Hơp Thể Song Tu

Hơp Thể Song Tu - Chương 203-2: Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi! (2)




Chương 203: Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi! (2)



- Thanh Hoa Tử sợ rằng không dám... Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng vạn nhất người nọ chính là ‘Chu Minh’, thì cùng tranh khí, thật giống như liều mạng...



Từng tên lão quái than vãn, trong lời nói của mọi người, Thanh Hoa Tử ánh mắt rơi mạnh vào trước phòng số 7 chữ Địa, khẽ cắn răng, hừ lạnh một tiếng, trở lại trong phòng, không cùng Ninh Phàm tranh đỉnh lô.



Mà tựa như ngầm cho phép vậy, cơ hồ tất cả Nguyên anh lão quái cũng giữ vững yên lặng.



Ninh Phàm cho dù đòi hỏi quá đáng, một người mua đứt tất cả Kim đan hậu kỳ, đỉnh phong đỉnh lô, cái này tức là nói, lần này buổi đấu giá của Đan Đỉnh môn, dưới Nguyên anh đỉnh lô, tất cả rơi vào trong túi của một người.



Bất mãn... Không ít lão quái đều bất mãn, nhưng xem ra hai chữ ‘Chu Minh’, cho dù chẳng qua là suy đoán, chẳng qua là có thể, cũng không ai nguyện ý đắc tội người nọ...



Ngược lại thì ba vị đại tu sĩ, lại lần nữa ra vẻ nịnh hót ngoài ý liệu của người.



- Ha ha, đạo hữu thật phong nhã, vì mỹ nhân ném một cái mười ngàn vạn tiên ngọc, mặt không đổi sắc, bội phục, bội phục...



Bội phục tên quỷ này...



Chẳng qua là nịnh hót mà thôi...



Nhưng mà người có thể làm đại tu sĩ nịnh hót hai lần, đây quả là không tầm thường...



Thanh Hoa Tử cũng chiếu cố đến người này, mới nén tức giận, nén xuống mọi người cười nhạo, trở lại trong phòng. Nếu không lấy bạo tính của lão, đặt ở thường ngày trực tiếp rút kiếm cùng Ninh Phàm liều mạng.



Lăng lão cười khan mấy tiếng, như vậy lúc này một người lũng đoạn đấu giá, thật là trước đó chưa từng có.



Lão ta không dám thiện quyết, mật ngữ truyền âm, hỏi ý ý kiến của lão tổ Tiêu Vạn La ở chỗ tối.



Chỉ chốc lát sau, tựa hồ nhận được mệnh lệnh, lão ta cười một tiến ha ha, tuyên bố:



- Trải qua Tiêu lão tổ đồng ý, Kim đan hậu kỳ, đỉnh phong đỉnh lô này tổng cộng 87 người, bán cho đạo hữu, thảo luận vạn tiên ngọc, đạo hữu trả tiền xong có thể dẫn người...



- Ừ, Băng nhi, đi trả tiền đi...





Trong sương phòng, truyền ra một đạo thanh âm trẻ tuổi dị thường, lãnh đạm, lạnh như băng!



Cái loại lạnh như băng đó tuyệt không phải ngụy trang, mà là sự lạnh lùng thấy thường xuyên trong biển máu!



Thanh âm này không điều động chút nào pháp lực, nhưng vừa vang lên, tất cả tu sĩ đồng loạt trong lòng ‘lộp bộp’ một tiếng, quanh thân run lên.



Lệ khí thật là sâu!



Người này quả nhiên là... Chu Minh!




Băng Linh trả tiền, dẫn 87 tên nữ nhân nũng nịu về phía sau hiên.



Một đường nàng cũng cảm thán. 87 người nữ nhân này đặt ở Việt quốc, người nào cũng đều là nhân vật lão tổ, nhưng ở chỗ này, lại do chủ nhân nhà mình một lời mà quyết số mạng, tất cả thành đỉnh lô của chủ nhân... Chủ nhân, càng ngày càng lợi hại đây...



- Các ngươi phải nghe lời của chủ nhân...



Băng Linh nhàn nhạt nói, nàng tuy là Kim đan trung kỳ, nhưng mà nhóm nữ tu lại không người dám không coi thường lời nói của nàng.



- Dạ!



Từng người nữ nhân ngôn ngữ cung kính, bởi vì các nàng cũng nhìn ra, ma kiêu mua đám nữ nhân mình, nhất định là một sự tồn tại cực kỳ kinh khủng, có thể làm toàn tràng Nguyên anh cùng yên lặng! Có thể dẫn Đan Đỉnh môn vì một người thay đổi quy tắc đấu giá!



Rất lâu, Băng Linh trở lại, đấu giá tiếp tục.



Tình cảnh bầu không khí cực kỳ khẩn trương, lúng túng, bởi vì tiếp theo, sắp đấu Nguyên anh đỉnh lô rồi.



Nguyên anh đỉnh lô, chỉ có hai người, không biết ‘Chu Minh’ đó còn có thể cướp hay không...?!



Nếu hắn cướp, thì nhóm người mình có cần tranh hay không... Có phải lấy mạng đi tranh hay không?!



Chỉ mong, hắn thấy tốt hãy thu... Chỉ mong, chỉ mong...




