Quen thuộc Malfoy!
Harry suýt nữa vì cảnh này mà hai mắt rưng rưng. Hắn không phải không thèm để ý nghe Hermione khuyên can, mà là hoàn toàn không nghe thấy.
Lúc này toàn bộ sự chú ý của Harry đều ở trên trời, hắn nhìn không chớp mắt người đang lơ lửng trên không trung kia. Tuy rằng Malfoy sau khi cưỡi chổi bay lên cũng chỉ lơ lửng một chỗ, tung lên chụp xuống Ký ức Cầu trong tay —— nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ khiến Harry lòng đầy kích động a.
' Quen thuộc Malfoy!!! '
Harry ở trong lòng hoan hô, không nói hai lời cưỡi lên cái chổi, một phát vút lên trời, bay về phía tên kia.
"Trả lại đây Malfoy!" Hắn vui sướng hô to.
Malfoy đem Ký ức Cầu nắm ở trong tay, cười cười nhìn Harry.
"Ta cho là ngươi còn nhớ rõ cái hẹn của chúng ta?"
Harry mờ mịt mà chớp chớp mắt, một giây sau mới ý thức được Malfoy nói chính là cái hẹn cùng nhau đánh Quidditch.
"Hiện tại?" Harry khó hiểu hỏi, "Chúng ta mới năm nhất —— hey, từ từ, ngươi trước đem Ký ức Cầu trả lại đây!"
"Đúng vậy, chúng ta mới năm nhất, còn không có Quidditch." Malfoy chậm rì rì nói, "Nhưng là, ngươi xem, chúng ta có Ký ức Cầu ——"
Malfoy đột nhiên đem Ký ức Cầu ném ra xa!
"Hey!"
Này động tác thình lình xảy ra, Harry hoảng sợ, phản xạ có điều kiện mà ngay lập tức nhào về hướng Ký ức Cầu. Malfoy theo sát sau đó, gắt gao đuổi theo sau Harry.
Tiếng gió gào thét, Harry nhìn chằm chằm Ký ức Cầu, theo tốc độ bay mà trái cầu nhỏ đang không ngừng phóng to trong tầm mắt hắn. Harry tăng tốc, cuối cùng thì —— tóm được rồi!
Hắn nắm chặt Ký ức Cầu, giảm tốc độ cái chổi lại, xoay hướng chổi chuẩn bị về vị trí cũ. Nhưng ngay lúc quay người lại liền thiếu chút nữa đụng phải cán chổi của Malfoy.
Malfoy nhìn thoáng qua Ký ức Cầu trên tay Harry.
"Được thôi, ngươi thắng." Malfoy nói, ánh mắt lúc này lướt qua bả vai Harry, nhìn về phía sau lưng hắn, "Nhưng mà, có lẽ sẽ mang đến rắc rối?"
Harry quay đầu lại nhìn một chút, McGonagall giáo thụ đang cách ô cửa kính khiếp sợ nhìn hắn, một tay nắm cổ áo, thoạt nhìn hô hấp khó khăn lại mang theo phẫn nộ.
Dù biết trước viện trưởng mình sẽ không vì vậy mà tức giận lâu, Harry vẫn theo bản năng run run một chút. May mắn tay hắn vẫn đang nắm chặt cán chổi, bằng không khẳng định sẽ ngã xuống.
Hắn cứng đờ mà giật giật khoé miệng, cố nặn ra một cái cười vô tội với McGonagall giáo thụ, sau đó lập tức nắm lấy cán chổi hạ xuống mặt đất. Malfoy vẫn như cũ gắt gao đi theo Harry, hai người gần như đồng thời đáp xuống sân cỏ.
Năm nhất Gryffindor đang ùn ùn chạy về hướng hắn, lớn tiếng hoan hô, tân sinh Slytherin bước nhanh về phía Malfoy, cũng bao quanh hắn.
Ron lộ ra biểu tình thán phục, Hermione lớn tiếng nói này có bao nhiêu nguy hiểm ——
"Harry Potter!"
Harry nghe được tiếng hô quen thuộc của McGonagall giáo thụ, bọn học sinh đang reo hò nghe được liền im như ve sầu mùa đông, lập tức tự giác tách ra hai bên, nhường ra Harry đứng giữa.
"Vâng, McGonagall giáo thụ." Harry cúi đầu xuống, ngoan ngoãn đáp.
