Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hư Thần Khải Đế

Chương 18: Bái sư




Chương 18: Bái sư

Hắn là một trường hợp đặc biệt nên mới có thể vô tình cưỡng ép mở ra Linh Môn.

Theo Thiên Khải suy đoán có hai khả năng gây ra việc này.

Thứ nhất: Hắn là xuyên việt giả, xuyên vào thân thể này nhưng cố chủ chưa c·hết, lúc này linh hồn suy yếu nằm sâu trong cơ thể mặc cho mình chiếm quyền chủ đạo.

Mà về sau ăn vào Uẩn Hồn Đan, mạnh mẽ đem linh hồn của mình vào linh môn, lúc nào linh hồn suy yếu của cố chủ thay thế bị dược lực của Uẩn Hồn Đan mài diệt.

Cũng vì vậy mà Tô trưởng lão mới thấy mình dù linh hồn bị diệt nhưng thân thể vẫn còn sinh cơ.

Vì vốn hắn có hai linh hồn a!

Đương nhiên còn có khả năng thứ hai: Đó chính là hắn là vị đầu tiên mở ra Linh môn sau mười vạn năm nên được đặc thù tình huống.

Loại này nói cũng ít người tin tưởng.

Vậy nên Thiên Khải càng thiên về ý thứ nhất, chính là mình có hai linh hồn lúc này mới may mắn thoát một kiếp.

Cũng là nhân họa được phúc, thành công dung hợp với thân thể này, hoàn mỹ khống chế.

Cũng giải thích thông vì sao vừa nãy khi tỉnh dậy hắn cảm thấy cơ thể có chút biến hóa.

Nhưng cũng tới cho hắn một sự kiện.

Nên trả lời Tô trưởng lão thế nào?

Vì hắn có hai linh hồn nên mới may mắn sống sót?

Vì hắn là xuyên việt giả, người của thế giới khác?

Hắn liền sợ vừa nói ra đã bị Tô trưởng lão nổi lòng tham đem cơ thể của mình xé mở tìm kiếm huyền cơ.

“Tâm hại người lúc có lúc không nhưng tâm đề phòng luôn luôn phải tỉnh táo!”

Lão Đức thành ngữ.

Cũng không thể giả bộ mình cái gì cũng không biết được.

Thiên Khải có chút đau đầu.

Hắn biết một khi mình nói ra vấn đề cưỡng ép tăng linh hồn ra về sau liền sẽ gặp trường hợp này nhưng không thể không nói. Cứ để mặc Tô trưởng lão đi tìm tòi nghiên cứu lúc đấy liền cơm đã nguội, canh cũng chẳng còn mà húp vì vậy hắn mới lên tiếng nhắc nhở.

"Ta thật sự không biết, ăn vào Uẩn Hồn Đan về sau ta liền triệt để mất đi ý thức, lúc tỉnh dậy liền ở Hư Thần Giới loan quanh đi loạn liền bị đập trở về."

Thiên Khải giải thích.



Tô trưởng lão lại đăm chiêu.

Hắn là người chứng kiến toàn bộ sự việc nên cũng không nghi ngờ Thiên Khải lời nói. Linh hồn của tiểu tử này thật sự bị ma diệt, hắn là có thể rõ ràng.

Chỉ là không biết vì sao tên này vẫn còn sống mà thôi, sống còn khỏe mạnh.

Trước đó hắn nghĩ là đoạt xá nhưng rất nhanh phủ nhận. Còn nghĩ tiểu tử này có đặc thù?

Haha đùa không vui, hắn có cái thí đặc biệt!

Tô trưởng lão có thể cam đoan.

Ba năm trước hắn đã kiểm tra qua, ba năm sau hắn cũng kiểm tra qua, hiện tại cũng kiểm tra qua, đều là cặn bã linh căn.

Vậy kết luận tên tiểu tử này có nghịch thiên khí vận, lúc này mới có thể may mắn thoát một kiếp.

Ân, chỉ có như thế giải thích mới có thể thông qua.

