Hơp Thể Song Tu

Hơp Thể Song Tu - Chương 138-3: Ma việt chi chiến (16)




Sa vào vòng xoáy, hắc thi không thể không lấy pháp lực còn dư lại không nhiều vào thân thể, cưỡng ép ngphục dùng cản hỏa uy.



Tứ chuyển long tuyền hỏa, mặc dù lợi hại, nhưng cũng chỉ đủ thương tổn đến kim đan trung kỳ thậm chí hậu kỳ, đối với lão ta mà nói giống như cách giày mà cù lét vậy.



Nếu không phải thi thể sợ hỏa diễm, lão ta thậm chí sẽ không đi ngphục dùng cản Hắc Ma viêm.



- Mặc dù ta có thể ngphục dùng cản hỏa diễm này, nhưng một khi pháp lực hao hết, không có đồ đựng bổ sung, là ắt phải trọng thương trong lửa... Hôm nay, trốn trước thì tốt hơn!



Lão ta trong hỏa diễm, chợt vỗ vào trữ vật đại, lập tức tất cả ích mạch, dung linh luyện thi, từ trong trữ vật đại mờ mịt vọt ra, xông thẳng biển lửa, tức thì bị biển lửa nuốt mất, nhưng rốt cuộc tiêu ma lực của hỏa diễm.



Mấy trăm đầu luyện thi hao tổn đi, đệ tứ chuyển Long tuyền hỏa bị hắc thi tùy tiện, không uổng pháp lực, phá khai một cái lỗ hổng, lập tức rút người ra liền lui.



Mà xa xa Ninh Phàm thấy một màn này, ánh mắt đông lại một cái... Hôm nay, ngàn vạn lần không thể khiến cho thi ma này chạy thoát, nếu không lấy cá tính tàn nhẫn của lão, nhất định trừng mắt phải trả thù!



- Đệ ngũ chuyển!



Sắc mặt của hắn hơi trắng bệch, cưỡng ép thúc giục Long tuyền hỏa đệ ngũ chuyển... Đệ ngũ chuyển cho dù thần niệm của hắn đột phá nguyên anh sơ kỳ thi triển ra, vẫn cực kỳ miễn cưỡng, một thân pháp lực, lại như đá chìm đáy biển, cấp tốc hao tổn sạch. Mười mấy viên đan dược vào bụng, dược lực hóa thành pháp lực, mà pháp lực lập tức hao tổn đi, vẫn có dáng vẻ chưa đủ. Ninh Phàm lập tức cắn nát hai viên Khổ Mệnh đan trong miệng, trong mùi vị khổ sở, miễn cưỡng khiến cho pháp lực đủ để chống đỡ đệ ngũ chuyển Long tuyền!



Long tuyền đệ ngũ chuyển, vòng xoáy hỏa diễm dẫn động một tia thiên địa lực, hỏa uy bằng thêm gấp mấy lần, chính là nguyên anh tu sĩ, tùy tiện bị cuốn vào vòng xoáy này cũng nhất định bị thương!



Vốn dĩ hắc thi cơ hồ chạy ra khỏi hỏa diễm, lập tức bị vòng xoáy hút trở lại, ngũ chuyển chi hỏa chợt cháy, lão ta lập tức kêu thảm lên.



- Ninh Phàm! Ngươi chớ có ép ta!



- Hừ, ta không ép ngươi, ta chỉ giết ngươi!



- Được! Lão phu khiến cho ngươi nhìn một chút, vạn thi diệt quốc là sao!



Hắc thi khí cả người run rẩy, run lên túi đen, trong đó bay ra gần ngàn cự dung linh phi thi, lao vào hỏa diễm, đua nhau tự bạo, nổ tung đệ ngũ chuyển Long tuyền hỏa!



Mà sau đó, lão ta không thu tay lại, hoàn toàn lật lộn lại cái túi đen, gần sáu ngàn cỗ ích mạch luyện thi, hai ngàn cỗ dung linh, một trăm cỗ kim đan, đua nhau phát ra mùi hôi thúi, trùng tán hỏa diễm, đánh về phía Ninh Phàm!



