thấy có ai không tuân quy củ, đừng trách bổn hoàng không khách khí.

Dứt tiếng, Đao Minh Hoàng bắt đầu oanh kích cấm chế trận pháp trước mặt mình.

Nhìn thấy Đao Minh Hoàng bắt đầu công kích cấm chế trận pháp, đám người Giang Sùng Hoàng cũng bắt đầu oanh kích, chỉ nghe rầm rầm rầm vang lên, trước tám cái cấm chế tất cả đều có người bắt đầu oanh kích.

Diệp Huyền cũng làm bộ oanh kích, nhưng thần thức của hắn lại ở trong bóng tối thẩm thấu qua.

Mười cấm chế trận pháp nơi này, có chút tương tự cấm chế trận pháp bao vây lấy phế tích, nhưng nhỏ yếu hơn rất nhiều.

Cấm chế bên ngoài kia, Diệp Huyền còn cảm thấy có chút tối nghĩa, nhưng trận pháp nơi này, vẻn vẹn một phen thăm dò, Diệp Huyền liền nhìn ra yếu điểm trong đó.

Nếu như đồng ý, hắn hoàn toàn có thể là cái thứ nhất mở ra cấm chế, nhưng hắn không có làm như thế, mà không nhanh không chậm oanh kích, đồng thời quan sát cấm chế của những người khác.

Chiến Thương tấn công cấm chế tốc độ vẫn là nhanh nhất, chỉ thấy trong cốt trượng của hắn sử dụng tới một tia sương mù màu đen, cấm chế trước mặt hắn kia, cấp tốc bắt đầu hòa tan.

Diệp Huyền âm thầm hoảng sợ.

Diệp Huyền rất rõ ràng, cốt trượng của Chiến Thương là hắn từ trong tay lão giả của Huyền Cơ Tông Thiên Dịch lấy được, nhưng thời điểm ở trong tay Thiên Dịch lão nhân, vẻn vẹn là một Huyền binh bát giai phổ thông mà thôi, ngoại trừ có chút quỷ dị, cũng không có cái gì đặc thù.

Nhưng bây giờ rơi vào trong tay Chiến Thương, cũng không biết bị hắn làm sao tế luyện, không chỉ uy lực tăng lên rất nhiều, càng có một loại cảm giác cực kỳ đáng sợ, tuyệt không là Huyền binh bát giai phổ thông có thể tản mát ra.

Răng rắc!

Đúng lúc này.

Một tiếng vỡ tan vang lên, chỉ thấy trên cấm chế trận pháp bị Chiến Thương oanh kích, đột nhiên nứt ra một tia vết rạn.

Vết rạn nứt vừa xuất hiện, một đạo hồng mang nóng rực bắt đầu từ trong vết rạn nứt ầm ầm tỏa ra.

Hô!

Gần giống như một vầng mặt trời chói chang, đột nhiên xuất hiện ở trong phế tích âm u, lạnh lẽo cổ xưa này, hơi nóng hầm hập tản mát ra, nhiệt độ xung quanh bỗng dưng tăng lên mấy chục độ, càng có một loại Hỏa hệ Huyền Nguyên nồng nặc, ở trong thiên địa bốc lên quanh quẩn.

- Đáng chết, đây là món đồ quỷ quái gì.

Chiến Thương mặt lộ vẻ giận dữ, cả người đứng mũi chịu sào, bị ánh sáng nóng rực chiếu trúng, sương mù màu đen trên người hắn ở dưới ánh sáng hừng hực, không ngừng vặn vẹo.

Bạch bạch bạch, hắn rút lui ba bước, một mặt ngơ ngác.

Răng rắc!

Ánh sáng phun ra nuốt vào, như húc nhật thăng thiên, ánh sáng chiếu rọi, cấm chế trước mặt Chiến Thương tự mình phá tan, biến mất hầu như không còn, một đoàn hỏa diễm nhảy nhót, rõ ràng hiện ra ở trước mặt chúng nhân.

Ngọn lửa này chỉ to bằng nắm tay, bề ngoài là một tầng màu đỏ xán lạn, mà bên trong diễm, mơ hồ mang theo tím nhạt, một loại lực lượng hệ Hỏa khiến người không thể thở nổi, tỏ khắp ở trong phế tích cung điện này, chiếu rọi một mảnh không gian.

- Ca!

Xa xa trên mặt đất, không ít hài cốt thi thể nằm ngang dọc tứ tung, bị ánh sáng này soi đến, trong nháy mắt phá nát, biến thành tro bụi, thậm chí những thi hài Cửu Thiên Vũ Đế kia, cũng trong nháy mắt tan vỡ, hóa thành hư vô.

- Đây là hỏa diễm gì?

- Nhiệt lượng thật đáng sợ!

Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, mặt lộ vẻ kinh hãi.

Thời khắc này, thậm chí ngay cả đám người Đao Minh Hoàng đang điên cuồng tiến công cấm chế của mình, cũng đều dừng lại cử động, dồn dập nhìn về phía trận pháp, một mặt khiếp sợ.

- Địa Hỏa, đây tuyệt đối là Địa Hỏa!

Trận Pháp đại sư Mục Cấm, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, bật thốt lên.

Địa Hỏa?

Tất cả mọi người trong lòng run lên, nhiệt lượng như vậy, ngay cả Vũ Hoàng như bọn họ cũng cảm thấy sợ hãi, không phải Địa Hỏa thì là cái gì?

Trong trận pháp trước người Chiến Thương, dĩ nhiên là một đoàn Địa Hỏa?

Thời khắc này.

Mặc kệ là người nào ở đây, trên mặt đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

Địa Hỏa, đất trời sinh ra hỏa diễm thần bí, bảo vật mà Hỏa hệ võ giả, Luyện Dược Sư, Luyện Khí Sư… tha thiết ước mơ.

Bất kỳ một đóa Địa Hỏa nào, đều thuộc về bảo vật nghịch thiên, dù cho là ở trong Huyền Vực, cũng giá trị liên thành.