Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hư Thần Khải Đế

Chương 10: Lần đầu gặp Tô trưởng lão




Chương 10: Lần đầu gặp Tô trưởng lão

“Ngươi thế nào quay về?”

Trước đại điện chấp pháp, Trương Tú Cẩm có chút im lặng nhìn lấy Thiên Khải.

Hôm qua liền hùng hồn cáo biệt hôm nay liền quay về, mỉm cười thản nhiên như chưa có việc gì.

Quả nhiên nhân tính con người không phải nói đổi là đổi.

Đều không biết mặt, nam nhân a!

“Sư tỷ, ta muốn gặp sư phụ.”

Thiên Khải mỉm cười thản nhiên nói ra.

“Không tại!”

Trương Tú Cẩm mặt lạnh ghét bỏ không hứng thú đáp lại.

Thiên Khải mặc kệ vẫn mỉm cười: “Sư tỷ, ta biết ngươi là đang coi thường ta nhưng ta nghĩ ngươi có hiểu lầm. Ta lần này trở về vì phát hiện bên trong cổ thư có vấn đề, muốn gặp lão nhân gia ông ta để nói chi tiết.”

Quả nhiên nghe thấy hai chữ cổ thư Trương Tú Cẩm liền không còn hời hợt, nàng cũng có hứng thú với việc này: “Nó có bí mật?”

Nàng hỏi.

Thiên Khải lắc đầu, “Gặp lão nhân gia ông ta, ta sẽ báo chi tiết.”

Trương Tú Cẩm đăm chiêu đôi chút cũng thật quay người rời đi phía sau đại điện.

Thiên Khải biết nàng là đi gặp Tô trưởng lão.

Chưa đến một lúc liền thấy Trương sư tỷ đi ra cùng một người.

Nhìn trung niên đạo báo xám tro, tóc làm búi quan, râu dài mai dài đen nhánh, cả thân cao thấp đứng đều chưa bằng Trương sư tỷ, Thiên Khải liền nhận ra đây là Tô trưởng lão, nói tính ra đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp mặt vị sư phụ này.

"Sư phụ!”

Thiên Khải cung kính vái chào lên.

Tô trưởng lão lắc đầu: “Ta và ngươi duyên phận sớm hết, cũng đừng lên gọi như vậy.”

Hắn là nói thật, tuy chỉ là danh phận đệ tử ký danh nhưng bàn về chất cũng được tính nửa cái sư đồ, nhưng về sau bị Thương trưởng lão nhắc nhở liền đã sớm từ bỏ người đệ tử này.

“Được! Tô trưởng lão.”

Thiên Khải cũng không níu kéo vấn đề này.



Đối với hắn có càng tốt, không có cũng chẳng sao, cũng chưa chắc sẽ ứng nghiệm câu "Không bột mà gột lên hồ” loại hình kia.

A?!

Này đến lượt Tô trưởng lão cùng Trương sư tỷ bất ngờ.

Vốn lần này đều không có ý định gặp đối phương nhưng vì cổ thư lên miễn cường ra đến. Vốn tưởng tiểu tử này mượn cổ thư lừa phỉnh mình ra gặp mặt sau đó lôi lên ân tình, cầu xin mình giúp các loại, ai mà ngờ tiểu tử này cứ như vậy đáp trả.

Thật phát hiện ra bí mật của cổ thư?

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu của hai người.

"Nghe nói ngươi phát hiện bí mật của cổ thư nên muốn gặp mặt ta?”

Tô trưởng lão mặt không thay đổi hỏi ra.

Lần này Thiên Khải lại để hai người tiếp túc bất ngờ, hắn vậy mà lắc đầu ngay ngắn đáp: “Không phải”

Ý gì?

Trêu đùa ta?!

Tô trưởng lão nhíu chặt cặp lông mày, thật có chút sính khí.

Hắn là trọng tình cảm người không sai nhưng cũng không phải ai cũng có thể trêu đùa.

Hắn nhưng là…

Không đợi mình suy nghĩ gì thêm bên tai đã vang lại giọng của Thiên Khải: “Tô trưởng lão, ta là muốn ngươi giúp ta thực hiện cổ thư phương pháp.”

