Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 441. Giáo hoàng ra oai.




"Tiểu thư, tiểu thư, thắng rồi, đã thắng rồi!" Rick xông vào như một cơn gió. Trước tiên báo cáo tin tức, có điều lúc này Avril đã biết rồi. Chỉ cần nhìn sự chán nản của đám người kia ở dưới lầu là đã biết kết quả.



Đã qua một cửa.



Nhưng vẫn còn một cửa nữa, một cửa cuối cùng, không qua được thì không hề có ý nghĩa gì nữa. Trận chiến này chẳng những không hạ thấp sự hứng thú của mọi người mà ngược lại làm cho sự chú ý của người khác trực tiếp lên đến đỉnh cao, bọn họ đã không còn quan tâm đến cửa hàng thú linh Mạnh Nhất có thể hoàn lại hay không nữa rồi.



Chỉ có điều rõ ràng cảm thấy, đối với mọi người khả năng thắng của Trâu Lượng đã tăng lên một chút.



Lúc này trên sân đấu Huy Hoàng chỉ còn Trâu Lượng cùng với Murphy đứng ở giữa sân, ba mươi con người ưu tú từ khắp nơi đến đế đô hôm nay chỉ còn lại hai người bọn họ.



Ngoài ý muốn sao? Bây giờ xem ra cũng không hề quá ngoài ý muốn.



Trận chiến đấu này nếu như tính từ khi ở Thú linh giới mà nói thì đã chờ đợi rất lâu rồi.



Chính là trận chiến này.



Hai người như phát ra ánh sáng rực rỡ trong tiếng hoan hô vang dội của toàn bộ sân đấu. Bởi vì ngày mai cũng chính ở chỗ này, sẽ cử hành trận quyết chiến cuối cùng, khoảng cách trèo lên đến đỉnh cao chỉ còn một bước ngắn nữa thôi.



" Chà...Subaru làm rất không tồi."



Giáo hoàng đột nhiên nói, nhất cử nhất động của Giáo hoàng tự nhiên sẽ làm cho các nguyên lão chú ý, giữa lúc này vì sao lại nhắc tới Subaru?



Nhưng họ ngay lập tức nhớ đến, hai người trẻ tuổi này vậy mà đều đi đến từ tỉnh Thần Diệu ở phía nam. Các tỉnh phía Nam vốn ở thế yếu mà bây giờ lại có thể mạnh như thế, không thể không nói đến công lao của Subaru rồi. Các nguyên lão của Giáo đình không nhịn được cảm thán lão quái vật Subaru này đúng là có vận *** chó săn à.



Nếu như không phải Giáo hoàng đột nhiên muốn tổ chức trận đấu như vậy, sợ rằng mọi người còn thật không biết thế hệ trẻ bây giờ vậy mà lại mạnh đến như thế. Không thể không nói vai trò của sân khấu rất quan trọng. Không có những nơi như vậy, cho dù có sức mạnh cũng đều không có chỗ để thể hiện.



Sư tử vàng, không thể nghi ngờ, hắn là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của tộc Lion hiện nay. Danh tiếng của hắn đã trở nên hữu danh hữu thực, hơn nữa trong một thời gian rất dài sẽ không có người nghi ngờ khả năng của hắn, do đó cũng sẽ không có người ghen ghét danh hiệu sư tử vàng của hắn để đến khiêu chiến với hắn rồi.



Arthur, nói thật, lúc đầu truyền thuyết cái gì đó, đánh bại ma sư tử Yoria, đơn thương độc mã truy kích đại quân man tộc, về cơ bản mọi người đều cho rằng đó là thổi phồng sự thật. Bởi vì người ta dù sao thì cũng giữ được thành Doran rồi, khoa trương một chút cũng chỉ là làm lan rộng hơn thôi. Suy cho cùng thì người ngâm thơ rong thích khuếch đại mới người nghe bọn hắn nhảm nhí, mới người thưởng vài đồng tiền. Nhưng bây giờ xem ra lời đồn đại có thể không hề phóng đại chút nào.



