Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1020




Cát Phác Tử âm thầm nhìn sang Diệp Huyền, trong nội tâm âm thầm cảm kích, nếu như không phải vì Diệp Huyền thì thực lực bọn họ căn bản không có khả năng biến hóa long trời lở đất như vậy.

Không có ai biết trong thời gian này đám người Cát Phác Tử được Diệp Huyền chỉ điểm và trợ giúp.

Kiếp trước Diệp Huyền là cường giả nổi danh đại lục, bên người có Vũ Đế cửu giai đi theo đếm không hết, hắn chỉ điểm võ đạo cho bọn họ là dư xài.

Hôm nay Diệp Huyền thực lực thấp kém, còn không cách nào giúp đám người Cát Phác Tử và Dược lão đột phá Vũ Hoàng bát giai trong thời gian ngắn nhưng muốn giúp bọn họ bước thêm một bước rất dễ dàng.

Từ đó cũng làm cường giả Lam Quang học viện bộc phát thực lực cường đại trong đại chiến.

Vù vù vù!

Thời điểm đám người Cát Phác Tử liên thủ tấn công, bảy thế lực lớn dần dần chiếm cứ thượng phong.

- Ha ha ha, ba đại thế lực Huyền Cơ Tông muốn đồ diệt chúng ta tại đây, hôm nay chúng ta muốn nói với bọn chúng suy nghĩ này buồn cười cỡ nào.

Còn thừa lại vài thế lực lớn, trên mặt bọn họ mang theo vui mừng và hưng phấn tấn công địch nhân.

Ầm ầm!

Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc không ngừng vang lên, song phương điên cuồng giao thủ với nhau và người vẫn lạc liên tiếp.

Ưu thế bảy thế lực lớn dần dần mở rộng, càng ngày càng rõ ràng.

- Giết, đánh chết tất cả đệ tử Huyền Cơ Tông.

Thanh Phong đế quốc Lý Tông La cung phụng dẫn theo vài tên cường giả Thanh Phong đế quốc đuổi giết vài tên vũ Vương Huyền Cơ Tông.

Đường Chiêu nhìn chiến trường hỗn loạn và cảm thấy bất đắc dĩ.

- Lão tổ, xin ngài ra tay đi.

Hắn cười khổ nói một câu, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ.

- Lão tổ?

Ở đây trừ người Lam Quang học viện ra, những người còn lại rất ngạc nhiên.

- Đường Chiêu, ngươi làm ta rất thất vọng.

Một giọng nói đạm mạc vang vọng thiên địa.

Ông!

Ngay sau đó uy áp cường đại bộc phát bao phủ thiên địa, đột nhiên hàng lâm cả Cổ Dương thành, đồng thời, bóng người màu đỏ vô cùng bá đạo xuất hiện, hắn đứng trên hư không và bao quát toàn bộ mọi người trong Thất Tinh Khôn Nguyên Trận.

Chính là lão tổ Huyền Cơ Tông Thiên Dịch lão nhân.

Ánh mắt của hắn nhìn người Thanh Phong đế quốc đuổi giết cường giả Vũ Vương Huyền Cơ Tông.

- Dám truy sát đệ tử Huyền Cơ Tông?

Thiên Dịch lão nhân cầm khô lâu quyền trượng trong tay, khóe miệng hắn nở nụ cười sâm lãnh, trầm thấp mở miệng, giọng nói của hắn không lớn nhưng lại giống như cự chùy nện vào nội tâm mọi người.

Ầm ầm!

Cả phiến hư không sôi trào, sương mù thô to màu đen xuất hiện và nhanh chóng ngưng tụ thành hình, hóa thành một cái đầu lâu thật lớn, nó há miệng thôn phệ cường giả Thanh Phong đế quốc vào trong.

Khí tức huyền nguyên làm người ta đáng sợ bao phủ không trung Cổ Dương thành..

Đối mặt một kích khủng bố như thế, vài tên Vũ Vương của Thanh Phong đế quốc đuổi giết người Huyền Cơ Tông vô cùng kinh hãi, cả đám dừng lại và bỏ chạy, cũng không để ý tới đầu lâu cắn xé người khác.

- Không tốt!

Thời điểm này Lý Tông La dẫn đội Thanh Phong đế quốc hoảng sợ hét lớn, dùng thực lực thất giai tam trọng của hắn tự nhiên cảm nhận được Thiên Dịch lão nhân đáng sợ.

- Đáng chết, Vương Lộ, không nên chống cự, mau lui lại!

