Hướng Ánh Nhìn

Chương 8: Tôi dạy cậu




Chương 8: Thứ hạng

Tôi dành một tuần để luyện đề và ôn tập lại kiến thức. Cuối cùng ngày kì thi tháng diễn ra

Đề trường ra khá khó khác với dự đoán của tôi. Môn toán là thế mạnh của bản thân nên tôi có khởi đầu ổn định, môn còn lại thì tầm trung. Chắc tôi đuối nhất khi thi hoá, phải nói là giãy đành đạnh trong phòng thi cũng chẳng làm kịp cái đề thi kín giấy với các chất, các phương trình có kí tự sao hoả.

Mới có kì thi đầu tiên trong năm học thôi mà lớp tôi đã tàn tụa hết chỗ nói. Chúng nó xúm lại check nhau đáp án, tra xong thì mặt đứa nào cũng thẫn thờ, nụ cười ngờ nghệch.

“Chuyến này tao toi rồi. Bọn mày làm được không?” Cái Huy hỏi cả lớp

Bỏ qua những gương mặt đờ đẫn, có vài người than:

“Tao không ổn bây ơi”“Tao sai nhiều lắm”“ Tao không làm được ”

Theo kinh nghiệm 11 năm ngồi ghế nhà trường của tôi thì những đứa nói câu này hầu như đều đạt điểm cao nên đừng tin lời bọn ấy.

Lan từ bàn trên quay xuống hỏi thăm tôi:

“Đề lần này khó, mày có ổn không Nhiên?”.

“Tao ổn, có hơi đuối môn hoá”

Tôi thật thà trả lời, Lan gật gật đầu rồi hướng sang Thịnh hỏi tiếp:

“Còn mày, Thịnh?”

“Bình thường”. Thịnh trả lời trong khi đang xem bộ phim khoa học viễn tưởng rất hại não.

Dựa vào câu trả lời này thì tôi nên đánh giá cao hay thấp trình độ của cậu đây. Nói gì mà bí ẩn v . Bình thường thì Thịnh khá thờ ơ trong việc học lúc chăm chú lúc không. Tôi chỉ biết được cậu hứng thú, học trội với môn anh và toán còn lại thì khá lạnh nhạt.

Nhìn bộ dạng bình bình, thản thản của cậu ấy ở trường tôi nghĩ ở nhà Thịnh chắc cày đề ghê lắm. Định phản công không chừng.

Không để tôi suy diễn lâu, hai ngày sau trường đã có kết quả. Phải nói tốc độ chấm đạt đến level max.

Cô Thắm lớp tôi cầm bảng xếp hạng vào. Phải nói tim ai cũng đập bụp bụp theo từng bước chân cô .

Cô ngồi trên bục giảng bắt đầu nói:

“Cô đánh giá đề lần này tương đôi dễ”

Ha ý cô chắc đề này dễ với giáo viên. Lũ chúng bạn tôi thì thầm như vậy.

“Nhìn theo bảng xếp hạng thì lớp mình hoàn thành khá tốt có 6 bạn trong top 10 khối”

Mới nghe xong lớp tôi tươi tắn hẳn, lắng tai nghe ngóng.

“ Bạn Đại đứng thứ 10, bình quân 8,832 ”

Cả lớp vỗ tay, Đại ngồi trước tôi đứng lên. Cậu ta tay vẫy vẫy tay, đầu cúi liên hồi, miệng cười ngoắc, đáp lại lời chúc. Tôi thì khá bất ngờ, thằng này trước giờ cười cười, nói nói  thế mà giấu nghề ghê thật.

“Bạn Hải hạng 8…, Ngọc hạng 6…,Vinh,Hưng hạng 5,hạng 3…và cuối cùng …”

“Hạng 2 thuộc về”

“...”

“ Huy!! Với điểm trung bình là 9,428”—“Chúc mừng lớp trường nhá!”

Vừa dứt lời cô và lớp vỗ tay dồn dập. Thằng Huy thì đứng dậy cười tươi rói gãi gãi đầu thì thầm:

“Không ngờ mình đứng được cao thế đấy. Cảm ơn mọi người”

Đúng như tôi dự đoán đứa nào than nhiều là đứa điểm cao. Huy trong lớp cũng thể hiện được trình độ của mình nên lúc nó kêu than thì méo ai tin và khi biết kết quả này lớp không bất ngờ lắm.

“ Lần này bạn Trần Bình Khang lớp 11B1 đứng nhất, lớp mình tiếc không có ai dành được. Cô sẽ phát lại bảng điểm cho từng người, các bạn tự xem nhá!”

Trần Bình Khang một cái tên gợi cho tôi sự quen thuộc.

Đang ngẫm xem là ai thì cái Lan đã quay xuống lay tôi dậy:

“ Ê Nhiên, Nhiên mày được bao nhiêu điểm”

“Tao trung bình được 8,777 xếp thứ 15.”

“Uầy chúc mừng nhá, tao đây xếp thứ 38, lí tao điểm ổn phết hềhe”

Tôi cảm ơn Lan rồi nhìn vào bảng điểm của mình. Cao nhất là toán 9,8 và thấp nhất là hoá 7,5. Haiz đúng như tôi đã lường trước đợt này chắc phải cày gốc từ đầu. Tôi ảo não thở dài

Thịnh thu hết tâm trạng của tôi, cậu nói:

“Sao điểm thấp nên buồn à?”

