Hùng Thiên Đại Lục

Chương 372




Vẫn là câu nói xa xưa

Tu tiên vốn dĩ khó chừa thiện nhân

Ngược dòng tu luyện khó khăn

Muốn làm việc lớn thì cần nhìn xa.

...

Một ngày sau. Tất cả Linh Châu đã được tịnh hóa xong, không còn chút tạp chất. Lạc Tinh nhanh chóng phân phát cho các phân thân Tinh Sứ có cảnh giới Đại Thừa Kỳ. Sao một thời gian quan sát. Mỗi phân thân cũng chỉ có thể hấp thụ tối đa 900 viên là không còn tác dụng.

"Ài... Đành chịu. Ít ra cũng giúp tăng thực lực các phân thân trên diện rộng." - Thật vậy, một tinh sứ đại thừa kỳ đỉnh phong sau khi hấp thụ tối đa số linh châu thì tiên lực cũng được chuyển hóa hơn 90%. Chỉ cần tiếp tục tiềm tu một thời gian có thể đạt cả chân tiên cảnh, tác dụng vô cùng nghịch thiên.

Mang ra ngoài khoảng 3000 viên Linh Châu còn dư. Lạc Tinh nhanh chóng giúp các Cung Phụng, tướng lãnh Đại Thừa Kỳ Hấp thu linh châu. Tạm thời chưa ai thăng cấp nhưng cũng có tiến bộ khá lớn.

"Mọi người... Ta đã điều tra Chiến Tiên Mộ Địa, thực lực Đại Thừa Trung Kỳ có vào thì cũng trốn chui trốn nhủi mà thôi, không có cách tìm được cơ duyên. Còn Chân Tiên vào xâu bên trong, thực lực cũng sẽ bị áp chế rất nhiều. Xét.theo thực lực Lạc Hoàng Các cũng chỉ có thể là Ngạc Lân, Lôi Kỳ Linh, Tiểu Phụng mới có chút uy thế, tạm xem như sống xót được. Nhưng mà bên trong đó không thiếu thế lực tụ tập cướp bóc khắp nơi. Từng nhóm hai mươi người cũng không ít."

"Theo thời gian nguy hiểm trong chiến tiên mộ địa cũng càng tăng cao. Thành ra, vẫn là tạm thời không đi, chờ xem diễn biến. Chúng ta chờ đợi kẻ khác đi ra thu lợi tức tốt hơn."

"Vâng, thưa chủ thượng."

Khi mọi người rời khỏi hết.

"Hạ Tử Yến. Cho nàng nè."- Lạc Tinh ném ra một chiếc vòng. Đây là Dẫn Đạo Thủ Trạc, Cổ Bảo ta vừa thu được. Giúp người ta dễ dàng tiến nhập cảnh giới Không Linh. Tác dụng tốt hơn cả tứ diệp Lưu Ly thảo. Có nó, nàng có thể nhanh chóng lấy lại thực lực."

"Cho ta à."- Hạ Tử Yến trong lòng vui vẻ.

"Đương nhiên!"

"Moazzzzz."- Nàng như cơn gió lao đến, hôn Lạc Tinh một cái rồi biến đi.

"Nè, ta đã có vợ." - Lạc Tinh mặc niệm rồi ngồi xuống nhắm mắt, cố gắng tĩnh tâm.

Hạ Tử Yên trong lòng hết sức vui vẻ. Thứ này vừa đẹp vừa là của người mình thích tặng. Đương nhiên tác dụng nó cũng tốt. Nàng đang cố gắng lấy lại cảnh giới năm xưa mà. Hiện tại nhìn lại thực lực của Tỷ muội vào sinh ra tử với mình là Triệu Tiểu Vy, lòng nàng cũng hơi mặc cảm. Có Dẫn Đạo Thủ Trạc. Nàng sẽ có thể nhanh chóng rút ngắn thời gian tu luyện.

Lại thêm bảy mươi năm. Lần này có hai kẻ xuất hiện ở vòng xoáy không gian. Lập tức bị ngăn chặn.

"Đứng lại, đây là Lạc Hoàng Đảo. Sao các ngươi dám xâm phạm."

"Hả, chúng ta vốn ở Cô Tinh Đảo sao lúc ra lại ở đây?"

"Không cần biết. Kẻ xâm phạm, muốn sống phải nộp lên 2000 Linh Châu."- Lôi Kỳ Linh xuất hiện, tỏa ra khí thế chân tiên cảnh. Trước khí thế áp đảo. Cả hai đau khổ giao ra số lượng Linh Châu. Lòng thầm nghĩ có dịp sẽ nhờ thế lực sau lưng mình trả mối hận này. Khi chúng muốn rời khỏi thì đã bị chặn lại.

"Xin lỗi, vì an toàn, các ngươi tạm thời lưu lại ngàn năm."- Bọn họ cũng đành bất đắc dĩ gật đầu. Trong lòng mắng chửi không thôi. Chuyến này vừa mất đi gần ba phần linh châu bọn họ khó khăn kiếm được trong hơn trăm năm. Đương nhiên bọn họ cũng không nghĩ tới việc trong bí cảnh bản thân mình cũng thông qua cướp bóc rất nhiều người mới có. Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Cứ vậy, thỉnh thoảng có người rời khỏi Mộ Địa đều bị giữ lại. Nếu kẻ nào giao nộp Linh Châu thì thôi. Nếu không đều bị Lôi Kỳ Linh giết.

