[HP Đồng Nhân - Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 111




EDITOR: Park Hoonwoo

BETA: Ellen

- o0o-

Tác giả: Tả Thủ Toan Thái Hữu Thủ Ngư

Đối mặt với gương mặt nén giận của Snape, Harry nuốt ngụm nước bọt, chưa kịp nói thì đã bị đũa phép Snape chỉ thẳng vào trán, sau đó...

"Chiết Tâm Trí Thuật!" Lời nguyền không thể tha thứ? Bà nội cha nó chứ lời nguyền không thể tha thứ! Bí mật của thằng nhãi Potter này còn quá nhiều, chớ nó khai ra hết thì thằng ba nó cũng bò ra khỏi mộ!

"!!!" Harry hoàn toàn không đoán được chiêu này của Snape cộng thêm cú hồi nãy làm tinh thần tiêu hao quá nhiều, khiến cho Snape dễ dàng xâm nhập đầu óc y...

Đoàn người trốn chạy bỏ lại Hogwarts rách nát phía sau, dẫn đầu là Potter khi trưởng thành, người đuổi theo bọn họ là... Chúa Tể Hắc Ám?!! Snape kinh ngạc nhìn Chúa Tể Hắc Ám phủ sương đen kín người, sau khi sương tan, sau lưng hắn xuất hiện một đôi cánh dơi to lớn.

"Harry! Mọi người đi trước!" Cô gái tóc xoăn màu nâu đưa gì đó cho Potter, sau đó rút đũa phép ra quay ngược lại.

"Hermione!" Hermione? Hermione Granger? Tên con trai tóc đỏ trông có vẻ là Ron Weasley khi lớn. Snape nhìn khắp nhóm người, cũng chỉ có mỗi cậu ta có mái tóc màu đỏ.

"Ron Weasley! Cậu cút ngay cho tớ!" Granger quay sang rống cho Weasley một câu. Weasley còn muốn nói gì đó, đã bị Potter đánh ngất, sau đó Potter khởi động cái thứ kia, bốn phía xung quanh bắt đầu thay đổi, xem ra thứ khi nãy Granger đưa cho cậu ta là khoá cảng.

Tuy nhìn thấy vũ xà, nhưng đây không phải thứ hắn tìm kiếm. Snape tiếp tục lùng sục ký ức của Harry, trong khi Harry hiện tại không có sức thi triển Bế Quan Bí Thuật...

Harry lúc này trông có vẻ trưởng thành hơn một tí, và cũng chật vật không kém. Potter gõ cánh cửa nào đó, chủ nhân căn nhà tức giận mở cửa, bực bội quát: "Tôi không có hứng cứu vớt thế giới với mấy người! Đừng có làm phiền tôi!"

Potter nói tiếng Đức khá mới lạ: "Ngài Black, cho dù ngài không muốn cứu vớt thế giới, nhưng ngài cũng phải cứu vớt bản thân mình chứ..."

"Mẹ nó thằng nào họ Black! Bố họ Cruise!" Cruise muốn sập cửa, lại bị Potter cản lại.

"Ngài Crusie, lâu đài cổ của ngài Grindelwald bị vũ xà san bằng rồi!" Crusie im lặng, sau đó căm tức nhìn Potter: "Grindelwald chỉ còn chi thứ, dòng chính đã biến mất từ lâu, vũ xà ăn no rồi mà!" Snape có thể nghe rõ sợ hãi trong giọng nói của Cruise.

"...Nhưng trong người bọn họ chảy dòng máu của Grindelwald, bọn họ họ Grindelwald." Nghe Potter nói xong, Cruise giãy dụa một hồi, cuối cùng trắng bệch nói: "Tôi đi với mọi người, vì mạng của bản thân."

Không ngờ Cruise chung dòng máu với chó đần? Cũng không biết là con ai. Snape ác ý không biết con sói kia sẽ nghĩ thế nào. Hắn tiếp tục đào sâu vào ký ức Harry, y ôm đầu, cảm giác đại não bị người khác xâm phạm thật đáng ghê tởm, đáng tiếc bây giờ dù cho Harry tỏ ra đáng thương thế nào, Snape cũng sẽ không dừng lại đếm khi có thể đào hết gốc gác nhà y ra.

Potter hiện chắc hơn ba mươi, dẫn đầu một đám người bao vây một con tê giác hai sừng vảy rắn, nghe nói là sinh vật kỳ bí cấp S đã tuyệt chủng từ sớm, lướt sơ qua thì trông có vẻ hai bên đã vần nhau khá lâu rồi, trên người tê giác có vài vết thương sâu hoắm thấy được xương, mà trên người Potter cũng dính vài vết máu.

Tê giác ngã xuống, Potter bắt đầu chỉ huy mọi người giải phẫu con tê giác, đầu tiên là lột da, tê giác là một loại tài liệu cực kì hi hữu, nhưng thịt của nó không có tác dụng gì, tuy thế nhưng Potter vẫn chỉ huy mọi người lóc thịt nó, sau đó là xương, trên cơ bản thứ gì có thể nấu được đều lấy, chỉ có nội tạng không biết làm gì, Harry rắc một chút bột trắng lên, tất cả phân huỷ.

Đoàn người Potter dùng khoá cảng rời đi, hoàn cảnh thay đổi chỉ còn mỗi Potter. Nhìn quang cảnh có vẻ giống một cái chợ, nhưng không có chợ nào mà tối thui tối hù, đã thế đa số chủ sạp còn chả phải người.