Hắn đem Ký ức Cầu đưa cho Ron nhờ hắn trả lại cho Neville, nỗ lực đè lại vui sướng trong lòng, cố gắng làm mình trông có vẻ ủ rũ cụp đuôi.
McGonagall giáo thụ nhìn hắn trên dưới đánh giá, Harry đời này mới chú ý ánh mắt viện trưởng nhà mình cũng không quá nghiêm khắc, len lén thở ra.
Hắn chú ý tới tầm mắt McGonagall giáo thụ cũng nhìn lướt về Malfoy phía sau. Harry cũng theo đó nhìn thoáng qua, thấy được Malfoy nhìn như xụ mặt, khoé miệng lại đang nho nhỏ cong lên.
"Đi theo ta, cậu Potter." McGonagall giáo thụ rốt cuộc nói ra những lời này, Harry nhấc chân đi theo, nện bước nhẹ nhàng có chút áp không được chính mình cao hứng.
Hắn nghe được bên tai truyền đến một tiếng cười nhạo, nhưng không thể xác định có phải hay không là của Malfoy, thanh âm kia hàm chứa một chút sung sướng lại mang theo bất đăc dĩ, Harry cảm thấy khẳng định là mình nghe lầm.
Đến bữa tối, Harry kể cho Ron tin mình được tuyển vào đội Quidditch làm Tầm Thủ, Ron cũng như trong trí nhớ, kinh ngạc đến rớt quai hàm.
"Ngươi nói giỡn đi!" Ron một tay xiên khối bò bít tết tay kia cầm bánh nướng, mở to mắt nói, "Năm nhất học sinh chưa bao giờ sẽ trúng cử!"
"Cứ xem như là do kế thừa từ gia đình đi." Harry nhún nhún vai, "McGonagall giáo thụ nói cho ta, ba ba ta trước kia chính là một Tầm Thủ xuất sắc a."
"Oa nga." Ron đem bánh nướng nhét vào trong miệng, "Ngươi nhất định là tuyển thủ nhỏ tuổi nhất trong rất nhiều năm qua."
Hắn miệng ngồm ngoàm, phát âm không rõ mà nói.
"Wood nói là một thế kỷ." Harry cũng cắn một ngụm bánh nướng, mặc kệ như thế nào, thảo luận Quidditch luôn là làm hắn vui vẻ, "Ta hiện tại chỉ nói cho ngươi —— Wood bắt ta giữ bí mật đâu."
Ron hiểu rõ gật gật đầu, vừa vặn song bào thai lúc này đi tới.
"Làm tốt lắm." George ghé vào Harry bên tai thấp giọng nói, "Wood nói cho chúng ta biết, ta và Fred cũng là đội viên —— Tấn Thủ."
"Hết thảy vì cúp Quidditch." Fred nói, "Charlie đi rồi chúng ta liền không thắng lần nào, nhưng là năm nay —— chúng ta có Potter! Harry, ngươi khẳng định rất tuyệt, Wood cùng chúng ta nói thời điểm, kích động đến quả thực nói năng lộn xộn."
Harry thực vui vẻ mà nhìn bọn họ, song bào thai thực mau bởi vì Lee Jordan phát hiện mật đạo rời đi, tiếp đó Harry lại nghênh đón một —— hoặc là nói ba —— vị khách.
"Thế nào, Potter?" Malfoy rảo bước chân lại gần, "Bị phạt, hay là......?"
"Khen thưởng." Harry nhìn hắn cười toe toét, nhìn nhìn trên bàn ăn, chộp một nắm kẹo nhét vào túi áo Malfoy, "Tuy rằng không quá thích người dùng Ký ức Cầu của Neville để làm chuyện này, nhưng là cảm ơn ngươi lần này cùng ta bay!"
Malfoy mặt nhanh chóng đỏ lên.
"Ta chỉ là muốn thực hiện giao ước!" Hắn nói, "Bởi vì đã hứa trước!"
"Ừ ừ ừ." Harry cười tít mắt, "Cảm ơn ngươi tuân thủ giao ước!"
Malfoy một tay túm túi áo chứa đầy kẹo, lẩm bẩm lầm bầm vài từ không nghe rõ, lập tức vội vàng dắt Crabbe cùng Goyle rời đi.
Ron hoang mang mà nuốt xuống một miệng đầy bánh nướng, nhìn xem Harry, lại nhìn nhìn hướng Malfoy vừa đi.
"Các ngươi quan hệ không tệ?"
