Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 419: Hổ bạo chi bá




Bây giờ Avril cũng không ngồi nổi nữa.



Lúc này quả thật bên ngoài cửa hàng thú linh Mạnh Nhất toàn người là người, "Đây chính là cửa hàng của Đại tế ti Arthur!"



"Thuật điêu khắc thần hệ Jerusamer rất lợi hại, ngay cả Công hội điêu khắc sư cũng phải cam chịu hạ phong!"



"Tại Jerusamer Đại tế ti Arthur được xưng là tế ti song tuyệt, một là chiến ca, còn lại chính là thuật điêu khắc linh hồn. Nghe nói thuật nạm khảm chính là phát minh của cậu ấy!"



"Nhất định phải đi làm một trang bị mới được. Nếu có thể điêu khắc ở đây thì mặc vào cũng oai hơn người khác!"



"Đúng vậy, nhưng nhiều người quá, phải xếp hàng".



"Xếp hàng thì xếp hàng, dù sao ta cũng ở phía trước".



Bên ngoài ầm ầm, đại đa số Thú tộc trời sinh đã thích tụ tập gây rối. Thần tích tại sân đấu còn chưa hoàn toàn lan rộng nhưng tầm ảnh hưởng vẫn đang mạnh lên, đây cũng là điều Trâu Lượng không đoán trước được.



Mặc dù Cửa hàng thú linh Mạnh Nhất dự trữ không ít hàng nhưng cũng không chịu nổi nhiều người mua như vậy. Hơn nữa Avril cũng tính sai một điểm, đó chính là năng lực mua sắm của đế đô. Diện tích đế đô không lớn nhưng lại tập trung hơn nửa của cải của cả đế quốc. Đối với bọn họ tiền thật sự không là gì cả.



Chỉ cần là thứ có giá thì nhất định sẽ có quý tộc mua, nhất là những phú hào lâu đời có bối cảnh rất lớn thì tiền hoàn toàn chính là con số.



Mà đây cũng là một tệ nạn Trâu Lượng phát hiện, quốc gia thì nghèo nhưng một số thế lực lại rất giàu, vấn đề của Mông Gia thật sự không hề ít.



Mặc dù Thú tộc rất đông nhưng vẫn có những người được ưu tiên. Tuấn mã màu trắng trang bị hoa lệ trực tiếp tách đám người ra, ai cũng không thể ngăn cản bọn họ. Bạn đang xem tại Truyện FULL - Đọc Truyện



Ba chiến sĩ khoác áo choàng màu vàng, tại đế đô chỉ có tồn tại cấp vàng sáng mới dám mặc như vậy. Bây giờ ba người đồng thời xuất hiện, đám Thú tộc chen lấn vẫn phải nhường đường cho bọn họ đi vào.



"Sao ở đây đông người thế? Chẳng lẽ đều đến học à?"



"Có khả năng, ta còn cho rằng chúng ta đến rất nhanh đấy!"



"Mặc kệ, trước hết làm một tấm thẻ hội viên rồi tính tiếp".



Người đi đầu là một chiến sĩ, âm thanh trầm hùng vang lên, "Chúng ta cần làm hội viên, gọi chủ sự đi ra đây".



Bên ngoài vừa nghe thấy lập tức nổ tung, còn phải nói, ngay cả chiến sĩ cấp vàng sáng cũng phải đến đây điêu khắc?



Đương nhiên trong lòng ba chiến sĩ vàng sáng đang muốn là làm sao gỡ lại được số tiền đã thua cho gã mắt tam giác đáng chết kia!



Thua người không thua trận, tiền tài không là gì, nhưng cục tức này không nuốt được. Càng là người mạnh thì chấp niệm đối với thắng lợi cũng càng mạnh.



Đại nhân vật như vậy mời cũng không đến, cho đến nay chủ yếu vẫn chỉ có một số phu nhân không có việc gì làm thường xuyên tới đây còn những người đang giữ các chức vụ cũng tương đối ít. Loại người mạnh như thế này thì đây mới là nhóm đầu tiên.



Đương nhiên Avril thực hiện cho họ không chút do dự, chỉ có điều khi nghe nói họ đến để học đánh bài thì Avril thực sự cảm thấy ngỡ ngàng.



"Bé con, không cần phải tỏ ra ngốc như vậy. Có phải gã William đã học đánh bài ở chỗ các ngươi không?"



Avril lập tức rõ ràng, "Quả thật đại nhân William là hội viên ở đây, kỳ thực loại bài đó cũng chưa là gì. Chúng tôi sắp đưa ra trò chơi mới nhất, vừa kích thích vừa tràn ngập thử thách, ba vị đại nhân có hứng thú không?"



