[HP] Ta Là Duy Nhất

Chương 9: Sởn tóc gáy




Draco và Harry ở trên chổi bay toả sáng rực rỡ —— rốt cuộc có thể vào đội Quidditch nhà Slytherin.

"Hắc, Potter, tới cậu!" Draco ném quả cầu ký ức của Neville trong tay cho Harry.

Harry cuối xuống bắt đầu phóng tới, cực kỳ dễ dàng bắt được quả bóng ngay trước cửa sổ phòng giáo sư McGonagall rồi bay đi.

"Thật không ngờ!" McGanagall giáo sư nhấp miệng đem tầm mắt hướng vào bóng người đang bay đi, "Hẳn là nên nói chuyện này cho giáo sư Snape".

"Malfoy, tới lượt cậu." Harry cầm quả cầu ký ức bay đến chỗ Draco ném đi, "Tôi ném cho cậu."

Harry dùng hết sức lực ném về hướng cửa sổ phòng giáo sư McGanagall, Draco cũng thuận lợi mà bắt được, còn thuận tiện xoay vài vòng: " Hắc đầu sẹo, xem tôi bắt thật tốt!"

Vừa tháo mắt kính xuống giáo sư McGanagall đã thấy cảnh tượng như vậy liền ngước đôi mắt lên, môi càng nhấp nhanh: "Thật muốn đem Severus tới đây."

"Trò Potter, trò Malfoy, xin đi cùng ta đến đây." Giáo sư McGanagall đi vào sân thể dục kếu Harry và Draco.

"Giáo sư, làm sao vậy........."

"Đừng nói chuyện." Giáo sư McGanagall mang theo bọn họ lập tức đi tới văn phòng của giáo sư Snape, "Severus!"

"Minerva?" Giáo sư Snape đẩy cửa phòng đưa mắt liến nhìn Draco và Harry đang đứng trước cửa ho nhẹ hỏi, "Có vấn đề gì sao? Trò Potter hoặc Malfoy khiến bà tức giận? Hay là cả hai đều gây phiền toái?"

"Không có Severus. Tôi nói cậu, tôi vì cậu đã chọn ra hai vị thích hợp làm tầm thủ!" Giáo sư McGanagall đem Harry và Draco đẩy lên phía trước, "Hai người bọn họ rất có thiên phú trời sinh là tầm thủ, đặc biệt là Harry, quả thực cùng cha em ấy giống nhau như đúc."

"Phải không?" Giáo sư Snape đem Harry nhìn từ trên xuống dưới, tựa như đang quan sát Harry giống cha cậu tương đồng điểm nào, các cơ trên mặt hơi hơi run rẩy.

"Giáo sư." Harry nhìn vào con ngươi đen tuyền của Snape, Snape cũng chú ý tới đôi mắt xanh lục của Harry, "Ngài muốn phạt con và Malfoy thế nào?"

"Lily......." Giáo sư Snape dùng âm lượng khiến người khác không nghe được ấp ứng lẩm bẩm.

"Trò Potter và trò Malfoy, sau tan học tới sân thể dục. Ta sẽ bảo đội trưởng đội Quiddich Slytherin trò Marcus Flint ở đó chờ hai trò. Nó sẽ an bài cho các trò một ít nhiệm vụ, đương nhiên ta cũng sẽ đi theo." Snape xoay người trở lại bàn làm việc của mình, cầm bút lông chim viết viết gì đó, đem nó gấp thành máy bay giấy bay đi. Harry đoán đại khái là cho Flint.

"Mặt khác Minerva tôi thực cảm tạ cô nói cho tôi biết hai vị học sinh nhà tôi có sở trường đặt biệt ở phương diện này. Nhưng rốt cuộc bọn họ đều là học sinh nhà Slytherin của tôi, tôi hy vọng cô không cần lại ' xen vào chuyện của người khác', được chứ?" Snape ngẩng đầu nhìn giáo sư McGanagall.

"Được, hai trò cũng nên bắt đầu đi học đi. Sau tiết bay là tiết biến hình của ta, hai trò trực tiếp đi theo ta đi." Giáo sư McGanagall nói vài câu liền trực tiếp mang Harry và Draco rời đi.

"Đi thong thả không tiễn."

Hai người đi theo giáo sư McGanagall tới một khúc cua ở hành lang.

"Nga, bà.....a chào tốt lành, giá....Minerva."

"Giáo sư Quirre? Cậu sao lại ở đây? Tôi nhớ rõ tiết phòng chống nghệ thuật hắc ám sắp bắt đầu rồi."

"Là..Đúng vậy. Nhưng tôi tới... Tới nơi này là vì lấy...lấy dụng cụ cần có cho môn học." Giáo sư Quirre lắp bắp trả lời.

"A!" Harry đột nhiên che lại vết sẹo hình tia chớp, cảm giác đau đớn quen thuộc đó lại về rồi.

"Harry! Cậu không sao chứ?" Draco thấy Harry che lại vết sẹo liền nhanh chóng chạy đến xem xét, "Sao thế? Là bị kẻ-mà-ai-cũng-biết ảnh hưởng sao?"

"KHông có việc gì Draco, không quan trọng." Harry thấy Draco vì mình mà lo lắng vội giải thích," Tôi chỉ là để sót lại một vấn đề."

"Quirre?"

"Không phải, là cái tên bị suy yếu đang ký sinh sau đầu của Quirre."

"Voldemort."

Tác giả có lời muốn nói: Voldemort cuối cùng cũng lên sàn!

Cái kia, tôi viết thiếu nữ Riddle yếu đuối thì đừng mắng tôi, kia hoàn toàn là suy nghĩ của Harry, không phải tôi ngược đãi Tom.