Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 369: Sợi chỉ (Một vệt) vắt ngang trời.




Trừ yếu tố sức mạnh, Kị sĩ mặt trời càng là người chú trọng trí tuệ, mặc dù không thể yêu cầu 30 học sinh đặc huấn người người đều làm được hoàn mỹ, nhưng cũng tuyệt không thể chỉ là hạng người tứ chi phát triển.



Những lời này của hắn đối với chiến sĩ đặc huấn cũng được tán đồng, có thể đứng ở đây, thật sự không ai đầu óc đơn giản. Nếu như không phải có ngộ tính hơn người, chỉ cậy sức mạnh thân thể thì bị sàng lọc sớm mẹ nó 800 năm rồi.



Trâu thần côn đứng trong đám người nhìn Neberro biểu diễn, nhún vai. Gã này đúng là ra vẻ đạo mạo, câu từ cũng được dùng rất chuẩn mực.



Neberro vươn một tay đè xuống tiếng thảo luận, ánh mắt chuyển tới mười người nam bộ.



" Montmar phía nam cũng cho ta thấy những dấu hiện phát triển. Ai cũng biết Bỉ mông ưu thế bẩm sinh có sức mạnh lớn, nhưng sức mạnh không đại biểu hết thảy, có thể đem sức mạnh cùng kỹ thuật dung hợp mới là vương đạo."



Nhớ lại biểu hiện lúc trước của Montmar chính là như thế. Một khắc cuối cùng tất cả mọi người đều cho rằng Montmar sẽ thua, không ai nghĩ sẽ có chiến đấu kỹ xảo như vậy.



Một câu nhẹ nhàng, ánh mắt Neberro lãnh đạm lần nữa chuyển qua phương hướng người đế đô.



"Michiwa, thiên phú ngươi không thể nghi ngờ." Neberro khóe miệng mang một nét cười nhẹ, phi thường thanh nhã kín đáo, "Bất quá, ta vẫn có điểm tiếc nuối, đại khái loại kiểm tra trình độ này không cách nào thấy được tiềm lực của ngươi ở đâu."



Ánh mắt hắn chuyển tới vẻ mặt bình tĩnh của Olivia, hơi ngừng một chút, "Olivia, ngươi cũng vậy, các ngươi thiên phú đều rất tốt, đặc huấn ở phía sau ta sẽ gia tăng khó khăn, hết sức khơi dậy tiềm lực của ngươi. Biểu hiện cho tốt."



Lúc Neberro bình phẩm về Olivia, Trâu Lượng trong lòng hơi động, mặc dù cùng là lời bình ưu tú, nhưng Trâu Lượng mẫn cảm phát hiện Neberro đối với Olivia cùng đối với Michiwa cảm giác bất đồng.



Nhớ tựa hồ từng nghe sư tổ Subaru đề cập một câu, thế gia Neberro nếu như kết thân cùng gia tộc Gabriel, thế lực tổng hợp đó là không thể ngăn cản.



Hoàng phi Faye mấy lần nhắc nhở mình về sự tình của Olivia, khó có thể không có loại suy nghĩ này bên trong.



Tạm thời đem suy nghĩ này đè xuống, nghe Neberro tiếp tục bình phẩm.



"Phía bắc Peloponnisos."



"Loại kiểm tra trình độ này đối với ngươi không có gì ý nghĩa, cho nên tiếp tục cố gắng, xem phía sau biểu hiện."



Neberro đơn giản nói một câu, ánh mắt lại quét qua trên mặt Gregg, "Gregg, ngươi cùng Murphy phía nam đều là người mạnh. Có điều nếu như thời điểm bắt đầu kiểm tra các ngươi đã rất tập trung, không phải bận bày ra phong độ đối với nữ tuyển thủ, ta sẽ càng cao hứng."



Những lời này làm cho trong đám người truyền ra một trận tiếng cười.



Gregg phong lưu, không chỉ tại đế đô, ngay cả phía nam phía bắc cũng có nghe danh. Lúc trước đối với tộc thỏ "ảnh mai" Messiah thể hiện phong độ thân sĩ, bây giờ hồi tưởng lại rất thú vị.



Đại khái Gregg cũng không nghĩ tới Messiah kỳ thực cũng rất mạnh, nếu như không phải Gregg cùng Murphy, đổi một người khác, sức mạnh không phải ở cấp độ bọn họ, không chừng đã bị Messiah cướp đi thắng lợi rồi.



