Hùng Thiên Đại Lục

Chương 210




Thiên nữ anh hùng, viết sử xanh

Toàn quân gắng kết, đại trận thành

Quân Thù kinh khiếp, cũng đành bại

Quân mình dũng mãnh, xứng hùng anh

...

Lạc Tinh trông thấy, nhưng cũng không gấp phá hủy mưu đồ đối phương. Nếu ép quá, có khi đối phương liều mình. Đại Việt Quân sẽ tử thương vô số. Hóa Thần Kỳ đỉnh phong không phải lực lượng trận pháp có thể khắc chế hoàn toàn. Vì tốc độ rất nhanh, trận pháp thì lại không tăng tốc theo được. Bị động tấn công hơn.

Năm phút sau, do nhóm Hóa Thần bỏ mặc 1000 người khác. Chỉ một lòng phá trận, nên số quân còn lại đã chết gần hết. Trận pháp thứ nhất cũng rung lắc dữ dội. Chắc chỉ cầm cự được chừng 5 lần công kích là sẽ vỡ tan tành.

"Lạc Dương" - Lạc Tinh Truyền âm, vừa lúc Tô Bân thấy hi vọng sống le lói.

Lạc Dương hiểu ý. Cả người nàng bay lên. Nguyên Thần biến ra trạng thái chiến đấu, giọng nàng vang lên như cửu thiên Thần nữ, nắm trong tay toàn bộ chúng sinh:

"Đại Ngũ Hành Hợp Trận mở."

Lần này 3 vạn 2 quân đội Nguyên Anh Kỳ đã sẵn sàng theo chỉ lệnh. Bắt đầu nhập lại thành một dưới sự bao phủ linh thức của Lạc Dương.

"Tốn - Bá Vương toàn Quang Trảm!" - Chủ công là Hạ Tử Yến, Từ phương hướng Tây Nam. Hơn 4000 luồng quang ảnh Phong hệ lao mạnh tới.

"Ầm Ầm Ầm." - Tất cả 10 Hóa Thần kỳ thủ hộ trận bị oanh nát. Hơn bảy người chết đi ba người còn lại Nguyên Thần hao tổn lớn.

"Khảm - U linh Độc Long Toản." Theo lời Lạc Dương vang lên. Lần này người xuất lực là Trần Tiểu Linh 2000 Con Thủy Xà Lao đến.

"Xoẹt Xoẹt." - Như từng cơn sóng thần đập đến. 20 Hóa Thần Kỳ gần như dùng hết sức lực nguyên Thần mới ngạnh kháng nổi.

" Đoài - Bá Vương Trấn Sơn Hà."

Chỉ lệnh phát ra.

Đoàn Thủy Xà vừa oanh tạc đám Tô Bân. sau đó vừa chạm đất đã vùng lên tạo thành vô số băng nhận. Một Vùng phạm vi 5 dặm trắng xóa vì băng phong. Ở trung tâm Nguyên Thần hình thái chiến đấu của Tô Bân cũng bị đóng Băng. Đây là Tác phẩm của Triệu Tiểu Vy.

" Toàn Phương- U linh Tề Xuất!" - Lạc Dương lại hô lớn. Ba vạn hai ngàn quân cùng phát lực. Từng tia sáng linh lực bay đầy trời. Tất cả khu vực băng phong bị chấn nát.

Tô Bân, cùng toàn bộ Quân Sĩ thây cốt, Nguyên Anh, Nguyên Thần đều không còn.

"Thu trận..." - Lạc Dương đắc ý đưa hai ngón tay lên. Sau đó nguyên thần biến nhỏ thành đóm sáng. Cơ thể nàng đứng đó. Tuy vẫn tỏa ra vẻ anh thư hào hùng. Nhưng Linh thức cũng đã tiêu hao một phần. Trận pháp duy trì chỉ vài hơi thở. Hơn 30 Hóa Thần kỳ đều bị diệt sạch. Phải biết đây không phải Hóa Thần bình thường. Là những kẻ thiện chiến gồm một Hóa Thần Đại Viên Mãn, với năm tên Hóa Thần Hậu Kỳ. Một người có thể chống vài chục Hóa Thần tu sĩ bình thường.

"Mọi người, chiến đấu vừa bắt đầu thôi " - Lạc Tinh cảnh báo.

"Tập trung đi. Hoán đổi đội hình, Thay nhau nghỉ ngơi. Cử một đội đi thu thập vật phẩm. Nhanh nào."

Do phạm vi phòng hộ Thiên Thủy Cảng khá nhỏ, nên Lạc Tinh chỉ thiết lập khu vực cho khoảng hơn bốn vạn quân cùng lúc phòng thủ thôi. Nhưng có ba phòng tuyến thẳng hàng. Mỗi phòng tuyến bốn vạn người.

