[HP] Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 146




Biểu hiện của Godric ở lớp sinh vật huyền bí rất nhanh đã truyền khắp Hogwarts, dẫn đến phản ứng dây chuyền là chỉ số hoan nghênh của anh cũng bay lên, ngay cả thú một sừng cũng chủ động thân cận thiếu niên, một vài cô bé Gryffindor chỉ hận không thể dán cái cụm "thập phần hoàn mỹ" lên người anh.

Mà lão hồ ly kiến thức uyên bác – Gellert lại lâm vào trầm tư, từ biểu hiện của đứa bé này ở lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám, nó hẳn là biết rõ hắc ma pháp, nhưng mà thú một sừng tuyệt đối sẽ không thân cận với hắc phù thủy, đó đã bản năng rồi. Nói vậy, thiếu niên này đang ngụy trang?

Mang theo nghi ngờ, xế chiều hôm đó, giáo sư Grindelwald lựa chọn hành động, trên lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám, ông đưa ra đề kiểm tra thực nghiệm: " Hôm nay ta muốn chọn một vài học sinh thực hành chú ngữ đã học trước đây."

Hermione vui vẻ dựng thẳng người, cô bé rất tự tin, bởi vì tất cả thần chú cô đã luyện rất tốt, Ron phản xạ có điều kiện lùi về sau, Harry thì bình thản đứng hàng đầu, cậu sợ nhất vẫn là lớp ma dược, không ai có thể so sánh với giáo sư Snape về sự đáng sợ, về phần các Slytherin thì đều hai mắt phát sáng, nóng lòng muốn thử.

Godric khẽ nhíu mày không dễ bị phát hiện, ông già này không phải đang nhắm vào anh sao.

Gellert đặt một bình thủy tinh lớn lên bàn, sau đó viết lên bảng một thần chú không thể tha thứ - Crucio. Sau đó ông bắt đầu giải thích trọng điểm: "Học sinh được ta gọi tên lần lượt tiến đến thi triển thần chú lên cái bình này, mặc dù không có vật sống nhưng nếu đánh trúng thì sẽ có chút hiệu quả, giờ thì bắt đầu!"

Gellert không tìm con vật nào đó để làm mục tiêu là có nguyên nhân, chỉ học hắc ma pháp thôi mà đã có phần lớn học sinh cả kinh rồi, nếu chuẩn bị động vật trên lớp thì chúng sẽ hét chói tai mất, coi như xong, đến lúc đó lại có người nào đó càng thêm gào thét mất.

"Hermione Granger" Gellert điểm danh nữ phù thủy thông minh nhất.

Hermione ngẩng đầu tiến đến, giơ đũa phép, thần chú đầu tiên, bình không có phản ứng, bất quá cô cảm giác thần chú dường như đã đánh nát thứ gì đó, thần chú thứ hai, thần chú thứ ba, bình đã xuất hiện vết nứt, đợi đến khi niện xong Crucio, cái binh nháy mắt nổ tan tành, bùm bùm rụng trên mặt đất.

"Rất xuất sắc." Gellert mỉm cười gật đầu: "Gryffidor thêm mười điểm."

"Draco Malfoy." Gellert đọc tên người thứ hai. Thuận tay vung đũa phép, khôi phục bình như ban đầu.

Draco cắn môi, giáo sư đây là đang cố ý hả, hết lần này tới lần khác gọi tên cậu sau Hermione, cậu nhóc tức giận tiến lên, lưu loát thực hiện thần chú, cái bình có phản ứng giống hệt người trước.

"Giống người trước, rất xuất sắc." Gellert tán thưởng: "Slytherin thêm mười điểm."

Tiếp theo, Gellert liếc về phía thiếu niên tóc vàng: "Gorril Jean."

Godric duy trì gương mặt tươi cười thường ngày chậm rãi tiến về phía trước, anh liếc Harry đứng cạnh Salazar một cái, sau đó lười nhác giơ đũa phép, thực hiện lời nguyền không thể tha thứ, ừm, anh thừa nhận anh không làm được, bất quá, cái này cũng không đồng nghĩa với việc anh sẽ lộ tẩy, anh còn có một người cường đại hỗ trợ phía sau nè.

Lớn tiếng đọc thần chú, nhưng ngay lập tức, cái bình nát bấy.

Học sinh toàn trường cũng sửng sốt, Hermione và Draco được công nhận là học sinh ưu tú hàng đầu, sau thần chú đầu tiên cái bình kia chả có phản ứng gì, thế mà Gorril Jean chỉ dùng một lần nó đã nát thành bụi phấn rồi, mặc dù biết anh cường hãn, nhưng cái cấp bậc này cũng quá kinh người.

Godric trong lòng xoắn xuýt, liếc mắt nhìn Salazar, trong lòng tự nhủ, cậu không thể nắm giữ chút lực độ sao?

Salazar quay đầu sang một bên giả bộ không nhìn thấy, vốn muốn phối hợp thời gian Godric đọc thần chú đã khó rồi, về phần hiệu quả ma lực, có tác dụng là được.

Gellert cau mày, ông cảm thấy ánh sáng phát ra từ đũa phép của Gorril không mang theo hơi thở công kích.

Gellert đoán không sai, Godric trong lúc đọc thần chú Crucio thì đồng thời dùng thần chú không tiếng động niệm thần chú khác có ánh sáng tương tự.

"Bình vỡ rồi, còn muốn tiếp tục không?" Godric giả bộ vô tội nhìn lão ma vương.

"Thử lại một lần," Gellert tính toán thật nhanh: "Thần chú thần hộ mệnh."

