Chương 55: Ngươi Đây Là Muốn Chết
Tại lấy chúng người quan sát phía dưới, trận đấu lại tiếp tục diễn ra bọn hắn liền chứng kiến được rất nhiều trận đấu đẹp mắt, nhưng mà lần này bọn hắn còn chờ mong hơn bởi vì lần này Huyền môn tông bọn hắn sẽ gặp phải đối thủ cứng a.
"Đài số 3 Dư Lang tông Trịnh Vũ Nguyên đối đầu Huyền môn tông Tiêu Ngữ"
...
Nghe lấy được tên của mình, Tiêu Ngữ nàng từ từ đi lên đài, đứng đối diện xong xong liền là một người thiếu niên có chút hoang dã nhìn lấy nàng như là sói đói
Trần Thiên hắn quan sát thấy được đối thủ của Tiêu Ngữ lại là Kim Đan cảnh sơ kỳ đây là đối thủ đầu tiên có Kim Đan cảnh a, nếu vậy chắc chắn vòng sau bọn hắn đều gặp phải lấy đều là Kim Đan cảnh a.
Có điều hắn không quan tâm lắm, bởi vì hắn tin tưởng tụi nhỏ a, cho dù đối phương có cao hơn đến 2 cái tiểu cảnh giới bọn hắn vẫn có thể trực tiếp đối đầu a.
Hai người tiến đến song song tỏa ra khí thế vô hình đối đầu lẫn nhau, Trịnh Vũ Nguyên kinh thường hùng hổ lên nói:
"Các ngươi thật bất hạnh khi gặp phải ta a, giờ xem liệu ngươi còn dùng được pháp khí nữa không a, nếu như ngươi không muốn bị ta đánh thì mau tự lăn xuống đài cho ta"
Tiêu Ngữ nàng sắc mặt không một chút thay đổi, tiếp tục nhìn lấy hắn biểu diễn chờ đợi trọng tài lên tiếng.
Khai cuộc vừa mới bắt đầu, Trịnh Vũ Nguyên hắn liền chủ động t·ấn c·ông đi lên, lần này hắn không chỉ muốn sỉ nhục lấy Huyền môn tông, còn muốn xé rách khuôn mặt Tiêu Ngữ, không phải bởi vì hắn tàn nhẫn hay gì mà là Huyền môn chúng người thật là để cho chúng người thương nhớ a.
"Tật Lang trảo" Trịnh Vũ Nguyên trảo pháp vừa ra, tay xé gió hướng đến Tiêu Ngữ khuôn mắt đi qua, nhưng mà đối đầu với hắn liền là một bàn tay mạnh mẽ đỡ lấy trảo pháp của hắn liền không thể tiếp tục tiến lên được.
Trịnh Vũ Nguyên hắn có chút bất ngờ hướng đến Tiêu Ngữ không khỏi cười lạnh lên xong hắn lại dùng tiếp cánh tay kia điên cuồng cào phía nàng nhưng mà để cho hắn kinh hãi lấy hắn dùng bất kỳ hướng nào Tiêu Ngữ càng liền nhanh chòng đỡ được, cho dù hắn bức hết toàn bộ thực lực ra nhưng lại vẫn bị nàng đỡ được a, lần này hắn nhảy lùi ra sau thở gấp nói:
"Ngươi đây là đang đùa gỡ ta sao, đừng có mà tự mãn a"
Tiêu Ngữ nàng hạ tay xuống từng bước đi đến trước mặt hắn cười nhẹ nói:
"Ngươi quá chậm a"
"Ngươi"
"Ầm" một chưởng kình cách không mạnh mẽ đập vào bụng Trịnh Vũ Nguyên để hắn bay ra khỏi đài, tiếp xuống đất hắn hơi có chút chống đỡ người lên kinh hãi lấy nhìn lấy Tiêu Ngữ.
