Trâu Lượng nhét hạt châu vào trong lòng, thầm nghĩ tiểu thú này thật hiểu chuyện, định lao về phía cột sáng. Đột nhiên một con mắt còn sót lại của ngư long đã chết bỗng mở ra, một luồng ánh sáng bao phủ Trâu Lượng dọa hắn giật nảy người. Có điều con mắt ngư long cũng chỉ mở một chút rồi thôi, Trâu Lượng và Cầu Cầu đứng ở trong màn sáng chậm rãi bay lên cao về phía lối vào.
Cảnh tượng bên ngoài cũng vô cùng hỗn loạn, cửa hang không ngừng xuất hiện cơn lốc yêu lực mãnh liệt cùng chấn động kịch liệt. Liền sau đó, một luồng ánh sáng bắn ra, làm cho không gian Nham Thú Gào Thét sáng như ban ngày.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, Neberro không thể tin vào mắt mình, điều này căn bản là không thể, tuyệt đối không thể!
Olivia xúc động không cách nào dùng ngôn từ để diễn tả được, không ít nhà mạo hiểm cũng ngây người, hội trưởng phân hội của Công hội nhà mạo hiểm phụ trách khu vực này không ngừng dụi mắt.
Thần thú... giáng lâm sao?
Tay Thomas cũng run rẩy, tốt, tốt, tốt, không hổ là đồ đệ của ta! truyện được lấy tại Đọc Truyện
Luồng ánh sáng này là luồng ánh sáng báo hiệu một không gian yêu thú bị hủy diệt triệt để!
Mà hội trưởng Montana đã xác định đây tuyệt đối là một không gian tầng hai tiêu chuẩn. Đối với Công hội nhà mạo hiểm, không gian này cũng thuộc về độ khó cao nhất, không ai dám hỏi đến.
Nhưng không gian đáng sợ như vậy lại bị hủy diệt rồi!
Một kỵ sĩ đoàn mạnh mẽ cần chiến sĩ vàng sáng dẫn theo cũng phải chịu trả giá tương đối mới có thể đối phó không gian này, vậy mà nó bị hủy diệt triệt để!
Trong ánh sáng, Trâu Lượng mang Cầu Cầu xuất hiện với một tạo hình tương đối phóng khoáng.
Tất cả mọi nhà mạo hiểm đều há hốc mồm rồi rỉ tai thì thầm. Đây là sự thật sao? Có người đơn thương độc mã đục thủng không gian tầng hai!
Sau khi Trâu Lượng và Cầu Cầu xuất hiện ánh sáng chợt biến mất, cửa hang cũng biến mất như thể chưa từng xuất hiện.
Trâu Lượng không còn được luồng sáng nâng đỡ, ngã bò xuống đất theo tư thế bình sa lạc nhạn, mất hết cả hình tượng, vừa mới chuẩn bị đứng lên Cầu Cầu lại ngã xuống.
Olivia bật khóc lao tới, trực tiếp làm Trâu bạn học ngã ngửa.
"Ai da, đừng khóc, đừng khóc, cho dù tớ biết bạn muốn đẩy tớ nằm xuống từ lâu rồi nhưng tốt xấu cũng phải chờ lúc nào không có ai chứ!"
Trâu Lượng cười nói.
"Chết đi!"
Dù sao con gái da mặt cũng mỏng, Olivia hung ác đá Trâu Lượng mấy đá.
"Ơ, đừng đánh, còn đánh nữa là xảy ra án mạng đấy".
Có điều còn chưa đứng lên đám người Ernest lại đè xuống, chồng chất lên nhau, thảm nhất là Cầu Cầu, đứa nhỏ này vốn chuẩn bị bò ra ngoài nhưng còn kém một bước, bị đè kêu hù hù.
Quả thực chính là kỳ tích, có thể sống sót từ tầng hai thế giới ngầm đi ra đã đủ để kiêu ngạo rồi. Nhưng người ta là xuyên thủng không gian đi ra, chuyện hoành tráng này đã vài chục năm chưa từng xuất hiện.
"Đại chủ tế Thomas, vị này là cao đồ của ngài à? Hậu sinh khả uý, tiền đồ vô lượng, ngài xem có thể cho cậu ấy đăng ký tại Công hội nhà mạo hiểm chúng ta một chút hay không?"
Montana xoa xoa tay cười nói, kỳ thực lúc đến nơi này, hắn căn bản không để tế ti này vào mắt, mặc dù là Đại chủ tế cùng lắm cũng là cùng cấp. Hơn nữa không liên can đến nhau, hắn không cần phải nể mặt đối phương. Có điều đại tiểu thư của thương hội Thiên Vũ ở chỗ này, Montana không dám đắc tội, đắc tội đại nhân Bích Tú chẳng khác nào đắc tội cả đế quốc Mông Gia. Một phân hội trưởng nho nhỏ như hắn đương nhiên phải hầu hạ.
