Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 797




- Tiểu tử kia, rốt cuộc có ở nhà hay không bên trong?

Ánh mắt Cuồng Chiến lạnh lùng, ở trong rất nhiều học viên tham gia sát hạch, tìm kiếm bóng dáng của Diệp Huyền. Sát cơ trong lòng hắn không ngừng phóng ra.

Chỉ là trận pháp tản ra ánh sáng màu trắng rực rỡ, ngăn cách huyền thức của hắn. Bằng vào mắt thường, muốn ở trong khoảng chừng mười vạn người tìm kiếm ra một người, độ khó thật sự rất cao, giống như tìm kim ở trong biển rộng.

- Hừ, học viện Lam Quang sơ tuyển, luôn luôn rất nhanh. Chờ sau khi đại trận biến mất, ta thật ra muốn xem thử, ngươi còn trốn như thế nào.

Khóe miệng Cuồng Chiến cong lên, lộ ra nụ cười lạnh đầy vẻ dữ tợn, sự ác độc phóng ra.

Nếu như mục đích chuyến này của Diệp Huyền, thật sự là học viện Lam Quang nói, như vậy hiện tại, hắn tuyệt đối đang ở trong khoảng chừng mười vạn người trên quảng trường. Chỉ cần chờ sơ tuyển vừa kết thúc, hắn sẽ không thể nào ẩn nấp được nữa.

Thời khắc này, Diệp Huyền hồn nhiên không biết Cuồng Chiến đang ở bên ngoài chờ mình. Mà hắn đang đắm chìm bên trong ánh sáng của trận pháp.

- Học viện Lam Quang này thật đúng là có tài, có thể thiết kế ra trận pháp như vậy.

Phần lớn các thiếu niên thiếu nữ, ở trong trận pháp đều nín thở tập trung tinh thần, vận chuyển huyền lực, sợ mình bị loại bỏ.

Diệp Huyền dù bận vẫn ung dung, quan sát đại trận này.

Đại trận này, phân ra mấy trình độ. Tầng thứ nhất này, chỉ là phân biệt tuổi tác của các võ giả ở bên trong trận pháp. Một khi tuổi tác vượt quá giới hạn cao nhất được ghi chép ở bên trong trận pháp, nó sẽ phóng ra một đạo thần thức cường đại công kích.

Những võ giả lúc trước, chính là bởi vậy, nên bị loại ra ngoài.

Sau khi vận chuyển một lát, khí tức bên trong đại trận, lại một lần nữa biến đổi.

Diệp Huyền cảm giác được rõ ràng, một đạo trận văn tìm kiếm tu vi, đảo qua thân thể của mình.

Xì xì!

Sau một khắc, lại là gần hai vạn người, nôn ra máu.

- Mời người thổ huyết chủ động rời khỏi đại trận. Học viện Lam Quang chúng ta, không nhận võ giả dưới Thiên Vũ Sư tứ giai.

Âm thanh tràn ngập uy nghiêm kia, lại một lần nữa vang lên.

Yêu cầu nhập học thấp nhất của học viện Lam Quang, là dưới hai mươi lăm tuổi, đã ngoài Thiên Vũ Sư. Hiển nhiên trong đội ngũ này, có không ít người căn bản không có đạt được tứ giai, cũng lừa dối nỗ lực sát hạch.

Đám người thổ huyết này lập tức cũng cúi đầu, xám xịt đi ra khỏi quảng trường.

- Ha hả, mỗi một năm sát hạch, đều có thể nhìn thấy được những người vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp làm rối loạn kỉ cương, ý nghĩ kỳ lạ. Thực sự là mất mặt xấu hổ.

Không biết vì chuyện gì, ở cửa của học viện Lam Quang, có một đám tuấn nam mỹ nữ khí thế không tầm thường đang đứng. Trong mắt của bọn họ lộ ra vẻ nghiền ngẫm tươi cười, nhìn kỹ những đệ tử sát hạch trên quảng trường.

Đám người kia thân mặc thống nhất áo bào trắng, khí độ không tầm thường. Tuổi tác của tất cả đều ở khoảng hai mươi đến hai mươi bảy hai mươi tám. Khí tức trên người bọn họ hùng hậu thâm trầm, không thể khinh thường.

Ở ngực của bọn họ, chạm khắc viện huy giống nhau như đúc. Hiển nhiên đều là học viên cũ trong học viện Lam Quang.