Đây nhất định là buổi đấu giá đơn giản nhất mà Lăng lão cuộc đời này chủ trì rồi.



Trước khi đấu giá Nguyên anh đỉnh lô, cơ hồ đều là người thần bí kia một lời mà quyết...



Lão ta nuốt nước miếng một cái, cố gắng bình tĩnh lại, cười ha ha nói:



- Tiếp theo là Nguyên anh đỉnh lô mà chư vị đạo hữu mong đợi đã lâu. Hai nữ tử này là Đan Đỉnh môn ta 50 năm qua, lại là một nhóm nữ tu may mắn đột phá Nguyên anh, đều có đỉnh lô thể chất tuyệt cao, giá khởi đầu là 300 vạn!



Lăng lão vừa dứt lời, nhưng toàn tràng lại quỷ dị yên lặng, không một người đấu giá!



Đợi... bọn họ đợi! Chờ Ninh Phàm không muốn nhóm đỉnh lô này, bọn họ mới dám mở miệng, đấu giá!



- 301 vạn…



Nhưng thanh âm trẻ tuổi dị thường rốt cuộc vang lên.



Mà tất cả lão quái đua nhau lộ ra vẻ mặt hết sức thất vọng... Chu Minh sắc trung ác quỷ này vẫn đưa tay rồi!



Rõ ràng chỉ tăng giá 1 vạn tiên ngọc, nhưng mà 1 vạn lại không đảm nhiệm lão quái nào dám vượt qua!




Lần này, ngay cả ba tên đại sĩ, cũng không cười được, cũng vỗ không ra nịnh bợ, từng tên rên rỉ than thở. Bọn họ không dám cùng Ninh Phàm cướp đỉnh lô! Nhưng bọn họ thật muốn a, muốn a, đợi 50 năm, chờ buổi đấu giá lần này rồi a!



- Cái này...



Lăng lão cười khổ, coi như Nguyên anh đỉnh lô vật áp trục lại mới bán... 301 vạn tiên ngọc, cái chùy đập để quyết định người đấu thành này lão ta nên gõ hay là không nên gõ đây...?!



Lão ta không dám quyết định, thậm chí Tiêu Vạn La ở chỗ tối cũng sắc mặt sầu khổ.



Chu Minh đại ca ca! Ngươi cứng cỏi được a! Ngươi bá đạo thì bá đạo, giết người thì giết người, ca ca ngươi ít nhất lưu cho đệ đệ ta đầy đủ đường lộ phí trốn chạy a! Không bẫy người như vậy chứ! Đường đường Nguyên anh đỉnh lô, ngươi chỉ thêm 1 vạn tiên ngọc... 1 vạn a! Thêm cái rắm thối! Trừ đi tiền vốn bồi dưỡng, tương đương với nói Nguyên anh đỉnh lô này một tên đồng tử đều không lời a!



Yên tĩnh, nhưng trong yên tĩnh, thanh âm của thanh niên lại vang lên lần nữa.




- Nghe nói quý phái còn đấu giá một quả Nguyên anh đạo quả, đạo quả này 501 vạn tiên ngọc ta muốn!



Trên đài đấu giá, hai tên Nguyên anh nữ nhân mặc áo lụa mỏng, đồng loạt đôi mắt đẹp sáng lên. Người mua hai nữ tử mình rốt cuộc là một thanh niên ma đầu bá đạo như vậy, một người làm quần ma không dám lên tiếng! Thật là làm cho người... nát lòng!



Nhưng là nam, không có tâm tình của hai nữ.



‘Phốc!’ Chỗ tối Tiêu Vạn La phun ra một hớp tâm huyết, mặt đầy hôi bại.



Mà chính là Nguyên anh trong lầu các, không ít lão quái đều lộ ra vẻ xôn xao!



Nguyên anh đạo quả! Sắc trung ác quỷ Chu Minh này còn muốn mua một lần đạo quả đi!



Thanh Hoa Tử cũng không nhịn được nữa, hoắc mắt rút kiếm, cơ hồ muốn cùng Ninh Phàm liều mạng!



Mặt mũi đạo quả còn chưa lộ, liền bị Ninh Phàm một miệng nội định, nhưng đó cũng là vật mà tông nội hóa thần lão tổ của mình chính miệng muốn!



Chính mình tới mua đỉnh lô, đỉnh lô không cần, lão cũng chịu! Thế nhưng đạo quả là lão tổ muốn, lão tổ là Hóa thần, mặt mũi này Chu Minh phải cho!



Nhưng lão vừa mới rút kiếm, còn chưa lao ra sương phòng, Đan Đỉnh môn, lại có một nhóm khách không mời mà đến.



Dị biến đột ngột phát sinh!



Một đám người đông nghịt vây quanh Đan Đỉnh môn!



Mười bảy tên hắc y nhân, hoắc mắt một tiếng, xông vào phòng đấu giá!



Mười bảy người đều là Nguyên anh! 11 tên sơ kỳ, 4 tên trung kỳ, 1 tên hậu kỳ, 1 vị đại tu sĩ!



Có người ngay lập tức nhận ra, nhóm người này là người của ngoại hải Hạng gia!