"A, có lẽ đi." Harry cười nói, "Ít nhất không có Vu sư quyết đấu."
"Vu sư quyết đấu?" Ron nhăn lại mi, "Malfoy hẹn ngươi Vu sư quyết đấu?"
"Không." Harry nói, "Ta chỉ là nói một cách khác —— nói thực ra, ta nhưng chưa từng nghĩ đến cái này."
Hắn ẩn ý mà nói, bắt đầu tập trung ăn sạch bánh nướng trong đĩa của mình, không để ý tới Ron vẻ mặt càng mê mang hơn.
Đáng lẽ mình phải nhận ra sớm hơn.
Harry sung sướng mà nghĩ. Malfoy —— một Malfoy không làm hắn ghét, một Malfoy tránh được tất cả xung đột có thể phát sinh với Potter.
Có thể là vì trọng sinh, có thể là vì lần cuối gặp đã không còn như nước với lửa như trước —— Harry lúc này trong lòng len lỏi cảm giác vui vẻ, hoàn toàn thay thế cho những bối rối trong nhiều ngày vừa qua.
Dùng xong bữa tối, một việc ngoài dự đoán của Harry đã xảy ra.
"Có lẽ có một món đồ ngươi sẽ muốn xem, cùng đi?" Hermione thử thăm dò mà hỏi Harry.
"Cái gì?" Harry có chút mờ mịt.
Hắn nhớ rõ Hermione đời trước lúc này là có lại đây, nhưng là bởi vì khi đó Malfoy đưa ra Vu sư quyết đấu, nàng cố ý ngăn cản nên mới đến, nhưng mà lần này không hề có thách đấu a......
Harry cùng Ron liếc nhau, cùng nhau đuổi kịp Hermione.
Hermione dẫn bọn họ qua nhiều hành lang quanh co lòng vòng, mãi cho đến khi trước mặt hiện ra một quầy trưng bày mới dừng lại.
"Là đây." Nàng chỉ chỉ bên trong trưng bày đồ vật.
Harry cẩn thận chạm nhẹ tay vào mặt kính tủ trưng bày, cách tấm kính nhìn vào một hàng kỷ niệm chương, nhìn không chớp mắt vào tấm huy chương được trưng bày ở giữa, trên đó khắc:
SEEKER
JAMES POTTER
1972
Harry đời trước vậy mà chưa từng nhìn thấy vật này, hắn gần như mê mẩn nhìn thật kỹ một trong những món kỷ vật ít ỏi của ba ba hắn.
Ba người nhìn trong chốc lát mới rời đi, Harry ngoái lại nhìn một lần nữa tấm huy chương, đột nhiên nhớ đến Eris ma kính. Hắn nhớ tới sau lưng ba ba mụ mụ đứng mười mấy vị tổ tiên, cảm thấy đời này vẫn nên đến xem họ một lần.
Dưới chân thang lầu đột nhiên một trận lắc lư, Harry chạy nhanh đỡ lấy tay vịn cầu thang.
"Đây là có chuyện gì nha!?" Hắn nghe thấy Ron hô.
"Chỉ là thang lầu —— chúng nó thỉnh thoảng tự di chuyển!" Hermione cũng hô to đáp lời.
Harry lại nhìn chằm chằm hướng thang lầu ba người đứng đang chầm chậm dừng lại trước một cánh cửa.
Lầu 3 vùng cấm, Harry đương nhiên đáng chết nhớ kỹ chỗ này.
"Meow ——"
Một tiếng kêu bén nhọn vang lên, mèo Norris đứng ở bậc thang cuối đằng sau ba người vẫy đuôi, Harry nhanh chóng quyết định, lập tức đẩy ra cánh cửa trước mặt.
"Filch hẳn sẽ mau tới, chúng ta vào đi! Trốn trong này!" Harry vẻ mặt khẩn trương mà nói, "Nhanh lên!"
Ron cùng Hermione gắt gao đi theo hắn, ba người không ngoài ý muốn đụng phải một cánh cửa khoá chặt ở cuối đường.
"Alohomora!"
Những việc nên xảy ra vẫn được sắp xếp vào đúng chỗ của nó, sau khi thần chú quen thuộc được hô ra, chó ba đầu Fluffy chậm rãi thức tỉnh.
Harry Potter, một lần nữa, chính thức bước vào trận chiến đầu tiên với Voldemort.