Tu tiên giới nhiều cái lạ, cũng không phải một cái trưởng lão như hắn biết hết được.

“Ngươi có thể hay không mở ra linh hồn để ta xem xét.”

Tô trưởng lão suy nghĩ một chút liền hỏi ra.

“Cái này…”

Thiên Khải giật cả mình.

Xem xét linh hồn?

Thật độc ác a Tô trưởng lão!

Một khi hắn mở ra linh hồn vậy cũng đồng nghĩa với việc để cho người khác nhìn thấy ký ức của mình, nhẹ thì để người ta gieo lên ấn ký sau đó biến thành nô, nặng thì tâm trí sụp đồ biến thành điên loạn.

Thiên Khải không thể tưởng tượng cũng không nghĩ ra Tô trưởng lão có thể ác độc như vậy. Nếu hắn biết trước tình huống này, đ·ánh c·hết hắn cũng không làm thừa thãi sự tình.

Càng nghĩ càng hối hận nhưng lúc này không phải là thời gian để hắn đắn đo.

Hắn biết một khi đắn đo, Tô trưởng lão càng thêm nghi ngờ thậm chí g·iết hắn để che giấu bí mật từ đó độc hưởng.

Thiên Khải cắn chặt hàm răng mở ra linh môn của mình.

Linh môn huyệt đạo nằm ở giữa đỉnh đầu liền giống như ngà sữa bị lấp đầy bởi quang mang đang không ngừng trôi nổi nơi đó, nhìn thật kỹ liền thấy một hình người nhưng hơi mờ nhạt đang đứng ở trung tâm Linh môn, đây là linh hồn dạng của hắn. Vì vừa hình thành nên còn rất yếu ớt, bất kỳ cỗ lực lượng nào tác động cũng có thể để cho nó sụp đổ.

Mà một khi nó sụp đổ hậu quả Thiên Khải không dám nghĩ.



"Tô trưởng lão, ngươi cẩn thận một chút!”

Hắn vẫn còn lo lắng nên dặn dò.

Hôm nay khuất nhục a, ngày sau tất tương trả.

Tô trưởng lão vuốt râu híp mắt nhìn Thiên Khải biểu diễn, cũng không nể nang dùng thần hồn xâm nhập vào bên trong.

“Ân, hắn không có động vào ký ức của ta.”

Thiên Khải cảm nhận Tô trưởng lão hành động liền thở phào một hơi.

Trong đầu hắn Tô trưởng lão là đang không ngừng dùng thần hồn đứng ở bên ngoài đi nghiên cứu đạo Linh Môn, không ngừng lặp đi lặp lại thăm dò Linh Môn huyền ảo.

“Thật kỳ lạ!”

Tô lão trở về bình thường than thở một câu.

“Tô trưởng lão nhưng có vấn đề!”

Thiên khải một bên hỏi.

Hắn cũng rất hiếu kỳ a!

“Linh môn nằm ở vị trí thật sự rất dễ thấy, chính là bên cạnh Bách Hội đạo huyệt nhưng ta xưa nay đều chưa bao giờ nghe nói qua vậy nên mới thấy nó kỳ quái.”

Tô trưởng lão cũng không chê Thiên Khải thân phận liền giải thích.

Ngươi biết mới là lạ a, đây chính là đại thần trong truyền thuyết cố gắng giấu đi, đừng nói một cái trưởng lão cho dù là lão tổ sống lại cũng không thể nào lý giải.

Còn về Bách Hội đạo huyệt? Đây chính là huyệt đạo thứ nhất của tu tiên giả a.

“Tô trưởng lão, điều này không phải rất bình thường sao?”

Thiên Khải một bên không muốn Tô trưởng lão xoắn xuýt vấn đề này liền nói.

“Ồ, giải thích thế nào?”

“Con ngươi nha, luôn bỏ khó tìm dễ, Linh môn mở có bao khó khăn ta liền hiểu được chính vì vậy tu sĩ chọn lấy một con đường khác để dễ dàng hơn, liền chính là bắt đầu từ bách hội đạo, bỏ qua một bên linh môn. Dần dần liền biến mất cũng không phải không giải thích được.”