Thiếu nữ tộc thỏ Messiah che miệng cười, gương mặt ửng đỏ. Khi đó không suy nghĩ nhiều, sau đó suy nghĩ lại thật là thú vị.



"Trận cuối cùng tuyển thủ Khỉ ngươi làm rất tốt."



Neberro tựa như khá tán thưởng loại chiến sĩ biết linh động ứng biến này.





"Ngươi không thiếu khả năng bùng nổ, cũng có chiến thuật linh hoạt, hiểu được cách mượn thế." Neberro dừng lại một chút tiếp tục nói: "Nhưng cần chú ý không được quá ỷ lại vào nhảy, trong thực chiến đây là dao hai lưỡi." Bạn đang xem tại Truyện FULL - Đọc Truyện



Mọi người nghe, từng người cũng đều cân nhắc, không thể nghi ngờ trận cuối cùng đó Khỉ nhảy vài cái ra khỏi mặt nước là tương đối nhanh nhạy sáng suốt, có điều tại loại kiểm tra cân bằng này có thể luyện tập chứ trong thực chiến ỷ lại sức nhảy tuyệt đối tìm chết.



Không phải chủng tộc bay vẫn phải nhớ luôn cần đặt chân xuống đất. Điểm này Neberro nói không sai.



"Lolita, Shadiwa cũng đều biểu hiện được sức mạnh của mình, đáng được thừa nhận." Neberro bình tĩnh tiếp tục nói: "Còn Bỉ mông Saphire, đối với biểu hiện của ngươi ta không mấy hài lòng, ngươi không nên chỉ dừng lại ở trình độ này. Ta hi vọng ngươi thể hiện càng ngày càng mạnh mẽ."



Trong đám người, Saphire gương mặt co giật, không nói một lời vươn tay thành nắm đấm, một đấm nặng nề lên ngực, biểu thị rõ ràng.



"Cuối cùng..."



Neberro tầm mắt rốt cục rơi xuống trên mặt Trâu Lượng. Ánh mắt hai người gặp nhau giữa không trung, tầm mắt Neberro trở nên bén nhọn.




Bất quá loại cảm giác này chỉ xuất hiện trong nháy mắt, nhanh đến mức làm cho Trâu Lượng cũng cho rằng cảm giác của chính mình có phải sai.



"Arthur ngươi rất ưu tú, ta còn không thấy tiềm lực ngươi giới hạn ở đâu. Chờ mong biểu hiện của ngươi ở phía sau."



Neberro phong độ đúng là quá tốt, hoàn toàn chính là một giáo viên tận tụy dạy bảo học sinh.



Bất quá trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì chỉ có chính hắn mới biết.



Không, có lẽ Gregg cũng sẽ rõ ràng.



Trâu Lượng ung dung hạ khóe miệng, đặc huấn phía sau đích xác làm người ta chờ mong... "Lần này kiểm tra chấm dứt, ta cho mọi người nghỉ ba ngày. Ba ngày sau tập trung đến nơi này **."



Neberro nói không ít, nhưng chỉ có những lời này được hoan nghênh nhất.



Một mảng tiếng quát tháo vui sướng từ Ba Kỳ và những người khác phát ra. Bất kể vào thời đại nào, tan lớp, cho nghỉ, tựa hồ đều là những điều làm cho học sinh hưng phấn nhất.



… Thông thiên cảnh



Trâu Lượng đảo mắt tìm kiếm bốn phía, khi nhìn thấy lão Tà mắt lập tức sáng ngời.



Cuối cùng cũng gặp được rồi.



Trước kia tại Thông thiên cảnh vô số lần nhìn thấy Hổ Tà, nhưng chưa bao giờ thấy vui vẻ như vậy. Đối với Trâu Lượng bây giờ mà nói lão Tà rất có thể là mấu chốt trợ giúp Emma khôi phục.



"A, vốn là nhóc Lượng, lâu rồi không gặp." Lão Tà lúc nào cũng yên tĩnh ngồi ở đó, nhìn thấy Trâu Lượng bước đi về phía này, mí mắt hắn khẽ máy động một chút.



"Có chuyện tìm ta?"




"Ha ha, cái gì đều không thể gạt được lão. Quả thật là có việc tìm lão xin hỗ trợ."



Lão Tà bật cười lắc đầu: " Tin tức ngươi cần tìm ta, ta vừa nghe bọn Bóng Ma cùng Đại Kim đề cập đến."



Trâu Lượng cười hì hì, "Như vậy càng tốt, lão ở chỗ này kinh nghiệm là phong phú nhất, giúp ta nghĩ cách a."



