EDITOR: PARK HOONWOO
BETA VÀ SỬA LỖI: Ellen
- o0o-
"Oh? Đồ trong tay Chúa Tể Hắc Ám..." Grindelwald nghiêng đầu nhìn Harry "Cậu nghĩ thế nào, cậu Potter?"
"Tất cả đều theo ngài phân phó, tôi chỉ cần có được nó là được, còn chuyện hợp tác..." Harry nhìn Dumbledore đang uống trà một bên "Tôi nghĩ, hiệu trưởng chắc có phương án khá tốt."
"Gellert, cậu là lãnh đạo của Thánh Đồ, nghe cậu hết." Dumbledore bây giờ một thân dịu dàng anh tuấn, cười lên càng khiến người khác thích, chỉ là Grindelwald lại cảm thấy mồ hôi lạnh đầy lưng sau khi nhìn thấy nụ cười này mà thôi.
Grindelwald ho khan một tiếng, sau đó nghiêm túc nói với Thánh Đồ "Mặc dù hiện tại ta vẫn chưa để cho Thánh Đồ khôi phục, nhưng mặt của Chúa Tể Hắc Ám vẫn phải gặp, ta muốn nhìn chút xem vị hậu bối Chúa Tể Hắc Ám đời thứ hai nổi như cồn này thế nào."
"Vậy thuộc hạ đi thông báo với mấy người bên Anh." Thánh Đồ cúi người cáo lui.
"Nếu ngài Grindelwald đã quyết như thế, vậy tôi cũng không làm phiền nữa." Harry nhét một cái bánh bông lan vào miệng "Khi trưa có thấy Rapp (gia tinh) làm bánh bông lan trong bếp, cứ ngỡ là món tráng miệng cho bữa trưa, thì ra là cho trà chiều của hiệu trưởng sao?" Harry cười vô tội nhìn gương mặt đen xì xì của Grindelwald.
"Nếu Harry thích thì cứ cầm đi đi, ta lớn tuổi rồi không thích ăn đồ nhiều bơ nữa." Dumbledore ba lăm tuổi cười dịu dàng thân thiết, nếu như không thấy mấy ngọn lửa quỷ sau lưng cụ.
"Vậy con không khách khí nữa, cảm ơn hiệu trưởng...còn có ngài Grindelwald." Harry bưng dĩa xoay người rời đi, vui vẻ nghe tiếng gào rống thảm thiết của Grindelwald phía sau.
"Gellert, không phải cậu nói đây là do chính tay cậu làm sao!" . đam mỹ hài
"Al cậu nghe tớ giải thích! Bỏ đũa phép xuống trước đi!"
- --- ba ngày sau ----
"Chào mừng, ngài Chúa Tể Hắc Ám." Grindelwald uống ít độc dược, để mình trông giống năm mươi tuổi một chút.
"Xin chào, ngài Grindelwald." Nhìn Grindelwald tuy tóc đã lưa thưa vài sợi bạc nhưng vẫn rất khí thế, Chúa Tể Hắc Ám tự cảm thấy mình đến Đức một chuyến là hợp lí. Mặc dù mọi người đều nói Grindelwald và Thánh Đồ thua, nhưng nhìn tình huống trước mắt thì đây tuyệt đối là tin tức do gã ta thả ra...
"Mọi người đều nói ngài Grindelwald bị giam ở Nurmengard, bây giờ nhìn lại có lẽ là ngài chỉ muốn an nhàn mấy năm." Ông chuẩn bị dưỡng lão hay gì?
"A a a, mặc dù mấy năm nay ta đều bị cầm tù ở Nurmengard, nhưng mấy tin tức bên ngoài vẫn nghe được đôi chút." Ta chỉ chuyển từ trước đài ra sau cánh gà mà thôi.
"Thánh Đồ của ngài Grindelwald năm đó như ánh dương chói lọi buổi ban trưa." Ông điên à?
"Cảm ơn lời ngợi ca của cậu, danh tiếng của Chúa Tể Hắc Ám bây giờ cũng không thua bọn ta năm đó." Cũng toàn bị người ta ngấm ngầm chửi rủa thôi.
"Ngài Grindelwad đề cao tôi quá, tôi giờ cũng chỉ là có chút danh tiếng ở Anh mà thôi." Ông năm đó chút nữa thôi là thống trị thế giới phép thuật luôn rồi, còn để tâm mấy cái phản kháng nhỏ bé đó làm chi?
"Tuy nói nơi chốn năm xưa ghé qua không nhiều, quang cảnh cũng không ít, dù thế cũng đâu thể nhìn ngắm hết trong một lần chứ." Nhiều nơi thì người cũng nhiều lên thôi.
"Có vài nơi đáng để ngắm nhìn lâu hơn một chút." Với mớ thuộc hạ của ông, không dẹp yên được mới là lạ.
"Đáng tiếc nhìn ngắm quá nhiều, ta cũng không nhớ mấy." Nhiều nơi thế, phân phó thuộc hạ đi dẹp khác nào đi nhảy cầu tự tử "Bây giờ già rồi cũng nhàn nhã hơn, có thể đi chung quanh một chút." Lui về sau cánh gà, giải quyết mấy người đó từng chút từng chút một, cũng đỡ mắc công đi đến đi lui.
"Nếu kiến thức của ngài Grindelwald đây rộng lớn đến thế, liệu có thể chia sẻ một ít cho tôi chứ." Chúng ta bàn chuyện hợp tác đi.
"A a a, không bàn đến kiến thức rộng" hợp tác cũng được thôi "Chẳng qua là đã lớn tuổi rồi nên trải qua nhiều thứ mà thôi."
"Chuyến đi lần này, tôi có mang theo một món quà cho ngài Grindelwald." Chúa Tể Hắc Ám phất tay cho thuộc hạ mang đến "Nghe nói gần đây ngài đang tìm kiếm vật phẩm luyện kim cổ xưa, không biết món quà này có hợp ý với ngài không?" Không hợp tác cũng có thể thôi, nhưng đừng có nhúng tay vào chuyện ở Anh.
"Oh? Vậy thì cảm tạ ngài Chúa Tể Hắc Ám." Có thể.
Grindelwald nói chuyện với Chúa Tể Hắc Ám trong phòng khách cả buổi chiều, ngoại trừ hỏi thăm sức khoẻ nhau ra, còn lại toàn ba láp ba xàm.
Sau khi bữa tối kết thúc, Chúa Tể Hắc Ám mang thuộc hạ của mình về, Grindelwald cầm đồ đi lấy lòng Dumbledore ---- từ cái lần vạch mặt trước của Potter, Al đã nghó lơ gã mấy ngày rồi.
HẾT CHƯƠNG 102