Ánh mắt của Ninh Phàm biến đổi, vạn thi! “Vạn thi diệt quốc” của hắc thi là có thật!



Nhưng vạn thi thì đã sao...? Ninh Phàm một thoáng nhắm hai mắt lại, đang bắt đầu, kiếm quang lập lòe trong mắt!



Giờ khắc này, sát cơ trong cơ thể hắn hoàn toàn hóa thành lẫm nhiên độc diệt bầy quỷ trong Yêu Quỷ lâm!



- Diệt!



Hắn hô lên một chữ nhàn nhạt, một cổ kiếm niệm tản ra khí tức đen nhạt ngang dọc!



Phàm là luyện thi ích mạch, dung linh tu vi bọc trong kiếm niệm, từng tên trực tiếp bị kiếm khí vặn thành thịt nát.



Mà một trăm cỗ kim đan luyện thi, trực tiếp liền có bảy mươi ba cỗ kim đan sơ kỳ luyện thi bị chặn ngang chặt đứt!




Về phần kim đan trung kỳ, hậu kỳ luyện thi cho dù không chết, vẫn bị thương không nhẹ dưới kiếm niệm càn quét.



Cái gọi là vạn thi lại bị Ninh Phàm một cái pháp thuật phá đi!



Giờ khắc này, hắc thi sắc mặt đại biến. Lão ta vạn vạn không ngờ Ninh Phàm lại có kiếm thức kiếm niệm như trong đồn đãi!



Nếu sớm biết như vậy, lão nhất định sẽ không phái ra luyện thi vây công Ninh Phàm, cùng lắm là lấy kim đan hậu kỳ luyện thi trong đó để đối phó hắn mà thôi!



Kiếm niệm là ác mộng của luyện thi luyện hồn tu sĩ!



- Ngươi lại có kiếm niệm! Ngươi tuyệt không phải Âm Dương ma mạch chó má gì đó, ngươi là Kiếm thần mạch, ngươi là Kiếm giới nhân! Lão phu liều mạng với ngươi!



Hắc thi trong mắt chợt lộ ra vẻ điên cuồng, thật giống như cùng Kiếm giới nhân có thâm cừu đại hận vậy. Nhưng mà hết thảy cùng Ninh Phàm không liên quan!



Dưới hắc thi thao túng, hai mươi bảy cỗ kim đan trung hậu kỳ luyện thi hơi bị thương, đua nhau phi độn tới, phát ra quái hống, cũng từng cỗ muốn tự bạo vậy, ý cũng giống như Ninh Phàm đồng quy vu tẫn!



Ninh Phàm một cái thuấn di, phi độn ra khỏi ngoài ngàn trượng, trong mắt lóe lên vẻ hung ác.



Long tuyền đệ ngũ chuyển, đã là cực hạn của hắn, nhưng muốn tiêu diệt hắc thi vẫn không đủ... Như vậy chỉ có đánh một trận!



Hắn cắn chót lưỡi một cái, một ngụm máu tươi phún trên Hắc Ma viêm trước người, khiến cho Hắc Ma viêm lập tức đề thphục dùngg mấy thành hỏa uy, nhưng vẫn có vô khoảng cách vô cùng với Long tuyền đệ lục chuyển.




Lần nữa bị luyện thi đến gần, Ninh Phàm một cái thuấn di độn khai, liền phun ra ba ngụm máu tươi, sắc mặt đã tái nhợt, mà hỏa uy vẫn chưa đạt được uy lực của đệ lục chuyển.



- Không đủ, trở lại!



Một cái thuấn di, lần nữa kéo dài, lần này Ninh Phàm một quyền nặng nề đánh vào ngực, khí tức điên cuồng suy yếu. Mà từng ngụm máu tươi, thật giống như không muốn sống vậy, phun trên Hắc Ma viêm.



Long tuyền hỏa kịch liệt cuồng vũ, hóa thành một hỏa diễm chi long to lớn ngàn trượng trùng điệp, mà vòng xoáy to lớn đó chính là miệng của Hỏa Long!