Trải qua một phen kinh sợ từ chó ba đầu, lúc trở về ký túc xá, Harry cùng Ron không chút nào ngoài ý muốn hứng một trận lửa giận từ Hermione.
"Bình tĩnh một chút, được chứ?" Harry rụt cổ, "Ta định nói, ách, có lẽ ta biết nó đang canh giữ cái gì."
"Cái gì?" Hermione lập tức có vẻ bình tĩnh chút.
"Trước khi tới Hogwarts, Hagrid có mang ta đi Cổ Linh Các, mang đi một món đồ do Dumbledore hiệu trưởng yêu cầu." Harry nói, "Trong Hogwarts hiện lại đang có một vật được canh giữ nghiêm mật như vậy......"
Harry kết luận, "Nghĩ xem, bảo vật được canh gác cơ mật ở Cổ Linh Các —— ta nghĩ không ra ngoài nó còn có đồ vật gì yêu cầu được nghiêm ngặt bảo hộ như vậy."
"Có đạo lý." Ron trầm tư, "Khẳng định là một thứ hoặc là quý giá, hoặc là nguy hiểm."
"Hoặc là cả hai." Harry nói, nhìn cũng lâm vào trầm tư Hermione, đề nghị nói, "Khụ, có lẽ chúng ta nên đi nghỉ ngơi?"
Hermione liếc nhìn hắn một cái, đồng ý đề nghị này.
"Đương nhiên." Nàng nói, thoạt nhìn cơn giận vẫn là còn sót lại chưa tiêu, "Để tránh các ngươi lại nghĩ chạy đến chỗ nào không được phép đặt chân mà đi tìm chết —— hoặc là nghiêm trọng hơn, dẫn tới chúng ta bị khai trừ."
Quen thuộc Hermione.
Harry thở dài, nhìn Hermione xoay người bước lên thang lầu ký túc xá nữ.
Ron ở hắn bên người làm cái mặt quỷ: "Rốt cuộc cái nào càng nghiêm trọng? Lại nói, chẳng lẽ là chúng ta nguyện ý như vậy sao? Hừ."
Quen thuộc Ron.
"Đối Hermione mà nói, đương nhiên là bị khai trừ càng nghiêm trọng."
Harry đối với Ron lắc đầu, hai người cùng bước lên thang lầu ký túc xá nam.
Bữa sáng ngày hôm sau, Hermione tức giận nên không thèm để ý hai người bọn họ, nhưng một người khác thì không như vậy.
Ngay lúc Nimbus 2000 thả xuống trước mặt Harry, Malfoy mấy giây trước vẫn ngồi ăn ở dãy bàn nhà Slytherin, mấy giây sau liền xuất hiện ở khu vực Gryffindor chỗ Harry ngồi.
"Khen thưởng cho vi phạm quy định trong lớp Phi Hành, ân?" Malfoy dò đầu nhìn.
"Đúng vậy." Harry mở xem lá thư gửi kèm, cũng không để bụng Malfoy đang xem, "Chổi bay mới......còn có đêm nay 7 giờ huấn luyện."
Hắn đem thư đưa Ron xem, nghiêng đầu nhìn Malfoy, "Đối với phen chổi này có hứng thú?"
"Không có." Malfoy nhíu nhíu cái mũi, thẳng người lên.
"Ngươi tất nhiên sẽ không hứng thú." Harry gật đầu tán thành, "Ngươi được đến cần phải so cái này tốt, hơn nữa siêu giá trị."
"Làm khó ngươi có thể thấy được mặt 'siêu giá trị' của nó." Malfoy châm chọc nói.
Quen thuộc Malfoy.
Harry quay đầu hẳn sang bên này, nửa người trên nghiêng qua nhìn thẳng vào Malfoy đứng bên cạnh.
"Xem ta làm gì?" Malfoy bất mãn mà đón Harry ánh mắt.
Quen thuộc, rồi lại có chút không quen thuộc Malfoy.
"Ta nghĩ, ta hiện tại có cho mình một phen chổi bay." Harry nói, "Có lẽ không lâu, liền có thể chân chân chính chính hẹn đánh một trận Quidditch, mà không phải cầm Ký ức Cầu của Neville truy đuổi, ngươi thấy sao?"
Malfoy sờ sờ cái mũi, hiển nhiên có chút không được tự nhiên.
"Ngô, có lẽ đi."
Buổi tối 7 giờ.