Thịnh người mà tôi hóng điểm, xếp thứ 20, kém tôi đúng 0,002. Đang an ủi đứa cao hơn mình là tôi.

“Điểm Hoá tao thấp quá Thịnh”.Tôi tâm sự với cậu.

Vậy mà ai đó ở bàn trên, cái người đứng thứ 10 ấy hóng xuống, nhồm gần phía tôi nói:

“Mày cùi Hoá à, để tao kèm cho, tao lấy rẻ lắm 50 nghìn 1 buổi. Đảm bảo gốc cắm sâu não”

Chắc hẳn là rẻ tôi thầm nghĩ. Nhưng mình nó đạt 10 điểm Hoá nên tôi đang phân vân . Còn Lan khi nghe thấy thì hồ hứng hẳn xin đi ké vì cũng đang mất gốc nhưng kêu Đại phải hạ giá xuống.

“Chát thế, bạn bè giám giá đi, hơn nhau gì mấy đồng tiền.”

Lan nói tôi gật đầu tán thành. Đại suy nghĩ một lúc rồi nói khẽ :

“Nể mặt là bạn bè nên tao lấy rẻ cho bọn mày. Cúi gần đây tao bảo cho.”

Tôi theo câu nói mà ngả gần lại thì đột ngột có một quyển sách chặn ngang khiến mặt tôi áp vào .

Là Thịnh.Mặt cậu tốt sầm lại nhìn tôi

“Không được đi”

“...”

Đù lại là tình huống gì đây, tôi nhìn Thịnh đầy dấu hỏi . Cái Lan thì quay sang tôi rồi sang Thịnh, gật gật đầu làm như đã hiểu hết . Còn Đại thì chồm lên nói:

“Thịnh cậu cướp khách tôi đấy à. Tôi đang làm ăn mà.”

Đại định nói tiếp thì Lan đã bịp mồm giật ngược lên trên dành lại khoảng không gian cho hai chúng tôi.

Tôi đang vẻ hoang mang cực độ vậy mà ai kia mặt lạnh tanh, nhìn tôi đằng đằng sát khí.

Hình như Thịnh đang giận.

Lần đầu tiên thấy bộ dạng này của cậu, dù không biết tại sao cậu giận hay tôi đã làm việc gì sai nhưng giờ tôi hơi rén tư nhiên sợ bị quánh quá.

“À… ừm.. có việc gì bất tiện à ?”

Tôi dè dặt hỏi, còn Thịnh làm ngơ nói:

“ Tôi dạy cậu”

“???”

Ủa là liên quan không, là sao? Tôi đang không hiểu lời cậu ấy nói.

Không để tôi load, Thịnh đã ngả người sang, ghé vào tai tôi thì thầm:

“ Tôi kèm cậu Hoá. Không lấy tiền.”

Giọng Thịnh văng vẳng trong đầu tôi. Kể cả khi cậu lùi về thì bên tai tôi vẫn còn ửng đỏ, tim đập thình thịch. Hơi ấm từ người cậu, cái mùi chanh kia đang khiến tôi choáng váng.

Mỹ nam kế

Đây chắc chắn là mỹ nam kế.

Có phải Thịnh đang dụ dỗ tôi không. Nhưng bộ dạng bình thường của cậu ta khá đứng đắn chẳng nhẽ Thịnh thật lòng muốn giúp tôi. Điểm Hoá của Thịnh cũng khá cao 9,2 . Thấp hơn Đại nhưng vẫn là một con điểm ao ước.

Tôi bắt đầu suy nghĩ: thứ nhất cậu có nền tảng, thứ hai không mất tiền, thứ ba gần nhà và đặc biệt điều cuối là trai đẹp. Trời tự thấy mình số hưởng quá.

Sau một hồi nghiềm ngẫm tôi đáp lại:

“Vậy phiền Thịnh kèm cho tui nha.Nhưng tui có một thỉnh cầu nho nhỏ là Thịnh sang nhà tôi kèm học được không?”. Tôi chắp tay thành khẩn.

“Sợ tôi bắt cóc Nhiên à?”

“ Ừm”

Mặt Thịnh ngẩn ra trước lời thẳng thừng của tôi. Đương nhiên tôi sợ cậu ấy mê hoặc tôi rồi nhốt tôi lại lắm,  phải bảo đảm an toàn tính mạng của mình cái đã.

Thịnh đồng ý cậu ấy tiếp:

“ Được . Vậy cậu muốn học lúc nào?”

“ Umm.. sáng chủ nhật thì sao, Thịnh có bận gì không?”

“Không bận”

“ Vậy hẹn 8 rưỡi sáng nhá!!”

“ Ừm”

Chà thương lượng nhanh ghê tôi còn đang nghĩ ra cảnh xin xỏ Thịnh cơ đấy vậy mà cậu ấy đã chấp thuận rồi. Tự nhiên thấy con đường học vấn thông thoáng thật. Hóng đến chủ nhật quá.