Giáo hoàng đứng lên, giơ tay lên cao, làm cho cả sân đấu khôi phục bình tĩnh, "Ngày mai, khi mặt trời đến đỉnh đầu, tại nơi này, Arthur Murphy sẽ quyết đấu để tìm ra đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ của Mông Gia!"



Tiếng hoan hô vang vọng rung trời, một sân khấu như vậy bất kể đối với Arthur hay là Murphy đều cực kì hài lòng. Hơn nữa trường hợp như thế này cũng thích hợp để bọn họ phát huy toàn bộ sức mạnh của mình.



Đối với một chiến sĩ, bạn có thể rất mạnh nhưng môi trường, trạng thái cũng đều có thể ảnh hưởng đến sự phát huy sức mạnh. Nếu như phối hợp thích đáng, bạn còn có thể phát huy vượt xa trạng thái bình thường. Không chỉ là vì thắng lợi, đây còn là kinh nghiệm đối với quá trình trưởng thành và tăng sức mạnh cũng đều vô cùng quan trọng.





Trâu Lượng cùng với Murphy sau khi đón nhận sự hoan hô của mọi người xong, đi vào khu tuyển thủ, những người khác đều đã quây lại.



"Lần này tỉnh phía nam chúng ta có thể lên mặt được rồi, ai dám nói chúng ta yếu!"



"Ta đã sớm đoán được trận quyết chiến cuối cùng sẽ xảy ra giữa hai người các ngươi mà!" Buenaven có chút nói vuốt đuôi.



"Arthur ngươi có bị nội thương gì không, nếu như có thì cứ nói ra đi, đừng cố chịu đựng." Faure cười nói. Thoạt nhìn Arthur rất bình thường, nhưng là quá bình thường rồi. Đối mặt với một đòn giác ngộ của Peloponnisos vậy mà lại không có việc gì.



Murphy cười cười," Yên tâm đi, hắn rất tốt!"



Trong lòng Murphy đã đoán ra được bảy tám phần, Arthur sợ rằng đã có năng lực miễn dịch đối với băng giá, hoặc có phương pháp tương tự như thế. Khí băng lạnh mãnh liệt của Peloponnisos còn chưa phát huy được vai trò, mà ngược lại còn bị Arthur đánh cho quyền trở tay không kịp, đương nhiên một quyền cuối cùng đó cũng đủ hung mãnh.



"Murphy, phải cảm ơn ngươi rồi. Không thể tưởng tượng nổi năng lực của Michiwa đối với ngươi lại hoàn toàn không có tác dụng. Lợi hại!" Faure nói, năng lực đã trở về, quả thật làm cho hắn vô cùng vui vẻ. Chỉ có mất đi mới hiểu được sự vui sướng khi hồi phục được.



" Ha ha, Arthur, đánh bại mãnh hổ quyền, ngươi có thể coi là người đầu tiên của Mông Gia đấy." Quark cười nói, "Bao giờ chiến đấu kết thúc ngươi phải chỉ điểm cho ta đấy nhé."



Mọi người ca ngợi cùng chúc mừng một hồi, đây là thành tâm phát ra, không hề thổi phồng chút nào, hai người quả thật hoàn toàn xứng đáng.



Murphy cười cười nhìn Arthur, đột nhiên nói:" Rất muốn kiến thức một chút đao pháp của ngươi!"



Mọi người sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau:" Đao pháp gì? Hả? Arthur, ngươi còn có thể dùng đao?"



Thần ạ. Đây là thật không? Chẳng lẽ đánh hồi lâu, Arthur vậy mà còn chưa sử dụng đến vũ khí sở trường của mình!



Mọi người cảm thấy vốn bản thân không còn thừa bao nhiêu lòng tự tin lại bị hung ác chà đạp một lần nữa, gần đây bộ phận này luôn bị lật qua lật lại giẫm đạp không thôi.



Trâu Lượng cũng cười nói," Ngươi cũng không cần luôn dùng thức mở đầu, ta có thể chịu đòn rất tốt."