"Được rồi, toàn quân lui về nghỉ ngơi." - Thống lĩnh từng chi quân đội ra chỉ lệnh. Động tác nhịp nhàng. Toàn bộ người vừa tham chiến rút lui. Tiếp theo một đội bốn vạn quân khác tràn lên thay thế. Đương nhiên tầng lớp chỉ huy cũng không rút đi mà còn ở lại trận địa. Mọi người lấy ra Linh thạch thượng phẩm hấp thụ linh lực. Số lượng quân quá lớn. Linh dịch phục hồi linh lực lại ít. Chỉ đủ dùng khi chiến cuộc vào lúc gay cấn nhất. Cũng may, Giết một mớ Hóa Thần Kỳ nên có thu hoạch khá nhiều. Có mười vị Không Gian Đại Sư luân phiên mở nhẫn trữ vật tìm lấy Linh Thạch thượng phẩm ra. Thực tế Lạc Tinh gần đây cũng đã học được cách khai mở nhẫn trữ vật rồi. Nhưng đương nhiên không nhanh bao nhiêu. Mà bản thân Lạc Tinh cũng phải làm nhiều việc.

Trận chiến tuy khốc liệt, nhưng chỉ diễn ra chưa đầy ba canh giờ.

Lúc này bên ngoài Triều Thiên Hải. Trên Phá Long Hạm, thái tử Lưu Cứ đang đắm chìm trong ôn nhu giữ bốn bề đồi núi trập trùng, khe sâu hun hút… thì có tiếng gõ cửa.

"Hừ ! To gan. Sao lại dám phiền bổn Thái Tử lúc này?" - Hắn ta hết sức bực bội. Trong lòng tự nhủ, chỉ cần tin tức không quan trọng, hắn lập tức xử tử tên lính này ngay.

"Báo! theo thám tử hồi báo hình như Quân Tiên phong của chúng ta có vấn đề."

Lưu Cứ đùng đùng đi ra. Quát hỏi:

"Vấn đề gì? Một vạn quân Tinh Anh, đánh một vùng đất khỉ ho cò gáy, linh khí nghèo nàn mà còn có vấn đề. Tên Tô Bân này vô dụng thế ư? Không lẽ chỉ ba canh giờ mà đã bại lui."

"Bẩm Thái Tử. Chúng ta tuần tra bên ngoài, thấy nửa canh giờ trước vòng phòng ngự đối phương đã bị đánh sập rồi, tự nhiên lại mở ra tiếp. Khiến quân trinh sát chúng ta không biết rõ tình hình bên trong. Sau đó đợi hai canh giờ nữa. Cũng không thấy động tĩnh gì. Mới vội chạy về thám báo." - Tên lính này cũng hết sức lo lắng. Biết rõ tính khí Lưu Cứ. Không khéo bị bay đầu. Nhưng nếu không báo lên. Có chuyện gì cũng sẽ bị xử tử.

Lưu Cứ suy nghĩ một chút. Cũng thấy không ổn. Có khi nào Tô Bân bị kẻ địch dụ dỗ vào một khốn trận nào đó không thoát ra được.

"Người đâu. Triệu tập tướng lĩnh."

"Dạ… Thưa Thái tử."

Vài phút sau. Mọi người đã tập trung đông đủ.

"Theo Tin đội trinh sát nói, Tình hình không khả quan. Mọi người nghe lệnh ta." - Lưu Cứ nhìn xung quanh các tướng lĩnh nói.

"-Rõ!"

"Ngũ Hổ Tướng nghe lệnh. Các người dẫn năm vạn quân cùng 50 Hóa Thần tướng Sĩ , dẫn 5000 phi hành khí, phá tan trận pháp phòng hộ bên ngoài của chúng. Xem lý do gì mà trận pháp lại mở ra lần nữa. Nếu là quân ta bị vây thì các ngươi đi vào tiếp viện cho tên Tô Bân bất tài kia."

"Chúng tướng tuân lệnh." - Ngũ Hổ Tướng nhận lệnh nhưng cảm giác Thái tử mình chuyện bé xé ra to. Lấy năm vạn quân đi đánh vùng đất nhỏ bé. Nhất là có thêm một lượng lớn Tướng Lĩnh.

"Còn nữa, lần này cấm không được làm phiền ta. Trước sau, Sáu vạn quân đánh một khu vực mà mấy trăm năm không tích lũy nỗi 6000 Nguyên Anh Kỳ thì các ngươi mang đầu về gặp ta đi."

"Rõ ! Thưa Thái Tử!"