"Lão Persian, mọi thứ cần giao dịch đều ở đây." Potter quen thuộc bước đến trước một sạp, chủ sạp là địa tinh, Snape không ngờ thời đại này rồi còn địa tinh chính gốc, mà không phải mấy con quái trong vườn.

"Haha, thủ lĩnh của quân phản loạn luôn có thể mang đến thứ tốt cho ta, nhìn mấy miếng da hoàn chỉnh này đi, ta cũng sẽ không làm khó ngươi quá nhiều." Mắt lão địa tinh lộ ra tham lam, miếng da tốt thế này không dễ kiếm chút nào đâu "Mười hai lọ dược tăng trưởng xuất sắc, mười hai lọ giải dược xuất sắc, tất cả đều của tinh linh, và ba sợi dây chuyền ngụy trang, tuy ta không thích tinh linh, nhưng tay nghề của họ quả thật không tồi."

"... Một la bàn cảm ứng ma lực xuất sắc nữa." Snape nhíu mày, mấy thứ kia tuy không tồi, nhưng không hề xứng giá với mớ tài liệu tê giác kia, mấy loại độc dược kia chỉ cần bậc thầy độc dược nấu chút là xong, có lẽ tuy không tốt bằng, nhưng cũng thuộc hàng xuất sắc.

"Ha ha, ngươi là khách quen, ta nói cho ngươi biết một chuyện." Lão Persian cười quái dị "Dạo này nơi đây có nhiều yêu tinh hoạt động lắm."

"... Đồ." Potter nhét đồ vào túi không gian, vội vàng rời khỏi.

Snape tiếp tục tìm kiếm trong kí ức của Harry, Harry gian nan rút đũa phép, y nhất định phải ngắt ra được trước khi Snape nhìn thấy thứ kia, có đũa phép thì ma lực của y sẽ hồi phục được nhanh chút.

Snape cũng phát hiện ra hành động của Harry, nhưng hắn bây giờ không rảnh ngăn cản y, hắn phải thấy được vài thứ hắn muốn thấy.

Lúc này Potter thoạt nhìn so với hắn còn muốn thành thục một ít, tuổi mang đến trừ bỏ áp bách khí thế còn có trải qua quá máu tươi chứng minh, Snape âm trầm nhìn Potter.

"Thủ lĩnh Potter, chúng ta không chắc phương pháp này sẽ thành công, cái duy nhất có thể bảo đảm là có thể giúp ngài sống." Người này là quý tộc, nhưng từ tư thái thì có vẻ đến từ một gia tộc không được lâu năm bằng Malfoy..

"Không sao, Clearway, cũng phải thử một lần." Potter đứng giữa một trận pháp luyện kim, mà người tên Clearway kia sau khi thở dài một hơi thì ra khỏi trận pháp, khởi động nó lên..

Trận pháp luyện kim sáng lên, một ma văn bốc cháy như ngọn lửa, lan đến chân Potter, ngọn lửa nhấp nháp lòng bàn chân, tuy quần áo không một vết cháy xém, nhưng Potter lại bắt đầu ngã ra đấy, tiếng kêu rên vang vọng hang động.

Dần dần, tiếng rên rỉ bắt đầu yếu đi, Clearway chuẩn bị dừng trận pháp lại, hắn sợ chút nữa thủ lĩnh Potter không chịu được, đây là lửa griffin đó.

"Không....tôi...không....sao..." Potter dùng câu nói đứt quãng của mình ngăn cản hành động của Clearway.

"Nhưng mà, nếu còn tiếp tục thế này..." Clearway đứng bên cạnh chú văn, trong tay là một lọ chất lỏng màu đỏ --- máu của nightmare, có thể dập tắt ngọn lửa của griffin.

"Tôi...nói...không cần..." Không được cũng phải được, bọn Ron đều đã thức tỉnh hết, chỉ có y vì vài vấn đề mà chậm chạp không thể thứ tỉnh, cuối cùng y cũng nghĩ ra được cách giải quyết vấn đề đó. Hiện tại, hoặc là máu trong cơ thể y bị ngọn lửa này đốt sạch, hai là ngọn lửa này có thể kích thích phần huyết thống griffin trong người y.

"A---" Máu trong cơ thể bắt đầu sôi, cảm giác đau đớn khi linh hồn bị thiêu quả không gì sánh bằng, nhưng Harry rất vui, này có nghĩa là huyết thống y đang thức tỉnh.

"Đủ rồi!" Harry sử dụng Bế Quan Bí Thuật đẩy Snape ra khỏi đầu mình "Giáo sư, thầy thấy hết rồi, nếu thế con có thể đi rồi chứ? Buổi chiều còn có tiết."

"... Có thể." Hắn biết thức tỉnh huyết thống không hề dễ, nếu không nhiều năm thế rồi mà toàn bộ cái thế giới phép thuật không có lấy ai thức tỉnh, nhưng hắn không ngờ phương pháp thức tỉnh của Potter lại là một ván cược dã man đến thế, dùng lửa kích thích huyết thống griffin, thắng thì thức tỉnh, thua thì cháy hết, từ linh hồn đến thể xác.

Harry thở gấp áp chế cảm giác choáng váng đầu ghê tởm, sau khi trở về ký túc xá thì dán lưng vào cửa ngồi bệt xuống đất. Tay bụm mặt, âm thầm may mắn trong lòng: Tốt rồi, tốt rồi, không thấy được, không thấy được...

HẾT CHƯƠNG 111