[HP Đồng Nhân - Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 125




Kết quả của việc ngủ muộn tối hôm trước là sáng hôm sau không tài nào dậy nổi, dù bụng đã sôi sùng sục, mí trên mí dưới vẫn hôn nhau sống chết không nhả. Harry lăn hết bên trái rồi bên phải giường, cuối cùng vẫn quyết định dậy làm chút đồ ăn cho cái dạ dày của mình.

Vừa bước xuống bếp đã nghe mùi bơ bay khỏi phòng bếp, ôm bụng vào phòng bếp, hai mắt Harry sáng rỡ khi thấy đồ ăn còn bốc khói nghi ngút.

Harry bê một bộ đồ ăn ra khỏi tủ chén, hai mắt sáng loá cắn một cái lên miếng thịt, ăn như hùm như báo, sau khi ăn hết cục thịt, Harry mới cảm thấy mình sống lại, lúc này, y mới chú ý đến tờ giấy bên cạnh bữa sáng của mình. Harry, chú với Sirius đến Đức một chuyến, trên bàn là bữa trưa của con, nếu tối mà chú với chú ấy vẫn chưa về, thì dưới dĩa có ít bảng Anh, con cầm đi mua đồ ăn nhé.

Xem ra nhóm chú Sirius đến Đức tìm Moni rồi, nhưng Moni đang ở trang viên Malfoy, không biết cậu ấy bớt sốt chưa.

Harry cầm máy truyền tin, vừa ăn mì ống vừa gọi "Moni?"

"A....Harry, Moni về Đức rồi, cậu ấy để quên máy truyền tin ở đây." Draco đang làm bài tập, Lucius đến bộ phép thuật, Narcissa đang uống trà với phu nhân Zabini.

"Ồ, Moni hạ sốt chưa?" Harry nhấp miếng súp.

"Hiển nhiên, nếu không tớ đã không cho cậu ấy đi." Draco cau mày, thật ra cậu muốn Moni ở thêm hai ngày nữa, nhưng không biết vì sao mà thái độ của ba cậu với Moni không tốt lắm.

"Chú Sirius và chú Remus đến Đức rồi, tớ nghĩ bọn họ đi tìm Moni."

Mặc Draco hơi đen đi "Tên Black đó tìm Moni làm gì.?"

"Tớ không biết." Harry lắc đầu, hôm qua y chỉ nghe được khúc tỏ tình, còn lại không nghe thấy gì hết.

"Chậc, Potter, nếu Moni bị gì, đừng trách tớ không khách khí với Black!" Draco đen mặt dập máy.

"Ặc..." Harry nhìn máy truyền tin im bặt, ăn tiếp bữa trưa của mình, Draco cùng lắm là chặn đường tin tức của chú Sirius mà thôi, Moni chịu tội nhiều năm thế rồi, Sirius bị chặn đường cũng chả sao.

Sirius tại Đức xa xôi bỗng hắt hơi một cái, làm Lupin bên cạnh có chút lo lắng hỏi "Chưa khoẻ sao?"

"Không phải, hẳn có người nói xấu sau lưng tớ đi." Sirius có chút phức tạp nhìn Moni lễ phép đứng trước cửa trang viên hoan nghênh cả hai.

"Ngài Black, ngài Lupin, hoan nghênh hai người đến trang viên Cruise làm khách." Moni xoay người dẫn đường "Tôi có chuẩn bị chút trà bánh, nếu hai vị không ngại thì mời theo tôi."

Moni dẫn hai người đến phòng tiếp khách, lúc đi qua đại sảnh, Moni nhìn người đàn ông đang đỡ cầu thang bước xuống "Ba, cơ thể người không tốt, hay về phòng đi, Lachi! Mang ba ta về phòng."

"Sirius..." Người đàn ông như không nghe thấy Moni nói gì, ngẩng ra nhìn Siiurs.

"Lachi! Mày đang làm cái quái gì vậy!" Moni đau đầu nâng giọng, một gia tinh có sẹo ngay mắt trái xuất hiện bên cạnh người đàn ông kia, hơi cúi người rồi mang theo người đàn ông biến mất.

"Đó là, ba con?" Sirius có chút lúng túng, hắn không nhớ mặt người đàn ông kia, gia tộc Cruise hắn còn chả có ấn tượng, huống chi tên của người đàn ông kia.

"Ừ, một người ngu ngốc thiếu mắt nhìn." Thanh âm lạnh lùng của Moni đủ khiến Sirius sửng sốt.

"Ừm, quan hệ hai người không tốt?" Sirius theo sau Moni đi vào phòng tiếp khách, bánh tinh xảo và ba chén trà nóng hổi bốc khói đã được dọn lên sẵn trên cái bàn trong phòng tiếp khách.

"Nếu như hai người không thích trả đỏ, tôi có thể đổi thành cà phê." Moni bưng ly thổi nhẹ "Không ai sẽ thích người mém nữa bóp chết mình."

Động tác cầm ly của Sirius cứng ngắc, Lupin cũng trợn to mắt nhìn Moni "Ừm, Moni ----- hy vọng con không ngại ta gọi con như vậy --- mém nữa bóp chết mình là sao?" Lupin mở miệng.

"Ý tại ngôn thoại, tên ngu mắt mù đó sau khi mang tôi đến Azkaban, sau khi trở lại mém nữa bóp chết tôi, nếu không phải ông ngoại về kịp." Moni cầm miếng bánh hạnh nhân sắc socola "Bởi vì tôi không hề giống người ông ta nhớ thương."

"..." Sirius ngừng động tác uống trà, lẳng lặng nhìn thiếu niên mặt không cảm xúc ăn bánh "Ta xin lỗi..."