Hai người cười ha ha, ngày này, đã chờ đợi rất lâu rồi!



Năng lực của Arthur dĩ nhiên là phong phú hơn một chút, nhưng Murphy hơn ở tinh thuần. Hơn nữa tiến vào cấp bạc trắng chắc chắn phải một số khó khăn, đối với cấp bạc trắng khả năng lĩnh ngộ càng sâu, điều này trong chiến đấu giữa những người mạnh cực kì quan trọng. Nhưng nếu là nhờ cái này mà thủ thắng, cũng thật khó mà nói được.



Không ai dám nói bừa về thắng bại của trận đấu này, mà bởi vì tính không xác định làm cho cả đế đô rơi vào điên cuồng.




Phản ứng trực tiếp nhất trong lúc này là cửa hàng thú linh đã lên đến đỉnh điểm, lực bộc phát quả nhiên là làm cho Avril có chút không chịu nổi. Có điều nàng đã quen rồi, theo Arthur sẽ phải có một trái tim vững vàng và kiên cường, hoặc phải làm cho trái tim tê liệt đi.



" Nini, em đang làm gì đấy?" Ernest hỏi, trên đường đi Nini đều không ngừng thầm thì.



"Em đang cầu nguyện, anh Ernest, ông nội em thường nói, nếu thành kính cầu nguyện Thần thú thì nguyện vọng có thể thực hiện được."



Nếu Subaru có mặt ở đây, chắc chắn bị chọc giận tới ngất. Lúc đầu vì muốn làm cho nàng học thuộc lòng bài cầu nguyện đã phí sức chín trâu hai hổ, kết quả vẫn không chịu học. Vậy mà bây giờ à, bé con chỉ dùng thời gian một buổi tối đã thuộc rồi, hơn nữa lại thật sự vô cùng thành kính.



Ernest lộ ra nụ cười sảng khoái, trên thế giới này, người tin tưởng đại ca nhất chắc chắn chính là hắn!



Không có người nào có thể chiến thắng đại ca!



Giữa anh em, chính là đơn giản như vậy.



Một đêm này nhất định rất nhiều người đều sẽ mất ngủ.



Gia tộc Nicola.



Trong phòng hội nghị có Michiwa, Gregg, đương nhiên không thể thiếu gia chủ Osho, còn có mấy lão già hiển nhiên là những nhân vật quan trọng của gia tộc Nicola.



Sắc mặt của Michiwa vẫn còn rất xanh xao, nàng cuối cùng vẫn thất bại, bên trong không hề có may mắn chút nào. Nếu đổi thành những người khác, nàng đều có thể chiến thắng, nhưng Murphy lại có năng lực áp chế người khác, mặc kệ ngươi có khả năng thông thiên, có khóc cũng không làm gì được.




"Murphy cùng với Arthur, chúng ta cần phải lôi kéo được một."



Osho nói, đây không chỉ là chủ ý của hắn, mà cũng là của gia tộc. Không phải nhìn vào chút thực lực hiện nay của hai người, mà là nhìn vào tương lai, với thiên phú của bọn họ, còn có thế lực lớn ủng hộ tiền đồ quả thực không thể hạn chế.



"Montmar cũng không tồi, Behemoth bạc trắng rất có tiền đồ."



"Chúng ta muộn một bước rồi. Gia tộc Feller đã ra tay trước rồi. Hơn nữa Montmar vốn chính là người của chi nhánh lôi kéo."



Gia tộc Feller, trong năm gia tộc lớn là gia tộc Fox đứng đầu về tiềm lực kinh tế. Gia tộc Feller giàu ngang một nước, bất kể Giáo đình hay hệ thống Quan cầm quyền cũng đều phải nhường nhịn ba phần, suy cho cùng có tiền thì chính là đại gia, bọn họ ủng hộ ai, thì người đó ngày sau sẽ dễ chịu. Nguồn tại ện FULL



Peloponnisos thì không cần phải nghĩ, đây là người của gia tộc Montaeris, cho dù chết cũng là ma của Montaeris. Mặc dù trận chiến vừa rồi hắn đã thua, nhưng Peloponnisos đã tỉnh giấc cũng sẽ không mất giá trị. Ai bảo hắn đụng phải khả năng miễn dịch với hàn băng của Arthur, cũng giống như Michiwa đụng phải năng lực miễn dịch tinh thần hệ của Murphy vậy, đây chính là khắc tinh.