Đợt huấn luyện Quidditch đầu tiên đối với Harry lúc này mà nói thật ra không phải chuyện gì khó khăn. Hắn cơ hồ là gấp không chờ nổi mà đọc thuộc lòng các quy tắc đánh Quidditch ( "Là Ron nói cho ta"), sau đó ánh mắt lóe sáng mà nhìn chăm chú vào Wood.
"Ta có thể thực chiến một chút sao?"
"Thật là vội vàng, ân?" Wood lấy ra Golden Snitch, nắm trong tay đưa cho Harry xem, "Ngươi hẳn đã biết đây là nhiệm vụ của mình, bắt được nó là kết thúc thi đấu cùng giành được 150 điểm —— nhưng là hôm nay trời quá tối, huấn luyện buổi tối thứ Tư tới hãy dùng nó luyện tập sau."
Nói xong, Wood đem Golden Snitch thả trở về, lấy ra Harry quen thuộc một túi gôn, "Chúng ta trước dùng cái này."
"Tốt!" Harry đồng ý, quyết đoán nhảy lên chổi bay.
Mãi cho đến trời tối đen, huấn luyện kết thúc, Wood hiển nhiên thập phần cao hứng. Harry một đường nghe lão đội trưởng tán dương, đột nhiên dừng bước.
"Xin lỗi, Oliver." Harry có chút áy náy mà nói, "Ta đột nhiên nhớ tới một việc, lát nữa ta sẽ về sau."
"Được, được." Wood vỗ vỗ Harry bả vai, "Thứ Tư huấn luyện, không cần quên mất."
"Đã rõ!" Harry trả lời.
Hắn nhìn Wood tiếp tục đi phía trước, sau đó bản thân xoay người chui vào một cái chỗ ngoặt, đồng thời gọi, "Malfoy!"
Draco · Malfoy đang đứng ở nơi đó, ôm cánh tay dựa tường, nhìn Harry Potter.
"Chơi thật sự vui vẻ, Potter?"
"Còn phải cảm ơn ngươi giúp đỡ." Harry nhún nhún vai, "Ngươi sao lại ở chỗ này?"
"Trùng hợp." Malfoy ánh mắt dao động một chút, không nhìn Harry.
Harry cũng không có để ý, chống cái chổi nói: "Đáng tiếc, ngươi năm nay chưa thể tiến đội bóng."
Lời này nhưng thật ra làm Malfoy thập phần ngoài ý muốn, hắn nhướng mày, hỏi: "Thế nào, nhanh như vậy liền muốn cùng ta tranh đấu?"
"Ta trước giờ không phủ nhận ngươi là một đối thủ tốt." Harry nói, "Đương nhiên, nếu không có những tiểu xiếc không lên được mặt bàn kia, trên sân Quidditch ngươi sẽ là một đối thủ càng tốt."
"Hừ, chính trực Gryffindor." Malfoy thôi không dựa vào tường, cất bước đi về lâu đài.
Harry kéo cái chổi đi theo hắn bên người, nghe thấy hắn nói.
"Nếu viện trưởng nhà các ngươi cũng đem chuyện ở lớp Phi Hành nói cho Snape giáo thụ, có lẽ năm nay ta có thể gặp ngươi trên sân bóng."
Harry hơi hơi mở to hai mắt: "McGonagall giáo thụ?"
Hắn suy tư đời trước tình huống Quidditch trong năm học này, lắc lắc đầu, "Không có khả năng, McGonagall giáo thụ cũng không giúp Slytherin hổ mọc thêm cánh —— khoan, ngươi muốn nói Gryffindor cũng chưa chắc chính trực sao?"
"Có đầu óc, có phải hay không, Potter?" Malfoy dùng khóe mắt nhìn Harry.
"Đúng vậy, liền không giống ngươi." Harry phiết miệng, cũng dùng khóe mắt trừng trở về.
Hai người một đường chí chí choé choé, thẳng đến không thể không tách ra, từng người theo hướng khác nhau trở về ký túc xá nghỉ ngơi.
Lúc Harry đi vào phòng sinh hoạt chung Gryffindor đột nhiên nghĩ đến, trước khi hắn phát hiện Malfoy, không phải tên kia vẫn luôn đứng đó không đi sao?
Vẫn mang theo nghi hoặc, hắn trở về phòng ký túc xá nam, buông chổi bay, nương vào mỏi mệt nhưng sung sướng, xen lẫn một chút hoang mang lướt qua, thật nhanh chìm vào giấc ngủ.