Lão Tà hơi trầm ngâm, "Rất quan trọng phải không nhóc?"



Bình thường không phải vì sinh mạng người quan trọng, ai cũng sẽ không tùy tiện xin xỏ người khác, nợ nhân tình đều cần phải trả, càng huống chi đó lại là tình trạng rất khó khăn, tu bổ thú linh.



Trâu Lượng cười mơ hồ: "Là gì thì tính mạng cũng đều rất quan trọng, ta phải cứu sống nàng!"



"Rõ ràng rồi." Hổ Tà gật đầu, "Việc này ngươi yên tâm, đồ vật tu bổ thú linh tại Thông thiên cảnh quả thật có tồn tại."



Trong nháy mắt Trâu Lượng mắt sáng ngời, Emma gặp chuyện như vậy đã lâu, đây vẫn là lần đầu tiên nghe được câu trả lời khẳng định như thế.



"Ở đâu có thể lấy được? Cần cái gì ta..."



"Đừng nóng vội." Lão Tà mỉm cười khoát khoát tay nói: "Việc này vội không được, Thông thiên cảnh không gì làm khó được, hơn nữa thuật chữa trị thú linh không trọn vẹn hai mươi năm trước từng xuất hiện, có điều thực luyện đường đó cấp bậc tương đối cao, không phải ngươi bây giờ có thể thông qua."



"Lão Tà, núi đao biển lửa, ta cũng có thể xông vào!"



"Ta hiểu, chỉ là chìa khóa thực luyện đường đó không có trong tay ta, ta cần liên lạc một vài người, sắp tới ngươi có thời gian nên năng đến đây hơn."



Lão Tà gật đầu nói.



"Đại ân của lão không lời nào cảm ơn được." Trâu Lượng hướng về vị lão tiền bối này khom người chào. Hắn biết tồn tại như Hổ Tà dù cưỡng bức hay dụ dỗ cái gì đều vô dụng. Hắn sẵn lòng hỗ trợ thật ra là để mắt đến mình, Trâu thần côn không có khách sáo của thế tục, nếu như Hổ Tà có thể giúp hắn tìm được chìa khóa thực luyện, Trâu Lượng chẳng khác nào nợ hắn cái mạng, đối với đại ân thật sự Trâu Lượng cũng để trong lòng.




"Đúng rồi, lão Ma cùng Đại Kim bọn họ đều không ở đây?" Trâu Lượng thử dùng đá truyền âm liên lạc một chút nhưng không thấy bọn Bóng Ma hồi âm, chứng minh bọn họ đều không đi lên Thông thiên cảnh.



Có chút áy náy đối với Hổ Tà, Trâu Lượng nói: "Lão Tà, ta còn có việc phải đi khỏi rồi, việc tu bổ thú linh xin nhờ ngài lưu ý giúp ta."



"Ngươi có việc cứ đi, việc của người cứ yên tâm để ta xử lý."



Lão Tà vẻ mặt bình tĩnh vẫy tay. Ngay khi Trâu Lượng chuẩn bị rời đi đột nhiên nhớ tới cái gì, mở miệng nói: "Đúng rồi, mặc dù Sô Câu từ bỏ chuyện của ngươi, nhưng Augustus thì không, tựa hồ hắn xử lý chuyện trong gia tộc xong rồi, thời gian gần đây luôn dạo chơi tại Thông thiên cảnh, xem ra đối với ngươi rất để ý, ta không khuyên bảo hắn được."



"Ha ha, không có gì đâu! Ta có thể xử lý chuyện này." Trâu Lượng căn bản không để chút chuyện này ở trong lòng, hướng về lão Tà khoát khoát tay, Trâu thần côn không phải là trẻ con, nghĩ dẫn đi là dẫn đi a.



"Tên nhóc này."



Lão Tà lắc đầu, nếu người tuổi trẻ bình thường nghe nói một cao thủ cấp vàng tối tìm mình nhất định không khỏi kinh sợ. Chỉ có cái gã này không giống người khác, rõ ràng hoàn toàn không để ở trong lòng.




Lại nói... Vừa rồi tiếp xúc rất ngắn phát hiện khí thế người tuổi trẻ này cùng lúc trước bất đồng, tiến bộ này có thể nói là thần tốc.



Hai mắt Hổ Tà thâm thúy hơi chớp động, không biết nghĩ đến cái gì.



Ba ngày nghỉ ngơi chấm dứt, ba ngày này Trâu Lượng cái gì cũng không làm, cùng Emma nói chuyện ba ngày, hắn không biết Emma có thể nghe được không, nhưng hắn cảm thấy chỉ cần chịu khó nhất định sẽ có tác dụng!