Lưu Cứ nói xong, đi vào phòng đóng cửa lại. Hắn ta rất bực tức. Lâu lâu có dịp rời cung khỏi bà la sát ở nhà. Nên tranh thủ hưởng phúc tề thiên cùng bốn cô thị nữ như hoa, như ngọc. Cách đây nửa canh giờ, hắn đã uống một loại thuốc tăng cường sinh lý nên giờ cần phải giải tỏa gấp.

Lúc này Ngũ Hổ Tướng dẫn theo năm vạn quân xông tới. Hắn ta cẩn thận.

"Tất cả rời Phi Hành Khí. Trận Pháp mở. Các Tướng phân công nhanh. Tạo ba lượt đánh xen kẻ nhau. Đề Phòng Có Biến." - Kim Hổ ra lệnh.

Năm vạn quân bắt đầu nhận lệnh. Thay nhau triển khai công kích như vũ bão về phía vòng sáng phòng hộ.

Chỉ năm phút sau. Lạc Tinh sợ trận pháp bị phá tan nên lại cho người tắt đi.

Tất cả 5 vạn quân tràn vào. Sau khi nhìn tình hình.

"Khoan ! Trước cho bốn vạn quân vào thôi. Một vạn còn lại ở ngoài đề phòng có biến." - Kim Hổ tướng lại cất cử 10 Hóa Thần bên ngoài trận pháp, đề phòng xung quanh.

Dù Sao Thiên Thủy Cảng cũng không lớn . Năm vạn quân có vào cũng không có chỗ triển khai đội hình. 40 Hóa Thần Kỳ đi trước, đề phòng có phục kích. Thấy nơi nào nghi ngờ lập tức công kích tới. Tất cả đồi núi, cây cối đều bị san bằng. Bốn vạn Quân đi phía sau. Từng bước tiến tới.

Lạc Tinh đau đầu. Như vầy không tập kích được. 40 Hóa Thần Kỳ hoàn toàn có thể ngăn cản bên mình tập kích bất ngờ.

Sao đó chỉ cần lui về bên 4 vạn quân thì chỉ với 4 vạn quân của mình hoàn toàn không có ưu thế gì. Thêm nữa 4 vạn Quân đối phương chất lượng tốt gấp đôi bên Đại Việt Quốc. Vốn chỉ mới tấn thăng, kinh nghiệm thực tiễn chưa nhiều. Cái Lạc Tinh hơn chỉ có Trận Pháp. Tập trung được sức mạnh đông người hơn nên sát thương cao hơn. bù lại chênh lệch cấp độ.

Lần này đánh là rút dây động rừng rồi.

Ngũ Hổ Tướng và 40 Hóa Thần Kỳ đi tới vòng phòng hộ thứ hai.

Các tướng nghe lệnh. Thiết lập Thiên Cương Trận.

"Rõ. " - 36 Tướng Lĩnh cấp độ Hóa Thần tạo một trận pháp công kích cực mạnh đánh vào vòng phòng Hộ.

Ngũ Hổ Tướng và bốn Hóa Thần Hậu Kỳ còn lại thì tạo một trận pháp phòng ngự đề phòng có biến.

"Chà! Khó xử." - Lạc Tinh suy nghĩ tìm ra đối sách.

Mười phút sao. Năng lượng vòng phòng hộ chỉ còn 5 phần. Lạc Tinh đành ra lệnh bỏ đi chức năng phòng hộ. Chỉ chừa lại ảo trận để che đi hơn bốn vạn Quân Sĩ đang ẩn núp.

"Ha ha, lớp phòng ngự thứ hai đã xong."

"-Cẩn Thận đừng khinh địch. Tên Tô Bân không biết đi đâu rồi. Hoặc là đã đi sâu vào trong kia và bị phục kích. Hoặc là có một đội quân mạnh mẽ tiêu diệt mất. Chúng ta phải cẩn thận." - Ngũ Hổ Tướng Kim Hổ Quát Lớn:

"Toàn Quân bắt đầu dàn lên. Không được tách ra."

"Rõ!"

Sao đó bốn vạn Quân bắt đầu đi sâu vào từng bước. Cứ 10 Hóa Thần Kỳ tướng lĩnh, lại phụ trách bảo hộ một vạn Quân đội. Ngũ Hổ Tướng thì bộc hậu .

Không yên tâm, Kim Hổ ra lệnh cho một vạn quân và 10 hóa thần còn lại lần lượt đi lên. Hắn ta muốn kín kẻ không sơ xuất.

Lạc Tinh sau khi tính toán thiệt hơn, vội Truyền âm cho Lạc Dương. Sau đó Thân hình dần biến mất.