“Dập Triết, em yêu anh! Em thật sự rất yêu anh! Trước giờ đều chỉ yêu anh!” Ngô Dạng lau lau nước mắt.
“Câu tỏ tình này em bỏ lỡ mười năm, em sẽ không bỏ lỡ nữa đâu, em nhất định phải nói cho anh. Còn nữa, từ bây giờ, em muốn theo đuổi anh, em muốn anh làm bạn trai của em. Em cả đời này đều sẽ ở bên cạnh anh, anh đồng ý không?”. Ngô Dạng từ lòng ngực Ngô Dập Triết chui ra, lớn tiếng nói với Ngô Dập Triết, trên mặt là nụ cười tràn đầy hạnh phúc thỏa mãn.
“Dạng Dạng, em biết không, anh không có cách nào từ chối em!” Ngô Dập Triết trìu mến xoa xoa hai má Ngô Dạng, cũng thoải mái cười nói: “Dạng Dạng, bắt đầu từ giây phút này về sau, mặc kệ phát sinh chuyện gì cũng đừng buông tay anh”.
Hai người ở Đại lộ Champs Élysées hạnh phúc ôm nhau, mười năm khiến nhau thống khổ tra tấn đều hóa giải ở một nụ hôn cực kỳ rung động, cực kỳ nóng bỏng.
Mười năm trước, Ngô Dạng tự mình đem tình yêu còn chưa nảy mầm của mình bóp chết ở đoạn thanh xuân kia. Mười năm sau, Ngô Dạng rốt cuộc lại lần nữa cầm lên đoạn tình cảm thanh xuân tha thiết, chân thành ấy. Tình yêu ấy sau mười năm chỉ có tăng lên, không có giảm đi, hơn nữa tâm của cô còn cực kỳ hưng phấn. Thời gian mười năm của chúng ta đã trải qua rồi không thể quay lại, nhân sinh lại có mấy cái mười năm nữa để có thể tùy ý trôi qua, cho nên tương lai sau này, chúng ta nhất định phải quý trọng những cực khổ cùng hạnh phúc này, quý trọng những điều tốt đẹp của thời gian mang lại.
Sym: phiên ngoại sẽ có sau khi mình thi cuối kỳ xong nhé