Chương 15: Dân Làng Thật Tốt Bụng A
Trần Thiên xuống phi điểu liền chạy ra trước mặt dân làng vui vẻ nói:
"A chào cả nhà ta về rồi đây, mọi người dạo này có khỏe không a, Ế mọi người sao vậy trả lời đi chứ"
Trần Thiên đi đến trước mặt đám người hai bàn tay khua khua trước mắt bọn họ, mãi đến lúc sao đám trẻ con chạy ra vui mừng nói:
"A Thiên ca trở về, mọi người ơi Trần Thiên ca ca trở về"
Mãi nghe được tiếng đám trẻ hô cả dân làng mới tỉnh hồn lại, bởi vì uy lực của Đoàn Chiến quá mạnh mẽ đã khiến bọn họ thất thần rất lâu, chỉ có đám trẻ ngây thơ thì tỉnh lại nhanh chóng mà thôi.
Một ông lão gia râu trắng lưng còng chạy ra, hắn thấy Trần Thiên liền kích động nói:
"A tiểu Thiên ngươi về rồi a"
Lão gia gia ấy tên là Lâm Nghiệp là người già nhất làng và cũng là trưởng thôn của làng, Trần Thiên được chính trưởng thôn từ khi con bé được nhặt về nuôi lớn, Trần Thiên chẳng có cha mẹ, hắn nhiều lần còn trẻ thơ đã mong muốn có được cha mẹ, hắn khóc rất nhiều, hâm mộ những đứa trẻ trong làng có được tình yêu thương cha mẹ, cũng nhiều lần chính Lâm gia gia đã giỗ hắn an ủi hắn, luôn bảo hắn có lẽ cha mẹ hắn cũng đang đi tìm hắn, nên hãy cứ chờ đợi cha mẹ hắn đến đón hằn.
Trần Thiên chạy ra ôm lấy Lâm Nghiệp vừa cười vừa nói:
"Lâm gia gia ta trở về a"
"Về là tốt rồi a, ngươi dạo này gầy đi quá nhiều rồi, đến đến tý chúng ta cùng tổ chức cho ngươi một bữa cơm nào"
Lâm Nghiệp vỗ lưng Trần Thiên vừa cười vừa nói, cái răng móm mén còn mấy cái răng cửa nhô ra trông thật buồn cười.
Dân làng ai ai cũng chạy đến vây quanh Trần Thiên lại vui mừng nói:
"Tiểu Thiên a, a di nhớ ngươi lắm đấy lâu quá chả thấy ngươi đến bổ củi cho ta làm ta mệt mỏi qua ngày lắm đấy"
"Tiểu Thiên a, ngươi về rồi mau cùng thúc đi săn a"
"Thiên ca ca, muội muốn một làm vòng hoa cùng Thiên ca ca a"
. . .
Rất nhiều người trong làng chạy ra nhiệt tình chào đón Trần Thiên.
Vài phút sau Đoàn Chiền chạy đến vỗ vai hắn nói:
"Nhiệm vụ chúng ta đã hoàn thành, chúng ta hồi trở lại về trụ sở đây, chúng ta đại diện vạn tông hội chúc ngươi cùng môn phái thành công"
Xong Đoàn Chiến không do dự quay đầu hướng Lam Bất điểu đi đến, Trần Thiên thấy vậy quay ra dân làng liền nói:
"Các ngươi đợi ta một lúc nhé"
"Ngươi đi đi, ra cảm tạ họ rồi trở lại"
Lâm gia gia nói xua tay đuổi Trần Thiên
Trần Thiên chạy vội ra đoàn người hướng đội hộ vệ đi đến, song hắn thấy Đoàn Chiến với nhóm đang dỡ đồ đạc xuống của hắn xuống lại kiểm tra phi thành thú, rồi lại chèo lên lưng phi điểu chuẩn bị xuất phát.
Trần Thiên liền hô:
"Mọi người a, ta có lời muốn nói a"
Đoàn người nghe được dừng lại một chút, Đoàn Chiến liền nói:
"Các hạ có việc gì mau nói a, chúng ta còn có việc gấp"
Trần Thiên hắn không chần chừ liền móc ra 200 thượng phẩm linh thạch nói:
"Đây là ta quà cảm ơn, mong các huynh đệ sau này có gì chiếu cố giúp a"
Cả đám hộ vệ nghe được, ánh mắt nhìn Trần Thiên bỗng nhiên tốt lên hẳn, Đoàn Chiến chạy ra mỉn cười thay bọn họ nói:
"Cảm ơn a ta đây thay mặt các huynh đệ cảm ơn ngươi mong lần sau lại tiếp tục chiếu cố a"
Đoàn Chiến một bên nói một bên ra hiệu đám hộ vệ nhặt linh thạch, một lúc sau cả đoàn người đều lên phi điểu vẫy tay tạm biệt Trần Thiên và cứ chào hắn cho đến khi biến mất khỏi tầm mắt hắn.
Xong Trần Thiên quay mặt nhìn dân làng liền hô:
"Mọi người ơi đi ra nhận quà này, ta đây từ Minh Dương thành trì mua cho các ngươi đấy, quần áo, lương khô, gia vị đủ đủ thứ đây, cứ từ từ chia đều a, đừng đừng tranh nhau a..."
Cả đám dân làng thay nhau thử đồ xong chia đều nhau, rồi cả đám về nhà chuẩn bị buổi tối cho tiệc mừng.
Lâm Nghiệp đến bên cạnh liền hỏi Trần Thiên:
"Tiểu Thiên a, ngươi đây là tham gia môn phái nào vậy, được tu tiên giả hộ tống chắc thiên phú của ngươi cao lắm nhỉ"
Trần Thiên xấu hổ nói:
"Gia gia ta không tham gia được môn phái nào cả a, ta đây là có thứ bất ngờ hơn cho gia gia ngươi đây"