[HP] Ta Là Duy Nhất

Chương 25: Thú nhận với Sirius




【 Nhà cũ Black 】

"Sirius."

"Harry! Mừng con về nhà, mấy năm nay chú nhớ con muốn chết, nhìn con vẫn khoẻ mạnh như vậy chú cũng yên tâm phần nào." Sirius ôm lấy Harry, thật lâu cũng không chịu buông tay.

"Ngài Black."

"Malfoy?"

Draco vốn đi sau Harry cất tiếng tìm độ tồn tại. Sirius lúc nãy còn tươi cười vì gặp lại đứa cháu lâu ngày nhung nhớ, giờ biểu cảm thay đổi một cách chóng mặt "Mi không nhìn thấy tấm biển ta treo ngoài cửa sao?"

"Dạ thấy, là "Malfoy miễn tiếp" phải không ạ."

"Nếu thấy được vậy tại sao tên nhóc con nhà mi còn dám tiến vào, đây chính là tìm chết!" Sirius thật sự rút đũa phép muốn đấu một trận sinh tử với Draco, Harry phải vội vội vàng vàng ngăn cản hai người.



"Sirius Sirius! Bình tĩnh, bình tĩnh." Sirius ai một tiếng, cất lại đũa phép.

"Củ cải trắng ta nâng niu, nuôi trồng nhiều năm, dưỡng đến trắng trẻo xinh đẹp giờ bị một con heo rừng gặm mất, hỏi ta có tức không cơ chứ?" Sirius liếc xéo Draco nói, "Nhất là mi tên nhóc thúi, đem đứa nhỏ ta yêu quý ăn sạch, giờ còn trở về, đáng đánh!"

"Thưa ngài, cháu cùng Harry là tình yêu chân chính, bọn cháu vừa gặp đã yêu, hấp dẫn lẫn nhau. Cháu cảm thấy linh hồn bọn cháu quấn quýt lấy nhau, đây là tình yêu chứ không phải sự ham muốn nhất thời"

Harry thầm nghĩ: "Draco thế mà cũng nói ra những lời triết lý sến súa như vậy, thật không ngờ!"

"Hai đứa chúng bây cho rằng có thể qua mắt một ông chú là ta sao?"

"Những lời này là có ý gì, Sirius?" Harry hỏi.

"Harry, vào năm sinh nhật lần thứ 12 của con, con đảm bảo với chú rằng không có người thứ hai trong phòng con đi?"

Harry: "......"

Draco: "......"

Sirius: "Con cảm thấy ta sẽ tin cái lý do vớ vẫn con ra ngoài ngắm sao ngắm trời nên về trễ hả?"

Harry: "Con......"

Sirius xoa huyệt thái dương ngồi ở trên sô pha nói: "Chú luôn cố gắng làm việc, tiền của chú trừ một phần để sinh hoạt, phần còn lại chú đều để vào hầm vàng của con. Chú luôn quan tâm con Harry, chú luôn giả vờ không biết chờ ngày chính con sẽ nói cho chú. Chú cũng lãng tránh để hai đứa có thể có không gian riêng với nhau mà không phải e ngại người khác." Sirius lại bổ sung nói, "Đương nhiên là không có mi trong hai chữ "quan tâm" của ta, Malfoy."

"Sirius......" Harry ôm lấy người cha đỡ đầu của mình, giống như cái ôm đầu tiên của hai người vào năm hai của cậu. "Cảm ơn chú!"



"Không có việc gì, không có việc gì. Hai chúng ta không cần thiết nói cảm ơn." Sirius vuốt đầu Harry, cả hai như quay về lúc Harry còn nhỏ, mặc dù đối với Sirius, Harry mãi mãi chỉ là một đứa trẻ sẽ không bao giờ lớn.

"Ngài Black, cảm ơn ngài." Draco cúi người cảm ơn Sirius.

"Ha hả, một Malfoy nói cảm ơn với ta sao? Không phải âm mưu gì đó chứ?."

"Sirius, chú không thể đón nhận thành ý một cách bình thường được sao?" Harry dở khóc dở cười, cậu có chút bất lực với người cha đỡ đầu tính cách trẻ con này của mình.

"Thôi đi, thôi đi. Con có người khác liền quên đi người cha già tội nghiệp này." Black đứng dậy, cất bước ra khỏi phòng để lại hai mình Draco cùng Harry ở lại phòng khách.

Khoảng 10 phút sau, Sirius trở về trên tay là tờ giấy cùng con dấu.

"Nếu mi thật lòng với Harry, ký cái này." Black nói.

Draco tiếp nhận tờ giấy....hiệp nghị?

Draco sau khi đọc hết những điều lệ có trong tấm da dê, mặc dù có chút hơi quá nhưng là Draco tỏ vẻ đều có thể chấp nhận.

Ký tên, đóng dấu, ấn dấu tay, sau khi hoàn thành một loạt thủ tục, Sirius lúc này mới hoà hoãn nói "Malfoy, về sau Harry liền giao cho mi, mi phải chăm sóc nó thật tốt, nghe rõ chưa?"

"Đã biết, chú Black."

"Sẽ không, thưa chú!"

"Cháu đã biết!"

"Vậy thì tốt." Sirius nhận được đáp án khiến mình hài lòng, thái độ đối với Draco cũng bắt đầu có thiện ý.

"Malfoy, kỳ thật ta biết tình cảm của mi là thật." Sirius chỉ chỉ Harry, "Bởi vì từ trong ánh mắt của Harry đối với mi vô cùng chân thành, ánh mắt này ta từng nhìn thấy khi Lily nhìn James, thực sự rất giống. Nếu mi không thật lòng với nó, sao đứa trẻ nhạy cảm ấy có thể nhìn mi như vậy."

"Cảm ơn." Malfoy hướng Sirius cúi người.

"Vậy thì hôm nay ở lại chỗ chú đi Harry, dù sao cũng trễ rồi." Sirius hoạt động lại xương khớp của mình sau nhiều giờ ngồi sofa: "Còn có, không được làm loạn trong phòng, rõ chưa Harry?"

"Đã biết, Sirius." Harry ôm lấy cánh tay người cậu yêu nhất trần đời vào lòng trả lời trong niềm hạnh phúc.