Salazar nhướn mày, thật là một ông già thông minh, thần hộ mệnh của mỗi người đều không giống nhau, coi như cùng một loài nhưng vẫn sẽ có sự khác biệt, loại thần chú này không thể làm giả, nhưng thần chú này cũng không phải hắc ma pháp.

Godric chần chờ, đời này anh còn chưa gọi về thần hộ mệnh, đời trước chính là một con sư tử, lần này nếu lại chạy ra một con sư tử thì...đúng là phiền toái.

Hoàn toàn, từ đầu, luôn không nghĩ tới còn có thể giả bộ không biết thần chú này, Godric giơ đũa phép: "Triệu hồi thần hộ mệnh"

Màn sương bạc phun ra từ đũa phép, trong nháy mắt hợp thành hình...

Lần này đến phiên Godric ngây người, một con rắn màu bạc vừa lớn vừa thô khoan khái lượn lờ trong lớp, cuối cùng xông đến trước mặt Gellert, há to miệng, lộ ra răng nanh đầy uy hiếp.

"Không hổ là chủ tịch Slytherin." Ron lẩm bẩm tự nói, không biết là nghĩa tốt hay nghĩa xấu nữa,

Học sinh Slytherin cũng lấy làm kinh hãi, bất quá lập tức cùng nhất trí vỗ tay, Draco hâm mộ nhìn con rắn lớn màu bạc, cậu cũng đã luyện thần chú thần hộ mệnh, nhưng của cậu là một con chồn tuyết, haiz, mặc dù đáng yêu nhưng không đủ khí phách. Draco quyết định, nếu có người hỏi cậu, cậu sẽ nói không biết thần chú này,

"Thật là lợi hại." Harry thở dài nói, cậu nhìn đại xà khí thế mười phần, thần hộ mệnh của cậu là một con hươu, trông rất dịu ngoan, hoàn toàn không có khí thể của đại xà này.

Harry nghiêng đầu sang chỗ khác, chuẩn bị nói gì đó với Sal, lúc này cậu phát hiện bạn tốt đang khẽ cười, không phải cái điệu cười nhàn nhạt bình thường mà là một nụ cười ôn nhu, khiến người ta cảm thấy dường như niềm vui tràn vào đáy mắt, thấm vào trong tim.

Harry nhìn ngây người, nhân tiện, nhìn đến phát ngốc còn có Hermione đứng ở một bên, hai đứa nhỏ này bởi vì đứng cạnh Salazar nên vừa lúc nhin thấy nụ cười hiếm có này.

Godric buồn bực, không phải sư tử, ừm, điểm này có thể tiếp nhận, nhưng mà biến thành rắn rồi, biến thành rắn rồi, anh ảo não, anh biết hình dáng của thần hộ mệnh sẽ biến hóa theo tâm cảnh của người thực hiện, nhưng mà, không nên xuất hiện trước mặt Salazar chứ!

Godric len lén liếc về phía Salazar, kịp thời bắt lấy nụ cười còn chưa thu lại của đối phương, hai tai anh đột nhiên đỏ lừ, Godric đưa tay gãi gãi lỗ tai, trong lòng thầm mắng bản thân không có tiền đồ. Bất quá nhất định phải nhắc Salazar, không có chuyện gì thì đừng có cười như vậy, Harry và Hermione cũng nhìn đến u mê, Godric trong lòng khó chịu.

"Rất tốt." Gellert có chút miễn cưỡng: "Slytherin thêm mười điểm."

"Sal Jean." Gellert ngay sau đó thử dò xét Salazar.

Salazar khiêm tốn giơ đũa phép, anh là người thứ ba tiến lên nhưng cái bình thủy tinh nát bét rồi.

"Thần chú thần hộ mệnh." Gellert mở miệng, nói ra yêu cầu giống nhau.

"Em không biết." Salazar thẳng thắn trả lời, thật sự anh không làm được, hơn nữa cái thần chú này không thể tìm người giúp anh che dấu.

"Không biết?" Gellert cau mày: "Không nên xem thường thần chú này, nó rất hữu dụng."

Salzazar tỏ vẻ không sao cả, anh trở về vị trí của mình, không lên tiếng nữa.

Gellert bắt đầu gọi các học sinh khác, bất quá tâm tư của ông lại không đặt ở nơi này, hai anh em nhà Jean đều là đứa nhỏ rất có thiên phú, thần hộ mệnh không tính là thần chú quá khó, lời nguyền không thể tha thứ cũng biết, thế mà không biết thần chú thần hộ mệnh? Như vậy xem ra người anh trai này cũng không bình thường.

Godric tiến tới cạnh Salazar, kề tai nói nhỏ: "Ông già này cũng tinh thật."

Salazar không để ý, chẳng qua là nhìn đũa phép trong tay, thần chú thần hộ mệnh, thần chú rất hữu dụng?

Godric nhận thấy người này đang mất hứng, anh nháy mắt, tiếp tục nhỏ giọng nói: "Đừng so đo với ông già thiếu kiến thức, tôi thấy cậu sử dụng Giám ngục là cách rất tốt."

Salazar gật đầu, anh cũng không so đo cái gì, bất quá phải nói, anh có thể dễ dàng bỏ qua việc thành tích ma dược rất tệ, nhưng vô luận là hắc ma pháp hay phòng ngự hắc ma pháp, anh là một nhân tài kiệt xuất, anh cũng có niềm kiêu ngạo của bản thân. Nếu Gellert dùng cái thần chú này làm đề mục trong kỳ thi..., có lẽ anh nên nghĩ đến việc ném lão già này tới chỗ ở của Giám ngục, để xem cái thần chú thần hộ mệnh này có thể bảo vệ ổng bao lâu!

Tác giả: Cái này, Godric quả thực đã trở thành chủ tịch danh xứng với thực trong lòng học sinh Slytherin.