Vào lúc này huyền nguyên trong người, Lý Tông La bốc cháy, hắn hóa thành thiểm điện phóng về phía đầu lâu đáng sợ kia.

Nhưng căn bản không kịp, đầu lâu màu đen nhìn như chậm chạp nhưng kì thực cực nhanh, trong chốc lát đã tới trước mặt vài tên cường giả của Thanh Phong đế quốc.

Vương Lộ và vài tên cường giả khác dùng toàn lực chống cự, bọn họ không ngừng oanh kích dầu lâu đáng sợ kia, nhưng không khác gì ném đá vào biển rộng, đầu lâu rung động thật nhỏ và không có bất cứ động tĩnh gì, đầu lâu như núi cao không ngừng bay tới và trực tiếp thôn phệ đám người Vương Lộ.

- Ah!

Tiếng gào thét thảm thiết vang lên, tất cả mọi người hoảng sợ nhìn đầu lâu cắn xé mấy người Vương Lộ, toàn thân tỏa ra từng đám khói đen, bắt đầu từ áo bào, làn da và nội tạng, ngay sau đó xương cốt cũng bị hủ hóa.

Vào lúc này đám người Vương Lộ không ngừng biến mất trên không trung.

Hô!

Trong mắt đầu lâu đáng sợ xuất hiện ánh lửa, cuối cùng hóa thành bóng đen quay vào bên rong quyền trường của Thiên Dịch lão nhân.

Hấp thu tinh huyết của mấy người, khô lâu quyền trượng càng quỷ dị và âm trầm.

Cả quá trình nói đến dài dằng dặc nhưng kỳ thật chỉ diễn ra trong một lúc, vài tên Vũ Vương thất giai của Thanh Phong đế quốc tan thành mây khói, bọn họ vẫn lạc và thi cốt không còn.

Cảnh tượng rung động như thế dọa không ít người sợ hãi.

- Vương Lộ!

Trên bầu trời, Lý Tông La gào thét thảm thiết, trong mắt hắn đã chảy huyết lệ, hắn cực kỳ tức giận nhìn bóng người màu đỏ kia.

- Đi chết đi!

Lý Tông La gào thét như dã thú bị thương, vô tận huyền nguyên bộc phát, vũ hồn trên đỉnh đầu hắn không ngừng vặn vẹo, từng đạo hào quang hóa thành quang hoàn khủng bố.

Vào lúc này hắn như hào quang lao thẳng về phía Dịch lão nhân.

- Ngu muội!

Giọng nói âm trầm vang vọng bầu trời, Thiên Dịch lão nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Tông La, hắn lại vung vẫy khô lâu quyền trượng lần nữa.

Oanh!

Một đạo sương mù màu đen bộc phát và bao phủ toàn thân Lý Tông La.

Huyền nguyên và hồn lực trên người Lý Tông La nhộn nhạo và rung động, thân thể hắn bị ăn mòn khi sương mù ba phủ.

Xuy xuy xùy!

Toàn thân hắn bốc khói đen, gương mặt hắn đầy bọt khí dữ tợn.

Hắn mở to mắt đầy khiếp sợ, đột nhiên trong tay xuất hiện tấm chắn màu bạc và lui về phía sau.

- Hừ, đã động thủ, vậy thì chết đi.

Thiên Dịch lão nhân xùy cười một tiếng, khô lâu quyền trượng tỏa ra khói đen mạnh hơn và vây khốn Lý Tông La vào trong.

- Không!

Tiếng kêu thê lương thảm thiết và máu đen không ngừng bắn tung tóe ra chung quanh, thân thể Lý Tông La trên bầu trời cũng hóa thành mây khói, cũng không còn lại cái gì, chỉ tấm chắn màu vàng đang bị ăn mòn và rơi xuống đất, sau khi nó chạm đất cũng hóa thành nước đen.

Trong khoảnh khắc ——

Cả Cổ Dương thành yên tĩnh như tòa thành chết.

Từ khi Thiên Dịch lão nhân xuất hiện đánh chết Lý Tông La cũng chỉ kéo dài có mười giây.

Nhưng chỉ có hơn mười giây sau mấy tên Vũ Vương của Thanh Phong đế quốc, kể cả lĩnh đội Lý Tông La cũng vẫn lạc.

Vào lúc này Thanh Phong đế quốc, trừ những người bị thương, bên ngoài còn có Vũ Vương thất giai không có chiến đấu, còn lại đều bị diệt, không có ai may mắn thoát khỏi.

Chuyện này cực kỳ kinh hãi, làm cho tất cả mọi người khiếp sợ cả kinh không nhỏ.