Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Huyền Huyễn: Có Song Hệ Thống Ta Vô Địch

Chương 21: Vô Tướng Thần Công




Chương 21: Vô Tướng Thần Công

"Tiểu Tuyết ta đây cho ngươi một môn công pháp chính ngươi về học a"

Trần Thiên sao chép một bản Thiên cấp công pháp Vô Tướng thần công đem cho Linh Tuyết.

Linh Tuyết thấy Trần Thiên biến ảo ra một quyển công pháp nàng bất ngờ, lại nhìn kĩ Trần Thiên cảnh giới là Linh hải cảnh sơ kỳ, làm cho nàng không thể tin nổi, lúc trước chưởng môn rõ ràng là phàm nhân sao giờ lại là Linh hải cảnh, nàng đoán chắc chưởng môn đang khảo nghiệm mình nên mới dùng pháp khí ẩn nấp tu vi.

Rất nhanh nàng tỉnh lại đưa ra hai tay ngọc ngà nhận lấy công pháp, rồi mở ra xem lại thấy không thể tin được nàng hô lên:

"Cô...công pháp này thật...thật sự là kỳ diệu a, chưởng môn tuy là Thiên cấp thượng phẩm như lại có thể nâng cao thiên phú, lại có tỷ lệ nhất định ra Linh thể Vô cấu chi thể, mà giống với đế cảnh có thể không bị nhiễm tạp chất xung quanh a, lại còn có thể học với công pháp khác a"

Linh Tuyết thấy nàng thật may mắn công pháp này có thể giúp nàng thành công tu luyện thần cấp công pháp mà sư phụ trước truyền cho, tuy có một nửa như đợi nàng hoàn thành đến công pháp tam tầng liền có thể đi nhận truyền thừa.

Nhìn đến Linh Tuyết nở nụ cười xinh đẹp khen, Trần Thiên cũng vui mừng lắm nhìn trước mắt thấy nụ cười tiên nữ khiến hắn trầm mê, nhưng rất nhanh hắn tỉnh hồn lại nói:

"Tiểu Tuyết ngươi tìm một căn phòng ngủ a cũng muộn rồi, vài ngày nữa ta sẽ cấp ngươi dụng cụ cần thiết cho ngươi tu luyện, giờ ta lấy cho ngươi đồ dùng sinh hoạt cho ngươi"



Trần Thiên nhanh chóng lướt qua thương thành hệ thống, hắn lấy chăn gối, bàn chải, kem đánh răng, khăn mặt... đưa cho Linh Tuyết.

Linh Tuyết nhận lấy xong nàng lại nhìn kem đánh răng hỏi:

"Chưởng môn, cái này dùng để làm gì a"

Trần Thiên giải thích nói:

"Đây là kem đánh răng có lẽ giải thích rất không đợi chút ta làm hướng dẫn a"

Trần Thiên hắn vào phòng lấy bàn chải với kem đánh răng ra, tuy ở đây có bàn chải đánh răng như lại chưa bao giờ có kem đánh răng cả, hắn bắt đầu hướng dẫn Linh Tuyết cách dùng xong hắn liền về phòng nhảy lên giường cười lớn:

"Ha ha ha, ta giờ đây có cảnh giới rồi a, mẹ nó xem ai dám chê ta phế vật nữa a" (Nhưng ngươi không thể tu luyện a)

(Trần Thiên cmn đâm tâm)



Trần Thiên gọi ra hệ thống nói:

"Hệ thống, ta có thể học công pháp không a"

"Đinh! có thể ký chủ học được tất cả các công pháp hệ thống xuất bản liền tự động viên mãn"

Trần Thiên nhìn lấy hướng dẫn, xong hắn lấy ra Vô tướng thần công nhấn kích hoạt.

"Đinh! Xác nhận học tập" "Là/Không"

"Xác nhận"

"Đinh! Vô tướng thần công tự học đến viên mãn"

Trần Thiên bỗng thấy một dòng nước ấm truyền khắp cơ thể, lúc sau cơ thể hắn bắt đầu cảm nhận đau đớn, hắn bỗng ho ra một ngụm máu đen, cơ thể chảy mồ hôi dần dần tiết ra rất nhiều tạp chất h·ôi t·hối.



Qua 1 canh giờ hắn cơ thể cảm thấy rất nhẹ nhõm, xung quanh dường như thấy được bụi bặm tránh xa hắn khiến quanh hắn sạch sẽ như vẫn bị tạm chất trên người làm nhơ.

Hắn dọn dẹp qua xong rồi lại đi tắm, Trần Thiên nhìn linh thạch hệ thống thấy thới gian sắp điểm đầy liền đi bảo thố lại cất một phe, xong về giường ngủ.

Sáng hôm sau, Trần Thiên đêm qua hắn chìm vào giấc mộng đẹp đẽ, sáng ra hắn rất có tinh thần hắn vươn tay chân tập thể dục, nhìn quanh cảnh buổi sáng của tông môn, hắn thấy một tương lai tươi sáng đang đợi hắn.

Trần Thiên đi vào bếp làm một bữa sáng cho hắn và cả Linh Tuyết, xong hắn để thức an trước cửa phòng nàng, hắn biết hiện tại tiểu Tuyết đang tu luyện nên không tiện quấy rầy.

Đợi thời gian điểm đầy Trần Thiên hắn lại cất linh thạch, xong ra tông môn đi về phía thôn Lương trai.

Lần này Trần Thiên hắn không cưỡi ngựa mà hắn chạy bộ, hắn đang cố gắng thuần phục linh lực, liền bốc phát ra linh lực mạnh mẽ chạy.

Chỉ chưa đầy 5 phút hắn đã nhìn thấy thôn làng, liền bắt đầu từ từ thu linh lực giảm tốc đến cửa thôn.

Vừa đi vào thôn làng, có người phát hiện ra hắn, thế là dần mọi người đều chạy ra hỏi, chuyện hôm qua sau hắn không có mặt đến làm mọi người đều rất lo lắng.

Trần Thiên cảm thấy ấm áp lắm, hắn thấy được tình người luôn vô giá, hắn sẽ luôn biết chân trọng những con người nơi đây.

Trần Thiên cười vui vẻ giải thích chuyện hôm qua, trừ nói hệ thống ra với chuyện của Linh Tuyết ra hắn cũng chỉ nói chỉ thu được một người đệ tử coi như tông môn đã bước vào giai đoạn mới.