A?

“Ngươi muốn thực hiện nó?!”

Tô trưởng lão có chút bất ngờ, lần này hắn mới nhìn kỹ Thiên Khải.

Một thân cao ráo, khí phách hiên ngang, sống lưng thẳng tắp, thêm một đôi mắt rất có thần, nhìn đến ai nói tên tiểu tử này là bất tài vô dụng liếm cẩu ca, đây chính là trời sinh vương giả khí chất a.

Tô trưởng lão bỗng cho ra đánh giá: “Ngươi thật là thay đổi!”

Lão thở dài một tiếng nhưng rất nhanh lại bình tĩnh nói ra: “Nhưng là ta việc gì phải giúp ngươi?!”

"Ba điều!”



Thiên Khải mỉm cười giơ lên ba ngón tay của mình.

“Thứ nhất: Ngài nợ Trịnh gia ta một ân tình.”

Hắn mặt dày nói ra.

Nói đến Tô trưởng lão cũng phải bật cười: “Haha, thật vậy nhưng ta sớm đã trả qua.”

Thiên Khải lắc đầu: “Là đã trả nhưng cũng chưa thật sự hoàn mỹ.”

Hắn không tim không phổi nói tiếp: “Ngài đáp gia gia ta mang người Trịnh gia tu tiên, ta là thật sự có thể tu tiên nhưng chưa thoát khỏi phàm nhân chữ này, cùng lắm đều chỉ là mạnh hơn người thường một chút mà thôi.”

Thật vậy, cái gọi là tu tiên giả chỉ khi đột phá đến linh thể tầng thứ bốn mới coi là.

Nói hắn lại thỉnh thoảng nhìn một chút Tô lão có hay không sính khí, loại này vô sỉ mặt dày đòi báo đáp ân tình thật dễ dàng chọc giận người khác, thậm chí có thể để người ta quên đi ân nghĩa mà g·iết c·hết mình cảm xúc. Nếu Tô trưởng lão thật sính khí vậy Thiên Khải liền không do dự rời đi, tiếp tục tìm kiếm phương án khác để tu tiên.

Hắn là sẵn sàng đổi tính mạng để liều cách tu tiên nhưng cũng không ngốc đến mức tự tìm đường c·hết.

Rất may Tô trưởng lão không có sính khí, ngược lại lão nói: “Không sai nhưng cũng chưa đến mức để ta phải xuất huyết giúp ngươi.”

Hắn đương nhiên biết tiểu tử này muốn gì, nhiều năm nghiên cứu Linh Thần Quyết cũng không phải nói cho qua, đương nhiên đã từng thử nghiệm, đáng tiếc thất bại. Tiểu tử này là muốn hắn giúp mình tu dưỡng thần hồn a.

Thiên Khải mỉm cười: “Thứ hai, chính lão nhân gia ngài đưa ta quyển cổ thư, về tình về lý đều nên từ ngài phụ trách, ta dù muốn tự thân làm nhưng không có tài nguyên cũng không có người giúp đỡ, ta mới phải tìm ngài.”

“Là thông minh nhưng vẫn chưa đủ.”

Tô trưởng lão híp mắt cười.

“Lại thứ ba: Ta hỏi ngài không phải cũng muốn xem cổ thử có phải hay không là thật ư? Ta đến giúp ngài chứng thực.”

Thiên Khải đứng thẳng sống lưng, trong đôi mặt không sợ hãi nói ra.

Đây chính là không quan tâm sinh tử trong ánh mặt.

Để Tô trưởng lão bất ngờ không thôi.

Nhưng tiểu tử này nói đúng, hắn là thật muốn nhìn xem cổ thư có phải hay không đúng sự thật, nhiều năm nghiên cứu nhưng thật chưa bao giờ thử nghiệm trên nhân loại, dạo gần đây hắn chính là có ý muốn này, lúc này mới đưa cổ thư ra ngoài để thử nghiệm. Loại phương pháp này cũng không phải ép buộc là có thể, cần là ngươi tình ta nguyện.

