Edit: Lẩu
Ba mẹ nói với Vân Đào rằng mọi việc trên đời đều chẳng dễ dàng gì. Nhưng chỉ cần con mỉm cười sẵn sàng tiến về phía trước, thì mọi khó khăn cuối cùng sẽ qua đi, và một tương lai tươi sáng sẽ đến. Tuy có thể sẽ không được như con mong muốn, nhưng tuyệt đối sẽ không hỏng bét hơn những gì con phải chịu đựng khi dậm chân tại chỗ.
Vân Đào tin chắc vào điều này và cô đã làm được.
Nhưng một tiếng Đào Đào của Diệp Hào đã đập tan mọi kiên cường mà cô đã cố gắng thể hiện.
“Diệp Hào,” Vân Đào ôm lấy cổ Diệp Hào, nghẹn ngào nức nở nói: “Cho tôi.”
Chỉ là một hơi thở khẽ khàng, giống như tiếng vợ chồng thì thầm bên gối, nhẹ nhàng đến mức chỉ có nhau mới nghe được. Nhưng nó lại mãnh liệt xông vào cơ thể Diệp Hào, thẳng đến phần dưới cơ thể.
Dương vật sưng tấy đến phát đau.
Diệp Hào đặt Vân Đào lên bồn rửa tay. Một tay ôm Vân Đào vào lòng, một tay sờ hoa huyệt ướt át lầy lội sau cao trào của Vân Đào, chuẩn xác ấn vào âm vật mẫn cảm của cô.
"Ưm... a ~"
Cả người Vân Đào run lên, mềm nhũn treo trên người Diệp Hào. Dục vọng làm cho cô không thể khống chế mà vặn eo, để núm vú cọ xát liên tục trên ngực Diệp Hào, hoa huyệt trống rỗng, bức thiết muốn được Diệp Hào xuyên vào lấp đầy.
"Diệp Hào, cho, tôi..."
Cô muốn càng nhiều khoái cảm cực hạn hơn.
Giọng nói kéo dài này mang đậm hơi thở làm nũng, làm Diệp Hào vốn đang chịu đựng cuối cùng mất khống chế.
Hô hấp của hắn không còn bình tĩnh nữa mà mỗi lúc một nhanh hơn. Giọng nói vốn luôn khiêu khích giờ mang theo hơi thở dốc làm cho người ta miên man bất định: "Đào Đào, đây là em tự tìm."
Hắn vốn định dùng tay nong giúp Vân Đào giãn ra. Nhưng dường như cô còn sốt ruột hơn cả hắn.
Ánh mắt Diệp Hào tối sầm lại. Xem ra một người phụ nữ chủ động trèo lên giường đàn ông khẳng định đã từng ngủ với đàn ông rồi, có lẽ còn không chỉ một người.
Nếu như hôm nay người đi qua không phải hắn, mà là những người khác trong đội. Có phải Vân Đào cũng sẽ ưm ưm làm nũng cầu xin nói cho tôi như vậy hay không?
Diệp Hào nổi giận. Hắn nâng eo lên, áp quy đầu nóng bỏng lên ngay miệng hoa huyệt.
Hoa huyệt mấp máy giống cái miệng nhỏ biết hô hấp, theo phản xạ ngậm lấy chóp quy đầu, tham lam háo hức muốn nuốt vào.
"A ~"
"Hự ~"
Hai người đồng thời run lên, thỏa mãn rên rỉ ra tiếng.
Dương vật to dài nóng bỏng chậm rãi đẩy vào. Quy đầu to như trứng ngỗng được dịch yêu làm dịu chen vào miệng huyệt. Nhưng miệng huyệt quá nhỏ, quy đầu vừa mới vào liền bị kẹt ngay khấc.
"A ~ Đào Đào, em chặt quá." Diệp Hào hít sâu một hơi.
Ngoại vật xâm nhập làm cho Vân Đào theo phản xạ trốn về phía sau.
Làm sao Diệp Hào có thể để cô như ý được. Hắn giữ chặt vòng eo mảnh mai mềm mại của Vân Đào ấn về phía mình. Quy đầu rốt cục được như nguyện hoàn toàn chìm vào hoa huyệt.
Nóng quá, mềm quá.
Trong hoa huyệt của Vân Đào phảng phất như có vô số cái miệng nhỏ đang mút quy đầu của hắn. Khoái cảm chồng chất ùn ùn kéo đến làm cho hắn thiếu chút nữa không cầm giữ được.
Điều này khác với niềm vui mà việc giết chóc mang lại cho hắn. Giết chóc chỉ là một loại thỏa mãn về tinh thần. Mà giờ phút này, thân thể của hắn, linh hồn của hắn đều đang kêu gào sung sướng thoải mái.
Muốn, vẫn còn muốn nữa!
Hắn bắt đầu di chuyển. Mỗi khi hắn đẩy sâu vào, cảm giác tê dại từ xương cụt đến tứ chi càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Hắn nghiện điều này nên cố tình đẩy vào nhanh hơn cho đến khi quy đầu chạm vào một chướng ngại vật mỏng manh.
Diệp Hào sửng sốt.
Đây là màng trinh của Vân Đào.
Tất cả những suy đoán ác ý trước đó đều bị lật đổ. Hắn cảm thấy phức tạp đến mức dừng động tác.
“Đào Đào?” Diệp Hào nhẹ nhàng gọi cô.
"Hả?" Giọng nói của Vân Đào mang theo sự bất mãn vì khoái cảm đột ngột ngưng lại.
Cô gái đáng yêu!
==========Lẩu: Ai thích thể loại sản nhũ, tiểu tam thì qua tường nhà Lẩu xem bộ Tư Nhân Định Chế (Bảo mẫu tiết sữa) nhaaa.