[HP Đồng Nhân - Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 104




EDITOR: PARK HOONWOO

BETA VÀ SỬA LỖI: Ellen

- o0o-

Đã được một tháng kể từ chuyến viếng thăm Grindelwald của Chúa tể Hắc Ám, Hogwarts cũng đến kỳ nghỉ. Snape rời khỏi phòng Yêu Cầu, cậu vừa mới làm thành công phúc linh tề cấp cao, bây giờ cũng được coi là một bậc thầy độc dược cao cấp.

Snape nhìn bầu trời âm u bên ngoài cửa sổ, hình như sắp mưa. Ngày mốt đã nghỉ, cậu lại phải trở về căn nhà đó, cậu nghĩ mình vẫn nên chuẩn bị vài thứ để đảm bảo rằng bản thân sẽ không bị ông già kia đánh chết. Gần đây cũng không nhận được tin gì từ Harry, hẳn hai người họ đã về nhà rồi.

Hai người được Snape cho rằng đã về nhà đang đau đầu nhức óc với hai cái bộ phận khác nhau của xoay thời gian trong phòng thí nghiệm.

"Ron, hay tìm cách gắn khác?" Harry nhìn về phía Ron đang cầm một cái xoay thời gian nhỏ trong tay.

"Trên bản vẽ nói rất rõ là có hai bộ phận, nhưng tớ không ráp nó vào được!" Ron cũng sắp điên rồi, bản thân cậu không giỏi màn xoay thời gian, huống hồ cái thứ này còn là đổ cổ cả ngàn năm " Nicholas cũng không có cách sao?"

"Không có, hiệu trưởng nhờ Nicholas kiểm tra nhiều lần lắm rồi, nếu như không phải bản vẽ nói cái này có hai bộ phận, Nicholas cũng không biết là hai thứ này có thể ráp lại vào nhau." Harry cũng đau đầu, vị bậc thầy luyện kim cả ngàn tuổi kia cũng không tìm được cách gắn hai thứ này vào, đã sắp phát điên luôn trong phòng thí nghiệm rồi.

"Nghe nói Ufiebell sau khi chế tạo ra cái xoay thời gian này đã làm một chuyến du lịch thời gian, đến tận khi già rồi mới trở về thời gian vốn có của bản thân." Cho nên thứ này chắc chắc có thể xài được... nhỉ. Harry không xác định nhìn cái xoay thời gian "Không phải lâu quá rồi, nên không nhạy chứ?"

"Hoa văn khắc lên hoàn hảo, tinh thạch ma pháp tuyệt vời, không có dấu hiệu hư hao, nhưng sống chết không khởi động được!" Ron phát điên đập đầu vào bàn.

"Còn thiếu gì sao?" Harry cầm bản vẽ lên nhìn kỹ lại.

"Không có, cái gì cũng không thiếu." Ron nằm liệt trên bàn "Tớ đã nhìn hết rồi, không tìm được cái gì cả."

Harry thở dài bỏ bản vẽ trên tay xuống, đã tìm được cách trở về rồi, thực không cam lòng bỏ cái phao này mà!

Đúng lúc Harry và Ron mặt ủ mày chau, có người gõ cửa phòng thí nghiệm "Ngài Harry và ngài Ron, chủ nhân đang chờ hai người trong phòng khách."

"Được, bọn tôi đến liền."

Ánh mắt phức tạp của Grindelwald nhìn người đàn ông hơn bốn mươi tuổi trước mặt, gã nên nói gì bây giờ? Giống như đang kiểm tra, mà giám thị đột nhiên vứt tờ đáp án lên bàn mình vậy.

"Ngài Grindelwald, bọn tôi đến rồi." Grindelwald còn chưa nói xong đã bị tiếng gõ cửa của Harry chặn ngang.

"Mời vào." Harry đẩy cửa, thấy người đàn ông lạ mặt trên ghế sa lông cách đó không xa bèn hơi sửng sốt một chút "Bọn tôi quấy rầy hai người sao?"

