Hướng Dẫn Sinh Tồn Dành Cho Nữ Phụ Thời Mạt Thế

Chương 20: Trời sinh hấp dẫn giống cái




"Tôi... tôi..." Vân Đào nghẹn ngào suy nghĩ một lúc rồi hỏi hệ thống, [Hệ thống, tôi có thể nói với anh ta là tôi chỉ có thể sống sót bằng cách làm tình không?]

【Ký chủ không thể tiết lộ bất cứ tin tức nào liên quan đến bản Hệ thống cho bất cứ ai, nếu không sẽ bị xóa trực tiếp.】

[Vậy nếu tôi nói đây là dị năng của tôi thì sao? Dù sao dị năng của thế giới này cũng rất khó dùng khoa học để giải thích.]

Hệ thống im lặng một lúc, có lẽ đang tính toán ở phía sau,【Có thể.】

Thật sự là trời không tuyệt đường người.

[Hệ thống, in tuổi thọ đếm ngược của tôi lên cổ tay đi.]

【Đã in.】

Vân Đào mở cổ tay trái ra, quả nhiên nhìn thấy một cái khung nhỏ. Trong khung là nền trắng chữ đen đếm ngược: [Tuổi thọ còn lại 00:53:14]

Trong lòng Vân Đào thấy tự tin hơn. Cô bước tới đưa cổ tay cho Úy Lý xem, "Úy tiên sinh, anh xem cái này đi."

Úy Lý nhìn thấy con số đang nhảy bên trong cổ tay trắng nõn tinh tế của Vân Đào vừa vặn biến thành 00:52:59, phía trước con số có bốn chữ: tuổi thọ còn lại.

Lông mày của hắn càng nhíu chặt hơn, "Tuổi thọ còn lại của cô?"

"Vâng." Vân Đào cắn cắn môi, "Úy tiên sinh, tôi muốn nhờ anh giúp tôi kéo dài sinh mệnh, bằng cách làm tình."

Úy Lý im lặng thật lâu, lâu đến mức Vân Đào cho rằng hắn muốn từ chối. Kết quả cô lại nghe thấy Úy Lý nói, "Không làm sẽ chết?"

"Vâng." Vân Đào chán nản nhắm mắt lại. Cô không muốn tiếp nhận sự thật này, cho nên ngay cả thừa nhận cũng khó khăn.

Úy Lý đặt súng lên bàn, nhìn Vân Đào, "Được."

Úy Lý là thành viên kém nổi nhất trong đội phản diện bởi vì thiết lập tính cách của hắn quá nghiêm chỉnh đúng mực, không có chỗ nào đặc biệt.

Hắn là quân nhân xuất ngũ. Cuộc sống nhiều năm trong quân đội đã đặt ra cho hắn rất nhiều quy tắc. Dù bây giờ không còn ở quân đội nữa nhưng hắn vẫn tuân thủ nội quy.

Hắn làm người cương trực, nghiêm khắc kiềm chế bản thân. Chăn phải gấp vuông vắn, quần áo phải mặc ngay ngắn, đi đứng hay ngồi phải thẳng lưng. Nhân vật như vậy tự nhiên có sức hấp dẫn của hắn. Nhưng những thanh niên tuổi trẻ xốc nổi lại không mấy ai thích mẫu người như thế này.

Vân Đào là một trong số đó, ai sẽ thích một người giấy ít nói ít cười không có tình thú, nghiêm khắc như cha già chứ.

Nhưng bây giờ, cô nhất định phải làm tình với Úy Lý, hơn nữa còn là cô chủ động đề xuất.

Úy Lý tắm trước rồi lại bảo Vân Đào đi tắm. Rề rà một hồi, tuổi thọ của Vân Đào chỉ còn chưa đầy bốn mươi phút.

Úy Lý nắm cổ tay mảnh khảnh chỉ cần hơi dùng sức một chút sẽ bẻ gãy của Vân Đào, bụng ngón cái có lớp kén mỏng vuốt ve thời gian đếm ngược bên trong cổ tay cô.

"Nhất định phải bắn vào trong à?"

"Vâng." Vân Đào xấu hổ không chịu nổi.

Úy Lý chỉ quấn một chiếc khăn khách sạn màu trắng quanh eo. Cánh tay trần trụi, cơ ngực và cơ bụng đều tràn ngập cảm giác sức mạnh, phối hợp với làn da màu lúa mạch của hắn, khắp nơi đều thể hiện ra mị lực của giống đực.

Loại mị lực này, trời sinh hấp dẫn giống cái.

Úy Lý cúi người, bế Vân Đào lên theo kiểu công chúa đặt trên giường, "Vậy tôi bắt đầu đây."

Đối diện Úy Lý ở khoảng cách gần, Vân Đào mới phát hiện con ngươi của Úy Lý lóe lên màu vàng nhàn nhạt, một loại màu sắc rất cao quý.

Đôi mắt ánh vàng dần dần tới gần, Úy Lý hôn cô.

Môi Úy Lý nóng hổi. Vân Đào rất căng thẳng, cô vô thức nghiến răng, mím chặt môi.

Úy Lý kéo chiếc khăn tắm ra khỏi người Vân Đào như đang bóc một quả trứng. Chân phải hắn quỳ gối kẹt giữa hai chân Vân Đào, buộc Vân Đào dang rộng hai chân, lộ ra hoa huyệt mềm mại.

Ngón tay cái thô ráp ấn âm vật Vân Đào, nghiền qua một vòng.

"Ưm... a~" Vân Đào run rẩy phun ra một dòng mật dịch, môi cũng hé ra. Đầu lưỡi Úy Lý thuận thế công thành đoạt đất --