"Murphy à, mặc dù thuộc gia tộc Lion, nhưng không hề có thế mạnh, chỉ cần qua hỏi là có thể được."



Một trưởng lão không hề khách khí nói.



Nếu như Michiwa có thể thắng, như vậy cái đó cũng không cần nhắc tới, nhưng nàng đã thua, vận mệnh của nàng đã thân không thuộc về mình nữa



"Arthur mặc dù với Giáo hoàng đi lại rất gần, nhưng chúng ta lại không phải cùng một tuyến đường với Giáo đình. Gia tộc Gabriel với Quan cầm quyền cũng đi lại rất gần, chúng ta cần phải duy trì tầm ảnh hưởng, cũng có thể cùng Giáo hoàng liên lạc tình cảm."



Các trưởng lão ngươi một mắt ta một lời, hiển nhiên Michiwa không có biện pháp thực hiện ý nguyện. Điều này trong gia tộc lớn cũng là rất bình thường. Sắc mặt của Michiwa vẫn tái xanh, cắn môi, nơi này không có phần nàng có thể nói chuyện.



"Việc này nhỏ không vội, trước xem, gia tộc Nicola chúng ta có thể có ngày hôm nay, duy trì tính độc lập cũng là một nguyên nhân rất lớn, một khi phá hoại cân bằng, là phúc hay họa cũng khó liệu được."



Nicola Osho nói, gia chủ đã lên tiếng các trưởng lão cũng biểu đạt tôn trọng. Với tầm ảnh hưởng rộng lớn, gia tộc Nicola còn chưa đến tình cảnh phải nịnh hót ai. Các trưởng lão cũng chỉ là đưa ra một loại phương án để dự định trước. Phụ nữ luôn phải gả ra ngoài, thân là người thừa kế đứng đầu của gia tộc Nicola, hôn nhân của nàng có quan hệ đến toàn bộ tương lai của gia tộc, không phải chỉ là chuyện của cá nhân nàng.



"Trước hết cứ như vậy đã, xem ngày mai ai có thể thắng, hai người các ngươi cũng nghỉ ngơi đi, ngày mai nhớ đến đúng giờ."



Mặc dù chỉ có thể làm người đứng xem, nhưng gia tộc Nicola thua người không thua trận, thời khắc phải chứng kiến sẽ chứng kiến, hơn nữa đối với người trẻ tuổi mà nói, cũng không nhất định là chuyện xấu.



Trang viên của gia tộc Gabriel vô cùng hoa lệ, điều này có liên quan với cá tính của Swan, lỗ mãng. Vô cùng lỗ mãng, nhưng các nàng tự nhận thanh nhã, phong cách kiêu ngạo đã thẩm thấu đến tận trong xương.



"Tiểu thư thế nào rồi?"



"Phu nhân, tiểu thư vẫn nhốt mình trong phòng."



Vẻ mặt của Bích Tú ngưng trọng một thị nữ bên cạnh vội vàng vọt đến, gần đây tính khí của phu nhân không thật sự dễ chịu.



Olivia lẳng lặng ngồi phía trước cửa sổ, quãng thời gian này giống nhau là nằm mơ, đợi lúc nàng tỉnh giấc, vật còn người mất, nàng đã bỏ lỡ cái gì rồi?



Chuyện quan trọng nhất của cuộc đời, hận sao?



Trên thế giới này có một người nàng không có tư cách hận, đó chính là mẹ của nàng, là mẹ đã cho nàng tất cả, nàng có thể làm thế nào?