"Không, tôi rất hân hạnh khi được gặp hai cậu." Người đàn ông bỏ ly cà phê trong tay xuống đứng lên đi một vòng quanh Harry và Ron "Phải biết rằng tôi đi du lịch lâu thế rồi, đây là lần đầu tiên gặp được người du hành thời gian giống mình."

Phản ứng đầu tiên của Harry là nhìn Grindelwald, mà Grindelwald lại lắc đầu bảo không phải mình nói "...Xin hỏi ngài là..."

"Thất lễ quá, để tôi tự giới thiệu mình một chút." Người đàn ông gỡ nón phớt trên đầu xuống để trước ngực, hơi khom người "Tôi là Nidos Fernand Bipp Matalorne Diffitt Scaplandi Ufiebell."

"Ufiebell?!" Harry giật mình với cái họ.

"Là Ufiebell mà cậu nghĩ." Uffiebell rất hài lòng với biểu cảm giật mình của Harry "Dĩ nhiên cậu có thể không tin giống vị Grindelwald kia, nhưng tôi thật sự là Ufiebell đó."

"Khụ, quý ngài đây, tạm thời bỏ qua vấn đề ngài có phải Ufiebell đó hay không, ngài làm ơn cho tôi biết ngài đến đây làm gì được chứ?" Grindelwald bày tỏ: Mi đột nhiên gõ cửa Nurmengard, xong nói mình là Ufielbell, thằng nào cũng phải nghi ngờ chứ!

"Ấy? Tôi chưa nói sao?" Ufiellbell nghi ngờ hỏi "Già rồi không nhớ nữa, xin lỗi nhé người trẻ tuổi."

"..." Gellert - người trẻ tuổi - hơn trăm tuổi - Grindelwald.

"Nói thế này, là tôi được Harry --- trước đó họ Potter --- nhờ, đến thời gian này giúp cậu ấy." Bỏ qua cái vấn đề nguyên nhân kỳ ảo đi, trước đó họ Potter bỏ là sao hả! Khoé miệng Harry giần giật "Khụ, quý ngài....quý ngài Ufiebell, ngài nói ngài được tôi trong tương lai nhờ, thế ngài biết tôi bằng cách nào trong tương lai thế?"

"..." Ufiebell im lặng một chút "Nhất định phải nói hả?"

"Đương nhiên." Harry gật đầu cười, mặt Ufiebell đột nhiên xấu hổ vô cùng.

"Được rồi, Harry, nếu đây là do cậu yêu cầu, như thế đừng trách tôi." Ufiebell ho khan một chút "Tôi xuất hiện trên giường của cậu lúc cậu và chồng cậu chuẩn bị đi ngủ, do đó nên mới biết cậu."

"...hả!?" Bỏ qua cái địa điểm đi, "chồng" là thế đéo nào!

"Địa điểm rơi xuống khi lữ hành thời gian hoàn toàn giống nhau, cho nên tôi cho dù có đi qua bao nhiêu thời gian cũng vẫn rơi xuống tại nơi mà tôi rời đi, thời gian xuyên qua quá nhiều nên xuất hiện loại tình huống xấu hổ thế, cũng không lạ lắm."

Tôi không có hỏi cái vấn đề này, được không!! Thái dương của Harry giật giật, khoé miệng run rẩy, chưa nói được gì đã bị Ron chặn họng "Harry, thì ra cậu chia tay với Ginny là do vấn đề tính hướng sao?"

HẾT CHƯƠNG 104

Hi: Do là tác giả sẽ lồng luôn phiên ngoại vào giữa các chương truyện, nhưng Hoon lại không muốn cắt ngang mạch truyện nên xin phép được up các phiên ngoại sau khi đã hoàn truyện nhé! Cho nên sẽ bị nhảy số chương nhưng mọi người yên tâm là mạch truyện vẫn vậy nha.