Mà vừa hay ngày hôm qua gặp tiểu tử này cốt tranh khí dáng vẻ nên mới tiễn cho hắn, muốn nhìn xem hắn có hay không tu luyện, thành công thì tốt, thất bại vậy thì thu hồi công pháp tiễn cho người khác.

Tiểu tử này không thể nào phát hiện được đã bị hắn ấn ký.

Nhưng tiểu tử này cũng rất thông minh, vì sao trước kia như thế ngu ngốc?

Mặc kệ!

Tiểu tử này hoàn toàn nói đúng trúng tim đen của mình vì vậy Tô trưởng lão giả đăm chiêu một chút nói ra: “Sẽ rất nguy hiểm!”



“Ta không ngại!”

Thiên Khải mỉm cười không sợ.

Hắn nếu biết Tô trưởng lão ý nghĩ cùng cách làm đều sẽ phải thốt lên một câu “Lão cẩu tử, dám mưu hại bản công tử?” đáng tiếc hắn không biết, tất cả đều chỉ dựa vào miệng lưỡi đến thuyết phục lão đầu này, đánh bậy đánh bạ nói trúng tim đen của lão mà thôi.

Biết mặt nhưng không biết lòng a!

“Ài mà thôi! Trịnh gia từng có ân với lão phu mà ngươi cũng coi như của ta nửa cái đệ tử, lần này ta giúp vậy.”

Tô trưởng lão thở dài, chính nghĩa nói ra.

Thiên Khải nghe vậy còn kinh hỷ, cảm tạ như gặp thiên nhân: "Đa tạ Tô lão, đa tạ ngài!”

“Nói đi, muốn ta giúp thế nào? Trước đó nói trước, có thể giúp lão phu sẽ giúp, không thể cưỡng cầu.”

Tô trưởng lão nói nhưng lại sợ tên tiểu tử này yêu cầu quá phận nên lại bổ sung.

Thiên Khải cười cười lắc đầu: “Tô lão yên tâm, ta chỉ cần đan dược nuôi dưỡng thần hồn là đủ, ngoài ra yêu cầu vài môn tu thể công pháp.”

Thiên Khải yêu cầu.

Trước chắc chắn phải cần, cái sau tu thể công pháp liền đột nhiên nghĩ đến, dù không thể nào hiệu quả nhưng bét nhất tu luyện một chút cũng có thể tăng lên lòng tin.

“Tốt! Ta đáp ứng.” Tô trưởng lão cười một tiếng sảng khoái đáp ứng, liền lại biến mất.

Thiên Khải cũng muốn rời đi liền cáo biệt Trương sư tỷ một tiếng, quay người lại đột nhiên nhớ gì đó: “Sư tỷ, ta là dự định về lại chỗ cũ để ở, phiền sư tỷ sắp xếp.”

Trương Tú Cẩm từ đầu đến cuối ở đại điện xem hai người trò chuyện, một mực làm người vô hình, nàng là đang nhìn thật kỹ Thiên Khải, lúc này mới đột nhiên nói ra: “Ngươi giống như hoàn toàn biến thành người khác.”

Người nó vô ý nhưng người nghe lại hữu ý.

Nghe mà giật mình, bất quá hắn vẫn cố bình thản: “Người nha, luôn sẽ có một lúc nào đó để trưởng thành, trải qua chuyện này ta nhận ra một điều, ở giới này chỉ có thể dựa vào bản thân lực lượng chứ không phải giống như trước mượn nhờ người khác lực lượng.”

Thiên Khải mỉm cười khoan thai: “Vì vậy, ta thay đổi!”

Nói hắn liền quay người rời đi, không muốn dính líu quá nhiều vấn đề này, để mặc sau lưng Trương Tú Cẩm trầm ngâm suy tư.

“Người sẽ có một lúc nào đó trưởng thành, sẽ một lúc nào đó thay đổi?!”

“Ta cũng không muốn thay đổi a, chỉ như hiện tại liền tốt.”

Trương Tú Cẩm tự nhủ.

Người có thể thay đổi a! Thay một cái linh hồn liền tốt!

Thiên Khải suy nghĩ trong đầu đối đáp lại nàng.