"Không, tôi không cần lời xin lỗi, tên ngu xuẩn kia vừa mắt ông là do mắt ông ta mù, thân là người thừa kế Cruise lại chạy lên giường người khác là do đầu ông ta bị nước vào." Moni cười nhạt " Thứ duy nhất ông cần xin lỗi chính là bản thân mình vì không kiểm soát được ông, bị ông ta lấy máu trên giường rồi qua một đêm với ông ta." Cái thứ phép thuật ấy không chỉ cần máu của hai người, mà còn cần hai người lăn giường khoảng hai ba ngày.

"..." Mặc dù Sirius có chút tức giận với mấy lời thô bỉ của Moni, nhưng hắn lại không phản pháo lại được gì "Ta không có ấn tượng gì...với tối hôm đó." Giống như một giấc mộng, sáng hôm sau tỉnh lại không nhớ nổi mình mơ thấy cái gì, chỉ biết mình nằm mơ thế thôi.

"Chậc, dù sao cũng đã từng là người thừa kế của cả một gia tộc, nếu cảm thấy không đúng cũng phải kiểm tra lại cơ thể của mình chứ!" Ngay cả tình dược cũng chả bằng một bùa yêu nho nhỏ, cứ thế làm người thừa kế của cả một gia tộc mê man, cậu nên cho rằng người thừa kế này quá thông minh, hay thủ đoạn của tên ngu chơi bùa quá cao?

"..." Hắn đã sớm vứt mấy cái quý tộc gì gì đấy sau khi vào Gryffindor, lúc ấy hắn chỉ cho là mình ngủ nhiều quá nên có người bạn nào đó cho hắn mượn phòng ngủ mà thôi.

"Chậc!" Moni thấy biểu cảm của Sirius liền hiểu "Không phải tên mù ngu dốt kia quá cao tay, mà do ông quá ngu ngốc."

"..." Lupin cũng yên lặng, hắn không biết nên nói gì, trách Sirius nhưng Sirius quả thật không phản bội hắn, nhưng trách Cruise thì Sirius quá vô tình, giống như Moni Cruise nói, Sirius thật sự là một thần đần cấp thấp.

"Được rồi, chuyện đã qua, hai người đến đây tìm tôi làm chi?" Moni uống thêm miếng trà, bánh cho trà chiều đã bị cậu ăn hết.

"Ửm, thật ra liên quan đến..." Sirius vắt óc sắp xếp xếp từ ngữ, sau khi bị Moni mắng thẳng mặt như thế, hắn quên luôn bài văn hắn soạn lúc trước rồi.

"Tôi không có tình cảm gì với ông." Moni dứt khoát "Tôi cũng không có hứng thú với Black. Tôi có thể đoán được đại khái mấy người đến đây làm gì, tôi chỉ có hai câu cho hai người..."

"Moni Cruise!" Người đàn ông sắc mặt tái nhợt đó đẩy cửa phòng tiếp khách "Sao mày có thể tự tiện quyết định khi chưa hỏi qua ý kiến của tao!" Ông nhung nhớ Sirius nhiều năm đến thế, dù cho trong mắt Sirius không có ông, chỉ cần Moni có họ Black, chỉ thế thôi ông cũng có thể nối quan hệ với Sirius....

"Lachi! Có chuyện quái gì với mày hôm nay vậy!" Moni đặt mạnh ly trà lên bàn, nước trà trong ly sóng ra ngoài.

Lachi khom người xuất hiện bên cạnh Moni "Xin lỗi, chủ nhân. Quý phu nhân cấm gia tinh chúng tôi can thiệp vào hành động của ngài ấy." Nó là gia tinh của Moni, mặc dù nó không thể không tuân theo lệnh của người kia, nhưng nó hoàn toàn có thể nói cho Moni biết mệnh lệnh của người kia.

"Đưa ông ấy về phòng ngay lập tức, sau đó gọi bác sĩ Nobbo, nói với ông ta là ông ấy cần thuốc an thần." Nếu không phải biết tên ngu ngốc này năm sau bay màu, thì cậu đã tự mình bóp chết hắn rồi.

"Moni Cruise! Tao là ba mày, sao mày dám đối xử với ta như thế!" Rõ ràng Sirius đã đến, Sirius đã đến để thăm ông....Tok ngẩn người nhìn Sirius.

"Lachi!" Lachi khom lưng đi lại kế bên Tok, sau đó cầm tay Tok biến mất tại chỗ.

"Được rồi, tôi đã nói xong, hai người có thể đi." Moni đau đầu đứng lên chuẩn bị tiễn khách.

"Moni, con nguyện ý, đến Anh làm khách chứ?" Người mở miệng là Lupin "Không có ý gì khác, chẳng qua con là bạn của Harry, chú nghĩ Harry sẽ rất vui khi thấy con." Oán hận của Lupin về Moni đã biến mất ngay khi thấy thái độ của Tok thân là ba đối với cậu.

Moni quay đầu nhìn Lupin có chút nghiêm túc, và Sirius có chút lúng túng nhưng không có ý phản đối "A!"

Sau đó Moni cho gia tinh tiễn khách, cho đến khi đứng trước cửa Cruise, Sirius vẫn không hiểu ý của Moni "Remus, ý của nó là..."

"Sirius, về nhà viết thư mời." Lupin nhìn mặt mày mờ mịt của Sirius mà than thở "Viết là con đỡ đầu của gia chủ đương nhiệm Black lấy thân phận bạn học mời người thừa kế của gia tộc Cruise đến chơi." Lấy lễ nghi quý tộc mà nói, ngoại trừ người thân, bạn bè có thân đến mấy cũng phải viết thiệp mời.

Nhìn Sirius vẫn chả hiểu điều chi, Lupin lại thở dài "Cậu cứ viết vậy là được." 

HẾT CHƯƠNG 123 + 124 + 125