Ba người đưa mắt nhìn nhau, "Ha ha, tốt, tốt, tốt, nếu như còn vui hơn chơi bài thì chúng ta đảm bảo nơi này của ngươi sẽ luôn bình yên vô sự!"



"Đa tạ ba vị đại nhân, mời đi theo tôi!"



Người đã chơi Black Jack tương đối khá và lại có dục vọng thì có thể chuyển sang chơi trò tiếp theo: Poker.



Trâu Lượng rất rõ ràng chơi bài luôn có tính đánh bạc rất nặng, mà đánh bạc cũng rất thịnh hành trong Thú tộc. Trên sân đấu diễn ra một trận đấu thì bên ngoài cũng luôn có cá độ, và Thú tộc vẫn không bao giờ biết chán.



Vốn Trâu Lượng không hề muốn phổ biến quá rộng nhưng sau khi thông qua cửa hàng thú linh tiếp xúc đến thượng tầng quý tộc thì hắn lại cảm thấy thật sự nên kiếm thật nhiều tiền của bọn họ. Không phá thì không xây được, đối phó với loại ung nhọt này thì cách tốt nhất là cắt bỏ triệt để.



Mặc dù còn chưa nghĩ ra dùng tiền vào việc gì nhưng có tiền không lo không có chỗ tiêu.



Lần này Trâu Lượng chơi quá trội nhưng mặc dù như vậy cũng chỉ có một vài người cảm thấy ghen ghét. Chiến ca và chiến đấu là hai hệ thống khác nhau, huống hồ chiến ca của Trâu Lượng rất lợi hại là chuyện mọi người đều đã biết từ lâu rồi.



Chỉ có điều cho dù người nào cũng không nghĩ tới lại lợi hại đến nước này.



"Arthur, ngươi quả thực tiến bộ đến mức không để chúng ta sống nữa. Lãnh chúa yêu thú mà lại bị ngươi giết chết nhẹ nhàng như vậy, Thần thú ơi, không chơi như vậy chứ", Buenaven nói khoa trương.



"Không đến mức như vậy đâu, chiến ca có sát thương tăng mạnh đối với yêu thú, yêu thú lại bị xích chặt, nếu không chiến ca của ta không thể ung dung như vậy. Hơn nữa vai trò kiềm chế của các ngươi cũng cực kì quan trọng".



"Ha ha, Arthur, không cần khiêm nhường. Sức mạnh chiến ca của ngươi đã không thể nói là tăng lên rồi, phải nói là bay vọt".



Murphy cười nói, càng là người mạnh càng có thể cảm nhận được thay đổi của chiến ca. Chẳng những là kỹ xảo mà uy lực cũng đang được nâng cao.



"Không biết có phải ảo giác không nhưng lúc nghe chiến ca của ngươi ta luôn có cảm giác sắp sửa đột phá", Buenaven rung đùi đắc ý nói, "Gần đây cảm thấy chất lượng luyện tập rất cao, mỗi ngày nghe một đoạn thật không tồi".



"Ta phải đi trước một bước chuẩn bị cho chiến đấu ngày mai. Nếu ai đụng vào ta thì không được hạ thủ lưu tình, ta cũng sẽ không lưu tình", Murphy nói.




"Ha ha, ta luôn luôn may mắn nên sẽ không đụng vào các ngươi đâu".



Buenaven cười tít mắt nói, hắn luôn nghĩ rất thoáng, có thể thắng được trận nào hay trận đấy.



Trâu thần côn vội vàng về nhà, trong nhà còn có một vị tổ tông, sợ rằng khi trở về sẽ thấy trang viên của mình đã biến thành một khối băng.



Có điều về đến cửa nhà hắn vẫn nhìn thấy tất cả vẫn bình thường. Thở phào nhẹ nhõm, còn may! Đi vào bên trong tiếng cười ngày càng rõ ràng, từ rất xa đã nghe thấy giọng của Randy.



Randy đang ba hoa chích choè kể về những lần mạo hiểm của hắn. Người nghe có một nửa là đoàn chiến ca còn một nửa còn lại là người trong phủ. Emma cũng trong số đó, nàng tỏ ra đặc biệt yên tĩnh, tựa hồ nghe rất say mê. Chỉ có điều Trâu Lượng vừa tới gần, nàng đã lập tức phát giác, lẳng lặng nhìn Trâu Lượng, Emma lộ ra một nụ cười.



Trâu Lượng cảm thấy ngơ ngẩn, hắn suýt nữa cho rằng là Emma thật sự trở về rồi.