Tuy nhiên không ai nghĩ đến chuyện thần kỳ như vậy lại xảy ra, nếu như tên Bear này có thể đăng ký tại phân hội của mình, chắc chắn có thể tạo ra lợi ích cực lớn đối với công trạng của hắn năm nay. Công hội nhà mạo hiểm chính là dựa vào tình báo mà sống, coi như là vận may tên này cũng quá sức phi thường.
"Cái này, Arthur là thực luyện lần đầu tiên, có một số việc không quá thuận tiện".
"Ha ha, Đại chủ tế, gã là đồ đệ của ngài, còn không phải ngài nói một câu là được sao, hơn nữa gia nhập Công hội nhà mạo hiểm vẫn có rất nhiều lợi ích".
"Thật sao, đồ đệ của ta dường như vừa mới đục thủng một không gian tầng hai, ngài có thể đãi ngộ kiểu gì?"
Đương nhiên Thomas phải đứng ở lập trường của Arthur mà cò kè mặc cả, mặc dù Công hội nhà mạo hiểm không có sức chiến đấu mạnh mẽ nhưng lại có thể cung cấp phục vụ mọi mặt, chắc chắn có lợi ích rất lớn đối với tương lai của Arthur. Có điều lão tiểu tử Montana này ngay từ đầu ra vẻ lạnh nhạt, đến giờ lại ân cần săn đón, đương nhiên phải bắt chẹt một chút.
Montana khẽ cắn môi, giơ ra ba ngón tay.
Thomas mỉm cười, hội trưởng Montana, ngài muốn lừa trẻ con sao! Montana xoa xoa tay: "Cái này, ngài biết đấy, Arthur còn trẻ quá..."
"Tuổi trẻ thì sao, nếu là đã lớn tuổi thì thế nào? Càng trẻ càng đồng nghĩa với thứ gì ta nghĩ không cần phải nói ra ngài cũng biết. Không ngại tiết lộ chút tin tức cho ngài, tên đồ đệ này của ta có cả huân chương Thần Thú Vinh Quang rồi, chỗ này của ngài không cần thì ta sẽ đến nơi khác".
Trái tim Montana chấn động, hắn biết Thomas sẽ không ăn nói ba hoa, "Ngài nói cần cấp mấy?"
Thomas giơ năm ngón tay, Montana cắn răng một cái dậm chân, "Chuyện này tôi không làm chủ được nhưng tôi có thể đề nghị, trước khi có kết quả ngài phải giữ lại giúp ta!"
"Ha ha, mọi người đều là bạn cũ, điều này là tất nhiên", Thomas cười nói.
Montana không ở lại thêm nữa, hắn ngồi không nổi rồi.
Nhà mạo hiểm cấp năm, quyền hạn này không phải hắn có thể làm chủ. Nghe nói trong cả đế quốc Mông Gia nhà mạo hiểm cấp bậc như vậy không vượt qua một trăm người. Hoặc là đại nhân vật quyền cao chức trọng, hoặc là cao thủ tuyệt đỉnh, dưới 35 tuổi chắc chắn không có ai, tên này mới bao nhiêu tuổi...
Nhưng đơn thương độc mã xuyên thủng không gian yêu thú tầng hai, tế ti thần thú vinh quang tuổi trẻ nhất, cộng thêm tiềm lực vô hạn làm cho Montana nhất định phải thử xem!
Trâu Lượng lại thêm một cái huân chương, "Sư phụ này, những đại nhân vật như các ngài làm sao cứ thích những thứ hư ảo như vậy, cho dù khen thưởng cũng phải cho chút lợi ích thực tế một chút chứ!"
Hắn vừa nói vừa xoa xoa tay, Cầu Cầu bên cạnh ăn hoa quả rất vui vẻ, mùi vị đó không phải bình thường.
Thomas dở khóc dở cười, "Thằng nhóc này, có biết đây là cái gì hay không?"
"Huân chương!"
"Nhảm nhí, đây là huân chương gì, đây là huân chương nhà mạo hiểm cấp năm, con biết có bao nhiêu người có không?" Thomas tức giận bất bình nói.
"Bao nhiêu?"
" Không đến một trăm người!"
"Ngất, đây không phải nói còn không bằng huân chương thần thú vinh quang sao? Xem ra con càng lăn lộn càng kém rồi".
"Đây là hai chuyện khác nhau, huân chương thần thú vinh quang mang ý nghĩa vinh dự. Huân chương nhà mạo hiểm là có hữu ích, vừa lúc hội trưởng Montana đến rồi, để ông ấy nói với con!"
Montana ngay lập tức kiến trình lên cấp trên việc này, đối với người sáng tạo phương pháp điêu khắc kép, Công hội nhà mạo hiểm cũng tràn ngập hứng thú cho nên mới phá lệ đáp ứng. Trâu bạn học thoáng chốc lại sáng tạo một kỷ lục.