Vừa rồi một chưởng kia hắn liền rõ ràng cảm nhận được tu vi của nàng a, rõ ràng là Kim Đan cảnh sơ kỳ như hắn mà lại mạnh mẽ hơn hắn nhiều như vậy a, hắn đây cả luyện thể phối hợp Kim Đan cảnh sơ kỳ đều có thể chống đỡ được Kim đan cảnh trung kỳ a, nhưng mà đồi đầu với nàng liền ngay cả cơ hội cũng không có.
Trịnh Vũ Nguyên hắn ảo não đứng lên, cúi đầu chắp tay nói:
"Đa tạ đạo hữu lưu tình, tại hạ phục"
Tiêu Ngữ nàng không b·iểu t·ình liền quay đầu đi về phía Huyền môn tông khán đài.
Tất cả chúng người quan sát lấy không hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra nữa, vừa rồi rõ ràng là Trịnh Vũ Nguyên hắn đang chiếm thượng phong mà sao bỗng chốc lùi lại, liền bị ăn một chưởng bay ra ngoài a, điều này không khỏi để bọn hắn nhíu mày không thôi.
Huyền môn chúng ngươi trải qua lĩnh ngộ thất, bất diệt chiến đài trọng lực trận cho nên bọn hắn kiểm soát được linh lực đến được đăng phong tạo cực a, ngờ vậy Nguyên Anh Kỳ cường giả cảm nhận lấy tu vi bọn hắn có một chút khó khăn a.
Huyền môn chúng người vỗ tay lấy cho Tiêu Ngữ xong lại chờ mong lấy trận đấu của bọn hắn.
Bên Nhật Hư tông bọn hắn Thái tông chủ hơi có chút thấy được liền nhận ra vừa rồi, Tiêu Ngữ bày ra thực lực kia, cho dù Kim Đan hậu kỳ gặp nàng vẫn ăn quả đắng a, hắn không khỏi nhìn phía chúng người bên cạnh nói:
"Các ngươi thấy không ta thấy rõ ràng vừa rồi là nàng đang chơi đùa a, ai nấy lúc đầu cũng tưởng nàng bị lép vế nhưng mà thật ra đối thủ của nàng mới là gặp bất lợi a"
"Vâng tông chủ thật là thần nhân a, chỉ là ta thấy các nàng đây là quá trêu người a, rõ ràng mạnh mẽ như vậy tại sao lại phải ẩn tu vi chứ"
"Đúng nha ngay từ đầu bọn họ có thể chấn nh·iếp toàn trường thì có phải tốt hơn không a"
Thái tông chủ khoái tay nói:
"Các ngươi cũng phải nên biết rằng biết người biết ta thì trăm trận thắng a, đây rõ ràng bọn hắn đang dụ tất cả đối thủ vào tròng a"
"Thế nên Tông chủ ngài mới để chúng ta nhận thua giả vờ có bệnh để chúng ta không nhục mặt a"
Thái tông chủ búng tay nói:
"Đúng vậy đấy, các ngươi nhìn xem mấy tên vòng đầu rõ ràng không hiểu thấu bị loại giờ bọn hắn nội tâm đâm ra tâm ma a, có thể bọn hắn tiếp tục hay không đều nhìn lấy Trần chưởng môn đám người quyết định a"
"Tông chủ ta phục ngài a"
"Xin ngài nhận đệ tử một lạy"
Chúng người Nhật Hư tông ánh mắt sùng bái lấy Thái tông chủ, hâm mộ lên hắn, tự quyết định bọn hắn thề sẽ trung thành với tông môn vĩnh viễn a.
Thời gian từ lúc trôi qua, Huyền môn chúng người liền chỉ còn lại một người nữa, những trận trước tất cả ai nấy đều đùa bỡn đối thủ làm cho tụi hắn không khỏi nghi ngờ lấy nhân sinh, rõ ràng ngay từ đầu bọn hắn chiếm thượng phong nhưng mà lại không hiểu thấu liền b·ị đ·ánh bay a.