Tính ra từ ngày chiến tiên mộ địa mở ra khoảng năm trăm năm, tài phú phu được khá nhiều.

Hôm nay, một Chân Tiên Cảnh lao ra. Lần này Lạc Na giữ cửa.

"Kẻ xâm nhập..."- Nàng chưa nói dứt lời. Lão ta đã liếc một ánh mắt đến, một đòn công kích vô hình phât ra.

"Choeng"- Vầng sáng Nguyệt Quang Vô Lượng hiện ra. Kịp thời thay nàng lãnh một kích, nếu không thì hậu quả chỉ có con đường chết.

"To gan. Dám tung sát chiêu với người Lạc Hoàng Đảo ta."- Lúc này, Lôi Kỳ Linh cũng xuất hiện trên lưng Thủy Kỳ Lân, Ngân Luân Cửu Quang Toản tấn công đến kẻ địch.

Tiểu Phụng biết có rắc rối, cũng đã na di đến.

"Hừ, các ngươi dám chống lại người của Cô Tinh Đảo ư." Lão Giả thấy đối phương cũng là chân tiên cảnh nên bắt đầu mở miệng uy hiếp.

"Đây là Lạc Hoàng Đảo. Nên xin lỗi. Ai ta cũng dám chống lại."- Lạc Na lấy lại bình tĩnh nói.

Đồng thời, Tiểu Phụng nhanh chóng triển khai thế công. Thanh Diệp Bích Ba Châm tạo ra một ma trận sắc bén lao đến, khóa mọi hướng tấn công đối phương.

Lão giả cười gằn. Tay đưa lên. Trên trời xuất hiện một ngôi sao lớn hơn cả ngọn núi, lao xuống cực nhanh kéo theo một quầng hỏa diễm lớn. Khí thế tung hoành, Thanh Diệp Bích Ba Trâm hầu như trong tích tắt bị đánh tan. Lôi Kỳ Linh lúc này kịp thời bay đến. Hiển hóa chân thân thành một Lôi thần to lớn, cản lại công kích đối phương. Tiểu Phụng cũng nhanh chóng biến thành phụng hoàng. Hình thành một mũi tên xanh bay xuống. Phía sau là trăm vạn chiếc lá bay ra hình thành một đồ án như lốc xoáy xoay tròn lớn trăm dặm.

"Hừ... Diệt Tinh Chỉ."- Lão giả mở ra Hư Ảnh Tiên Vực. Xung quanh y như một mặt trời sáng rực, bắn lên một tia sáng chói. Đúng lúc này, Tiểu Phụng há miệng ra. Một chiếc lưới bắn ra. Khốn Tiên Thất Tinh Trận. Bán thần khí chính hiệu do Lạc Tinh thu được của kẻ đầu tiên rời khỏi mộ địa. Do hắn ta không kịp luyện hóa nó, thì đã bị giết nên đổi chủ. Lạc Tinh tốn năm mươi năm mới luyện hóa được. Rồi giao cho Tiểu Phụng làm đòn đánh bất ngờ.

Lần này lão giả bất ngờ thực sự. Uy năng bán thần khí đúng là vô cùng khó kháng cự. Khốn Tiên Thất Tinh Trận chế tạo từ lõi của bảy tiểu tinh cầu. Nối với nhau bởi lưới đan bằng tơ của Thiên Tằm cảnh giới Kim Tiên. Vô cùng bền chắc và nặng nề. Bất kì chân tiên nào bị nó phong tỏa thì vô phương trốn thoát. Không na di được. Không chém đứt được, mà khi bị nó quây lấy, muốn di chuyển vô cùng khó khăn. Càng di chuyển càng bị nó xiết chặt. Tiên lực theo đó mà phát huy cũng ngưng trệ.

Lúc này lão ta trở thành bao cát luyện tập cho hai vị chân tiên. Lôi Kì Linh và Tiểu Phụng bắt đầu công kích liên tục một ngày, một đêm. Càng đánh có cảm giác càng ghiền.

"Đón đỡ đòn đánh của Lão Nương." - Thấy đối phương đã suy yếu. Lôi Kì Linh bắt đầu tung sát chiêu.

Từ thiên không, một luồng lôi linh lực màu tím bán kính một mét nhưng vô cùng cô động, không hoa mĩ, bắn thẳng xuống.

"Lôi Đình Cửu Thiên."- Đòn công kích bằng lôi tiên lực, hầu như có sát thương mạnh mẽ, ngũ hành tu sĩ đều bị nó áp chế.

"Ầm."- Lão giả bị công kích, toàn thân thương tổn, không còn đứng vững, ngã ra co giật từng cơn. Khốn Tiên Thất Tinh Trận nhân đó thu hẹp phạm vi phong tỏa. Lúc này lôi điện lực vờn quanh xung quanh hắn, một đoàn công kích mới đang chuẩn bị.

"Khoan Giết."- Lúc này Lạc Tinh xuất hiện.

"Cẩn thận, hắn cho ngươi một đòn là treo."- Lôi Kỳ Linh lo sợ nói. Tên chủ nhân mình đang trói gà không chặt mà đến làm gì.

"Lão kia, Không nên chống cự, ta dẫn ngươi đến một nơi. Bằng không chỉ có chết." - Lạc Tinh dụ dỗ.

"Hừ... Mơ tưởng..." - Hắn ta vẫn mạnh miệng đáp.