Lúc này đã ngủ say Harry, sẽ không thể ngờ được là, thứ Tư tuần tới, tuần tiếp theo lẫn tuần sau đó nữa, sau khi kết thúc huấn luyện Quidditch, hắn luôn có thể ở chỗ ngoặt đó phát hiện một tên Draco · Malfoy.
"Ngươi mỗi tuần đều như vậy trùng hợp?" Harry rốt cuộc có một ngày không thể nhịn được nữa hỏi ra miệng.
"Là thực trùng hợp." Malfoy gật gật đầu, "Mỗi tuần thứ Tư ta đều thích dạo một vòng lâu đài."
"Ngươi khi nào có thêm tật xấu này?" Harry cau mày hỏi.
"Gần nhất đi." Malfoy nhẹ nhàng bâng quơ trả lời.
Harry biết lời này không phải thật, chán nản, kéo cái chổi bước nhanh về phía trước, Malfoy chậm rì rì đi theo hắn.
Chờ tới rồi chỗ ngã rẽ, Malfoy đột nhiên gọi lại Harry.
"Chờ một chút."
"Làm gì?" Harry xụ mặt quay đầu lại, một bàn tay đột nhiên chạm lên tóc của hắn.
Draco · Malfoy mười một tuổi với gương mặt non nớt phóng đại ở trước mắt. Harry sửng sốt, nửa ngày sau vẫn chưa phục hồi tinh thần lại.
Sau đó, Malfoy lui ra phía sau một bước, xoè bàn tay ra trước mặt hắn.
"Lôi thôi."
Trong lòng bàn tay là một chút mạng nhện không biết khi nào dính trên tóc Harry, có thể là lúc hắn bay qua cành cây ở nơi nào đó liền không cẩn thận làm tóc bị bám vào.
Harry ngơ ngẩn vuốt phần tóc Malfoy vừa mới chạm vào, tiếp tục ngơ ngẩn mà nhìn Malfoy.
Malfoy lại không nhìn hắn thêm cái nào, phủi phủi tay xong liền xoay người đi về phía tầng hầm ngầm nhà Slytherin.
Đêm nay Harry không thể ngủ ngon giấc được. Hắn mơ thấy Malfoy.
Một Malfoy vươn tay bị hắn cự tuyệt, lại một Malfoy khác vươn tay được hắn nắm lấy. Một Malfoy châm chọc bằng hữu của hắn, lại một Malfoy khác tỏ ra thân thiện với bằng hữu hắn, ít nhất không có châm chọc mỉa mai hay hạ thấp ai.
Tích tắc sau đó, khung cảnh thay đổi thành phòng khách của Malfoy trang viên, tối om rét lạnh, Draco · Malfoy ở đó, giống như lúc tháo xuống tơ nhện, khuôn mặt dựa sát thật gần.
Harry nghe thấy giọng nói quen thuộc, giọng nói ấy nói, "Ta không chắc lắm......"
Sau đó thật đột ngột, biển lửa mênh mông bao phủ lấy hai người bọn họ, Harry cưỡi lên chổi bay, mau chóng cầm chặt lấy bàn tay Malfoy đang vươn ra.
Cảnh tượng này cùng với khi Malfoy lần đầu hướng về Harry vươn tay chồng lên nhau, đan chéo rồi hợp lại làm một.
Hắn thấy được Malfoy chần chờ, giờ khắc này như được phóng đại vô cùng tận, tất cả chi tiết này Harry đều thấy rõ. Trong mơ, hắn không hề chần chờ, cầm lấy bàn tay kia.
Bên ngoài trời đã sáng, Harry vừa từ trong mơ tỉnh lại, thật lâu thật lâu mà nhìn chăm chú trần nhà, không biết đang suy nghĩ gì.
Mãi cho đến khi Ron xốc lên màn giường ngủ của mình, Harry mới ngồi dậy.
———————————
Lời tác giả: Draco cùng Harry đến cùng là thế nào nhận ra nhau?
Nhận ra chính là nhận ra, với Draco mà nói Harry tại cửa tiệm trường bào mắt chạm mắt nói 'xin chào' là đủ rồi, với Harry mà nói Draco không hề là chán ghét Malfoy là đủ rồi.
Đây là hai bọn hắn ăn ý a ~
———————————
Đang edit ^.^
?? = ⭐️
❤️ = ⭐️ + ?