"đài số 10 Thục Lam tông Trương Du Du đối đâu với Huyền môn tông Ngô Bính"
Trận này vừa ra liền để chúng người không khỏi nghiêm túc quan sát lên, bọn hắn cũng thấy được rằng Thục Lam tông chúng người rất hận Huyền Môn tông a, bởi vì Hàm Linh Tuyết hạ thủ mạnh mẽ liền để cho bọn hắn có thể suy đoán được lên, Thục Lam tông phẩm tính thế nào bọn hắn đều biết a.
Vừa mới lên đài, cả 2 người ánh mắt liền đối chọi gay gắt lên, song song tùy thời bắt đầu động thủ, Trương Du Du hắn nghiến răng nói:
"Các ngươi dám ra tay với đệ đệ ta thì chuẩn bị tâm lý chịu c·hết a"
Ngô Bính hắn không chút nào yếu thế nói:
"Các ngươi lũ cay gà liền liền cũng biết sủa cơ à, dám làm còn không dám chịu mà ta vẫn có thể thấy được đức hạnh làm người của các ngươi ra sao a"
"Hmmm, chưa biết lát nữa ai sủa đâu"
Hai người bừng lên khí thế chuẩn bị đối đầu
Trọng tài giơ tay lên chuẩn bị hô một cái thì Trương Du Du hắn liền đã động thủ trước, hắn lấy ra một chiếc bình mở sẵn nắp ném về hướng Ngô Bính
Chuyện bất ngờ xảy ra làm Ngô Bính hắn chưa kịp hành động gì, hắn còn mới đang muốn chơi đùa c·hết lấy Trương Du Du đâu nhưng mà liền không có sự chuẩn bị lắm nên hắn bị trúng chiêu
Bụi trong bình bay ra liền vào lấy con mắt Ngô Bính, không khỏi làm hắn phải che mắt lại, Trương Du Du hắn thấy cơ hội tới liền một đao đâm về phía cổ họng hắn.
Ngờ trải qua nhiều lần đối luyện với chính mình, Ngô Bính hắn kịp thời né tránh lấy, một đao đâm lệch về phía bả vai hắn để hắn không khỏi b·ị t·hương tổn lấy, máu tươi trên vai hắn từ từ chảy xuống.
Trên đài Huyền môn chúng người tức giận nói:
"Ngươi đây là muốn c·hết"
Chúng người vừa định chạy đến nhảy lên đài thì lúc này Ngô Bính giơ tay lên cản quát lên:
"Tất cả mau dừng lại a, đây là trận chiến của ta hãy để ta tự giải quyết a"
Chúng người Huyền môn thấy được Ngô Bính ra hiệu nhưng mà vẫn muốn lên tức giận nói:
"Nhưng mà hă...hắn vừa mới vi phạm quy tắc a"
"Đúng, rõ ràng hắn động thủ trước lúc bắt đầu a, làm sao ta có thẻ nhẫn nhịn được"
Ngô Bính hơi chút cười lên nói:
"Ta không sao, nếu nhưng đây là một trận không có quy tắc thì có lẽ hắn vừa rồi là làm đúng, thế giới này cá lớn nuốt cá bé thì làm gì có chuyện đúng sai a, các ngươi mau trở lại nhìn lấy ta đánh hắn a"
Chúng người hơi có chút gật đầu liền quay lưng lại trở về chỗ ngồi, Trần Thiên hắn nãy giờ không một chút di động, hắn vẫn đang quan sát lấy Thục Lam tông đám người, nếu như vừa rồi bọn hắn Huyền môn mà động thủ lên thì có lẽ giờ hắn này bọn hắn có thể bị xử lấy thua cuộc a, đúng là đê tiện a.
Trương Du Du nhìn lấy đám người Huyền môn trở về không khỏi chán chường lên nhìn lấy Ngô Bính cười tà vỗ tay lấy nói:
"Ngươi đây là thật là nhanh đấy vẫn có thể tránh được a, ta có chút bội phục lấy ngươi đấy, thế nào vẫn muốn tiếp tục a"
Ngô Bính hắn lần này không chút nào sơ hở nào đứng thẳng người lên nghiêm túc nói:
"Nói đi giờ ngươi muốn thế nào a"