"Các ngươi đang trò chuyện gì mà hăng say thế?"



"Randy đang kể chuyện các ngươi, thì ra trước kia ngươi ngốc như vậy à?"



Trâu thần côn nhìn về phía Randy.



"Đại ca, em không nói xấu anh đâu, em toàn nói tốt, đại ca oai hùng, đại ca anh minh..."



"Đúng vậy, bọn em đang nói chuyện về anh với cô ấy", Cote cũng cười nói.



Mọi người cho rằng sau khi trọng thương trí nhớ của Emma bị tổn hại nên đang giúp nàng nhớ lại. Họ đều cố gắng nói đến chuyện xảy ra giữa Trâu Lượng và Emma. Đương nhiên cảnh tượng nguy hiểm tại thành Doran thì không ai nhắc tới.




Trâu Lượng không để ý đến chuyện này nhưng Tuyết nữ lại nghe rất say sưa.



"Emma, thân thể em vừa khôi phục, phải nghỉ ngơi cho tốt", Trâu Lượng đi qua nâng Emma dậy.



Hôm nay tựa hồ tâm tình Tuyết nữ rất tốt, vậy mà không gây khó khăn gì cho Trâu Lượng mà chỉ yên tĩnh gật đầu.



Hai người trở lại nội viện, Tuyết nữ đột nhiên nhìn thoáng qua Trâu Lượng, "Thú tộc các ngươi rất đặc biệt, không ngờ có thể sinh ra nhiều tâm tình phức tạp như vậy".



Ngươi mới là đặc biệt, Trâu Lượng thầm nghĩ trong lòng, có điều thật sự không thể đắc tội Tuyết nữ. Xử lý xong chuyện này phải tìm được vòng sáng thức tỉnh thật nhanh để thức tỉnh linh hồn Emma, trước đó phải chung sống hòa bình với Tuyết nữ.



Trở lại trong phòng, Tuyết nữ chủ động yêu cầu mình cần yên tĩnh suy xét một chút rồi đuổi Trâu Lượng ra ngoài.



Trâu thần côn lập tức chạy về phòng mình tiến vào Thông thiên cảnh, chuyện này phải hỏi lão Tà một chút.



Nhưng lúc thật sự cần tìm thì lại phát hiện lão Tà cũng không ở đó. Dùng đá thông linh gọi cũng không có tín hiệu, hắn chỉ có thể nhắn lại thông tin.



Lúc gần tối thì lịch thi đấu đã được đưa ra. Do dự định mở cửa cho cả đế đô nên không thể bắt mọi người đợi lâu.



Peloponnisos Montaeris vs Khỉ.



Hầu như toàn bộ đều xem trọng Peloponnisos, tộc Monkey rất hiếm thấy, mọi người cảm thấy cơ hội chiến thắng là 0.



Michiwa vs Lolita.



Hai người đẹp của đế đô. Ba đại mỹ nữ của đế đô đều có mặt, Michiwa xinh đẹp gặp Lolita gợi cảm, đây tuyệt đối là một trận chiến đấu nhìn no mắt.



Arthur vs Montmar.



Một bên là tế ti chiến ca siêu cấp vừa mới chơi trội, một bên là Bỉ mông có năng lực cuồng hóa. Trận chiến này thắng bại khó liệu, bởi vì Bỉ mông không phải yêu thú, mà Bỉ mông còn là khắc tinh của chiến sĩ kiểu năng lực. Bỉ mông có năng lực cuồng hóa càng không cần phải nói.



Không thể nghi ngờ trận chiến này là một thử thách rất lớn đối với tế ti chiến ca, có điều rất nhiều người đế đô đều không rõ tại sao tế ti chiến ca lại tham gia chiến đấu của chiến sĩ?



Murphy vs Long Gia.



Người tấn công mạnh mẽ, chiến sĩ bạc trắng trẻ tuổi nhất gặp người phòng ngự ưu tú nhất, đây có lẽ chính là lúc sư tử vàng thể hiện sức mạnh của mình.



Gregg vs Sofi.



Tộc Thiên Mị gặp tộc Swan, vĩnh viễn không bao giờ thiếu hấp dẫn.



Olivia vs Joyner.



Tiểu công chúa Swan gặp sát thủ tộc mèo, kiểu gì cũng là một trận chiến đấu không ngang hàng, chỉ có thể lau mắt mà chờ. Ngoại giới toàn bộ xem trọng Olivia.



Saphire vs Buenaven.



Bỉ mông có huyết thống vàng tựa hồ chưa nhận được sự chú ý của mọi người. Đối mặt với sát thủ tộc cáo, hắn cần chứng minh chính mình.