Tập kết lần nữa, các chiến sĩ cũng tràn ngập đấu chí, hơi khiêu khích nhìn Neberro, không biết kị sĩ mặt trời còn có thể nghĩ ra thủ đoạn gì mới mẻ.



Nói thế nào nhỉ, giai đoạn thứ nhất quả thật có điểm ý tứ, nhưng bây giờ càng ngày càng không cách nào thỏa mãn bọn họ, phương pháp huấn luyện cho dù có gian khổ nhưng thật không bằng trực tiếp đánh nhau một trận, còn có phương pháp gì so với thực chiến nâng cao sức mạnh càng nhanh?



Mọi người đều nhìn Neberro, hi vọng từ trong miệng hắn nghe thấy giai đoạn thứ hai chính là thực chiến đối luyện.



Neberro bình tĩnh nhìn mọi người, đối với tâm lý những tiểu quái vật này hắn nắm chắc rất rõ ràng,... Đương nhiên cũng có ngoại lệ, chính là gã tế ti kia vẫn rất bình tĩnh.



Trâu Lượng cũng nhìn Neberro, khí thế thật mạnh, lúc nào cũng ăn mặc chỉnh tề như vậy, cẩn thận tỉ mỉ. Tuyến đường thần côn của Trâu Lượng dù đã rất chú ý dáng vẻ nhưng so ra vẫn chưa bằng được. Xem ra kỵ sĩ mặt lìn này, bất kể lúc nào đều cẩn thận tỉ mỉ, chỉ cần nhìn mái tóc vàng của hắn rực rỡ dưới ánh mặt trời, nếu như tại kiếp trước, khẳng định không biết cần bao nhiêu keo xịt tóc.



"Kỵ sĩ Neberro, hi vọng giai đoạn huấn luyện tiếp theo có thể có nhiều thách thức, ngươi biết, mọi người đều bực bội lắm rồi." Gregg nói, trong âm thanh mang một chút trêu chọc.



"Hi vọng có thể thấy máu, lần trước huấn luyện hai ba ngày đã đủ rồi, kéo thời gian dài như vậy quá nhàm chán." Ba Kỳ nói.



"Chỉ sợ ngươi sẽ thấy máu chính mình a."



Peloponnisos hừ lạnh một tiếng.



Neberro cười cười, gợi ý mọi người yên tĩnh, "Nếu như không cẩn thận mà nói, có thể sẽ thấy máu, đi theo ta!"



Nói xong, Neberro hướng phía thượng du sông dùng tốc độ cao tiến lên.



Chơi tốc độ?



Mọi người cũng cười, lập tức chạy đuổi theo như điên, nhất là sát thủ, tốc độ là trò hay sở trường của bọn họ, coi như đối mặt Neberro, bọn họ cũng muốn khiêu khích một chút.



Mới đầu chỉ là đi theo, nhưng chưa được một lát đã trở thành tình cảnh mọi người đều muốn đuổi theo Neberro.



Tốc độ Neberro thoạt nhìn... không hề nhanh, mặc dù sức mạnh của hắn rất mạnh, nhưng nghề nghiệp lại là giáp chiến sĩ, coi như không có Thú linh biến, khuynh hướng năng lực sẽ là không thay đổi.



Lúc này như Bỉ mông ưu thế không cao, nhưng đám người sát thủ như Buenaven, Joyner tiến lên rất nhanh, nếu như có thể Thú linh biến, thú biến chiến sĩ cũng có ưu thế, nhưng hiển nhiên không ai sử dụng vì như thế chẳng bằng nhận thua.



Vấn đề là, hơn mười phút qua, bên trong bao gồm tất cả sát thủ dùng toàn lực, nhanh nhất cũng chỉ có thể đi theo phía sau Neberro mười mét, không cách nào tiến lên được một chút. Neberro rõ ràng chạy rất nhẹ nhàng, nhưng... Trâu Lượng không hề mau chóng đuổi theo, tốc độ không phải ưu thế tuyệt đối của hắn, Neberro mặt trắng này quả thật có khả năng, bước chân này xem không nhanh, mỗi một bước chân vượt qua đều có tính lừa gạt, nói thẳng, chính là khống chế đối với tiết tấu; đồng dạng tiết tấu, bất đồng khoảng cách; đối với thị giác không kém mấy nhưng hiệu quả hoàn toàn bất đồng.



Đây là sức khống chế bước chân của loạn tấu bộ pháp.