- Cũng không biết lần này, sẽ có bao nhiêu học viên mới gia nhập học viện chúng ta. Liệu có nhân vật thiên tài nào hay không?

Một người thanh niên ánh mắt hơi lộ ra sự hung ác giống như chim ưng, cười nói.

- Ha hả, Trữ Kiếm sư huynh bao giờ cũng quan tâm tới học viên thiên tài này. Ta thật ra chờ mong, lần này có bao nhiêu mỹ nữ niên muội tới, mang lại thêm chút khí tức cho học viện.

Một người thanh niên thoáng lộ ra vẻ dâm tà, bỉ ổi nói. Ánh mắt hắn không ngừng liếc qua liếc lại trên người những nữ đệ tử có mặt ở trên quảng trường.

- Ha ha, Phùng Quang sư huynh, trong học viện niên muội bị sư huynh gây tai họa chẳng lẽ còn ít sao? Những người này, ngay cả sơ tuyển còn chưa qua, đã bị Phùng Quang sư huynh ngươi theo dõi. Chà chà, tới đây. Ta cũng tới xem giúp cho đám sư huynh ngươi một chút, xem lần này có hạt giống nào tốt hay không!

Mấy nam sinh vừa cười vừa nói, trong âm thanh hiện ra hết sự lỗ mãng.

- Ngươi xem, thiếu nữ bên này không tệ. Chà chà, diện mạo đẹp, màu da trắng nõn, khẳng định là thượng phẩm.

- Còn có người này, dáng người yểu điệu, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị. Hắc hắc, có mùi vị.

- Ừ, người này dáng người bình thường, nhưng chỗ đó cũng rất có dự đoán. Nói vậy sờ vào, hẳn là vô cùng thoải mái đi.

Mấy người này lên tiếng như vậy, đều là những ô ngôn uế ngữ, khó nghe.

Nhưng cũng không phải tất cả học viên cũ đều như vậy. Có không ít người nghe được lời này, chân mày đều thoáng nhíu lại. Mỗi một người đều cố ý kéo dài khoảng cách cùng mấy người này.

Mà mấy người này, thấy tình cảnh này, lại là dương dương tự đắc, hoàn toàn không có ý định thu liễm.

Lúc này, sau khi dò xét khoảng cách tuổi và dò xét tu vi, lại là một đạo trận văn đảo qua thân thể của mọi người.

Đạo trận văn này, trực tiếp xác định phong tỏa bên trong thân thể của mọi người trên quảng trường. Trọng điểm của trận văn kia, tập trung ở ba vị trí Thiên Môn, Tâm Huyệt và đan điền.

- Là trận văn phân biệt Vũ Hồn.

Trong lòng Diệp Huyền thoáng có chút kinh ngạc. Đạo trận văn này, hiển nhiên là dùng để dò xét sát hạch cường độ Vũ Hồn của mọi người.

Lúc này, hắn vội vàng vận chuyển hồn lực, che giấu đi sinh mạng Vũ Hồn cùng với Vũ Hồn cắn nuốt ở Thiên Môn và vùng đan điền.

Dù sao trận văn này cũng là chết. Ở dưới sự cố gắng che giấu của Diệp Huyền, lực lượng của trận pháp quả nhiên tập trung vào Đại Địa Vũ Hồn trên tâm huyệt của hắn, cẩn thận phân biệt.

Sau một lát.

Phụt phụt phụt phụt...

Liên tiếp có những tiếng thổ huyết vang lên ở trên quảng trường.

Lần này, không ngờ khoảng chừng gần một nửa số người ở đó nôn ra máu.

- Hiện tại sát hạch là tiềm lực Vũ Hồn của mọi người. Chỉ cần Vũ Hồn không đạt được yêu cầu, sẽ tự động bị trận pháp công kích. Bởi vậy mời người thổ huyết tự mình rời khỏi quảng trường.

Tiếp theo, lại là một đạo trận văn đảo qua...

Lần này kiểm tra đo lường, là thể chất.

Một ít võ giả trong thân thể gặp nội thương nghiêm trọng, đối với tu luyện sau này, có tổn thương cực lớn, cũng bị loại bỏ ra ngoài.

Diệp Huyền vốn tưởng rằng kiểm tra đo lường đã kết thúc. Thật không nghĩ tới, không ngờ lại có một đạo trận văn đảo qua.

Lần này, Diệp Huyền cảm giác được rõ ràng, đạo trận văn này cùng lệnh bài thân phận mình nhận được lúc vào thành phát sinh khai thông thần bí nào đó.