[HP] Ta Là Duy Nhất

Chương 21: Every Day




Lưu ý một chút: Thật ra bản này là chương 22, nhưng vì chương 21 là đôi lời tâm sự của Susan nên tôi xin phép chuyển nó thành chương cuối.

- -------------------------------------------------------------------

Sau khi Draco giải phẫu thành công, bởi vì yêu cầu nghỉ ngơi, khoảng thời gian đó Harry tuyệt đối ngoan ngoãn chiều chuông, làm theo mọi điều mà Draco yêu cầu. Draco Hiện tại Harry phát hiện cậu đã khiến hắn được sủng mà kiêu, cái mũi hếch tận thẳng trời xanh.

"Bảo bối." Harry đang chuẩn bị bài ngày mai, cậu tính trực tiếp nhảy lên năm sáu sau đó tốt nghiệp, Draco từ phía sau ôm chặt eo cậu.



"Anh sao vậy?" Harry hỏi.

"Sau khi khỏi bệnh anh không muốn đi học nữa." Draco đem thân mình dán lên người Harry đi tới đi lui, "Em dạy anh học là được."

Bởi vì mùa hè buổi tối tương đối nóng, cho nên Harry cùng Draco đều chỉ mặc một cái áo mỏng.

Harry nói: "Anh tính bỏ học? Không dạy, em không phải giáo sư."

"Đi mà, sẽ không sao đâu thật đó." Draco từ phía sau hôn hôn vành tai cùng cổ Harry, "Em thương anh lần này thôi, niệm tình khuôn mặt đẹp trai này của anh."

"Ai." Harry triệu hồi bài tập cũng như sách học, đứng bên cạnh bắt đầu chỉ cho hắn. Nhưng là Draco không viết nổi hai câu liền để bút xuống, vô cùng đáng thương nhìn cậu.

"Quả nhiên là đã chiều hư hắn." Harry trực tiếp ngồi trên đùi Draco, bắt đầu giúp hắn làm bài tập. Draco cũng cứ như vậy ôm Harry, thường thường cào cào nách cậu, khiến chữ viết cậu luôn xiên vẹo.

Buổi tối 9 giờ, Harry rốt cuộc cũng "Phụ đạo" cho Draco xong xuôi, đánh ngáp tính toán lên giường ngủ.

"Eh? Bé cưng không ngủ với anh sao?"

Mọi người đều biết ở trong ký túc xá có bốn chiếc giường, nhưng là thực tế họ chỉ dùng một cái. Lần này Harry không có ý định ngủ chung với Draco mà sang giường mình ngủ.

"Không được." Harry nằm xuống nói, "Hôm nay em rất mệt, không được nháo"

"Vậy được rồi, anh tắt đèn đây, bé cưng ngủ ngon."

"Được, ngủ ngon."

Tắt đèn.

Đại khái qua một giờ đồng hồ, chăn Draco bị xốc lên, sau đó là Harry chui vào.

"Này!" Draco ôm chặt Harry không cho đối phương cự quậy, nhưng Harry vẫn không nhúc nhích.

"Không phải như thế Harry, ít ra em cũng phải giả bộ phản kháng một xíu a! Bộ dáng này thực không thú vị." Draco không có hứng thú, liền ngoan ngoãn nằm xuống, chỉnh lại chăn cho Harry cùng chính mình đàng hoàng. Sau đó liền ôm chặt lấy cậu.

"Chẳng phải em nói muốn ngủ riêng một mình à. Sao lại mò sang đây?"

"Cùng anh ngủ chung lâu như vậy, giờ ngủ một mình cảm giác có chút trống trãi, em không ngủ được."

"Ha ha ha, như vậy a." Draco nhẹ vỗ về eo Harry "Vậy mau ngủ đi, đã trễ rồi."

"Được, anh ngủ ngon." Harry đặt nụ hôn nhẹ lên môi Draco. "Bảo bối ngủ ngon." Draco hôn tay Harry. Cả hai chìm vào giấc ngủ bình yên.