Hắn chính là nói bậy nói bạ nhưng cũng cực kỳ chặt chẽ, khó lòng mà bắt bẻ được.

“Bỏ khó tìm dễ?!”

“Haha, không sai, không sai.”



Tô trưởng lão cười lớn một tiếng, gật đầu khen ngợi: “Ngươi rất thông mình vậy mà ta trước kia không nhận ra.”

“Ây, là ta trước đó thật không có hứng tu tiên.”

Thiên Khải cười khổ một tiếng muốn nhanh qua vấn đề này.

Trách cũng trách tên này trước đây quá phế vật, hiện tại hắn biểu hiện một chút liền như trời và đất khác biệt, thật dễ để người ta nghi ngờ a.

“Vậy hiện tại thật có hứng tu tiên?!”

Tô trưởng lão híp mắt cười hỏi.

Thiên Khải ngẩng đầu ưỡn ngực đáp: “Thấy c·hết không đổi ý loại kia!”

“Haha, hay cho câu thấy c·hết không đổi!”

Tô trưởng lão vuốt râu cười lại nghiêm tục nhìn Thiên Khải: “Đã thay đổi vậy liền phải nhìn đến phía trước, ta cũng nên vậy.”

“Trịnh gia ngươi có ân với ta, ta trước kia thu người vì ân nghĩa, hiện tại ta muốn hỏi ngươi một câu, có đồng ý hay không bái lão làm vi sư?”

A?!

Thiên Khải nghe có chút ngây người, sau đó liền không chút do dự hướng Tô lão dập đầu: “Sư phụ, đệ tự đồng ý.”

Hắn cũng không phải người ngu, Tô trưởng lão nguyện ý nhận hắn làm đệ tử cầu còn không được, việc này đại biểu cho sự việc này bình yên trôi qua, về sau càng là nhiều tài nguyên thu vào. Hắn tuy là xuyên việt giả nhưng đều không có ưu thế gì, vẫn chỉ là cặn bã linh căn thường thường không có gì lạ một người mà thôi. Bây giờ liền có thể làm một cái đệ tử chân truyền, so với trước kia còn lợi hại, việc gì không đồng ý?

Vì vậy hắn không chút do dự đồng ý.

Một bên liền nghĩ Tô trưởng lão nguyện ý lần nữa nhìn nhận hắn hẳn là vì Trịnh gia tình nghĩa cùng với hắn biết đến sự việc này.

Mà hắn không biết Tô trưởng lão nguyện ý nhận mình làm đệ tử một lần nữa vì nguyên do khác, Trịnh gia cũng chỉ là một yếu tổ nhỏ mà thôi, càng khiến Tô trưởng lão nguyện ý như vậy vì Thiên Khải thay đổi, từ khí chất đến hành động, vương giả chi khí cùng thông minh dáng vẻ, quan trọng nhất lão nghĩ Thiên Khải tên này mang khí vận.

Khí vận nghịch thiên loại kia, chỉ có như thế mới giải thích thông vì sao có thể sống sót khi cưỡng ép mở ra linh hồn.

Tóm lại đều vì lợi mà đến!

“Tốt, tiếp đó vài ngày ngươi liền theo bên cạnh ta, ta muốn tìm hiểu một chút Linh môn.”

Tô trưởng lão dặn dò.

Thiên Khải thở dài, tính toán hắn vội rời đi Hư Thần giới chính vì muốn nhanh chóng tu luyện, chỉ là một đoạn thời gian sắp tới đều không thể nào tu luyện.

Hơn nữa còn có thể bị người xem như công cụ a…

Chỉ là…

Linh môn đây chính là đại biểu cho tương lai của hai bọn hắn, nếu có thể tìm ra vậy về sau liền không phải sầu lo tài nguyên.

Vì vậy không thể nào lãnh đạm.

Muốn hay không muốn đều phải đồng ý.