Giờ khắc này, toàn bộ Việt quốc mấy chục vạn dặm thổ địa, linh lực tựa hồ cũng bị pháp thuật này điều động.



Từng tên tu sĩ trợn mắt hốc mồm, nhìn Hắc Long chi ảnh hư ảo ở bầu trời, đua nhau kinh hãi.



Trong bóng đen đó, càng có một tia Chân Long yêu lực dần dần thành hình, cũng với chớp mắt yêu lực thành hình, ánh mắt của Hỏa Long bỗng nhiên lộ ra sự linh động lãnh đạm, coi rẻ thương sanh!



Long tuyền đệ lục chuyển, có thể pháp thuật hoàn toàn ngưng tụ một cái Chân Long hư ảnh! Cấp bậc của thuật này cơ hồ là nguyên anh điên phong tu sĩ mới có thể lĩnh ngộ, mà uy lực của thuật này do Ninh Phàm thi triển, cho dù cảnh giới nhỏ, nhưng dư sức có thừa làm trọng thương hắc thi!



- Kẻ điên, đây là... Kẻ điên! Hắn muốn cùng ta liều mạng, tại sao!? Lão phu cùng hắn là thâm cừu đại hận!



Hắc thi dâng lên một tia sợ hãi, nếu tu sĩ tầm thường thấy hắc thi khó đối phó, nhất định dừng tay ngôn hòa, cẩn thận là hơn.



Nhưng Ninh Phàm đơn giản là muốn cùng hắc thi không chết không thôi!




Quanh thân bị hỏa diễm hút vào miệng rồng, chỉ một chớp mắt, hắc thi liền lập tức cảm thấy, mình dẫn lấy thi thể kiêu ngạo, bắt đầu kịch liệt hòa tan.



Đệ lục chuyển long hỏa này trừ phi mình khỏe hẳn, mới có thể miễn cưỡng chống lại, giờ phút này vùi lấp trong lửa, không chết cũng phải trọng thương.



- Chết!



Ninh Phàm khí tức mong manh, máu tươi phun ra nhiều như vậy, hắn thụ trị thương quá nặng, nhưng vì diệt hắc thi, hết thảy không tiếc!



Dưới hắn thao túng, hắc hỏa cự long há miệng kêu một tiếng, phun ra vô số hỏa cầu màu đen. Hỏa cầu kia nổ lên bên ngoài cơ thể từng kim đan luyện thi, hóa thành từng vòng xoáy hỏa diễm. Mỗi một cái uy lực cũng không thua kém đệ ngũ chuyển Long tuyền chi hỏa!



Cơ hồ vừa đối mặt, tất cả luyện thi đều hóa thành bụi, mà hắc thi thuộc về trong miệng rồng, trung tâm của biển lửa, trong lòng dâng lên một tia cảm giác hẳn phải chết.



Hỏa diễm này đủ để đem lão ta trọng thương, lại không đủ để diệt lão. Nhưng khi Ninh Phàm với ánh mắt sát cơ nhìn về phía mình khiến cho hắc thi tâm thần đại chiến.



- Mặc lưu phân thần thuật!



Ninh Phàm chỉ một cái vào mi tâm, thức hải hóa thành từng đạo kiếm ảnh màu đen, lao ra thiên linh, ở trường không lưu chuyển.



Kiếm khí như hắc triều, chợt vào hắc hỏa, trong biển lửa, vén lên từng đạo sóng cuồng, như trước đó đối phó Thiên Nhất tử vậy, vạn kiếm như gió, sắp cuốn hắc thi vào trong đó.



Toái! Toái! Toái!



Ninh Phàm cắn mạnh nát tất cả đan dược, hắn đem tất cả pháp lực, thần niệm chi lực nghiêng chú trong một kích này.



Nếu đã kết thù tất phân sinh tử... Đây là lão ma dạy cho hắn!



Một trận kiếm bể, sau tiếng lửa tản rít qua, Ninh Phàm rốt cuộc không chịu nổi pháp thuật phản phệ lực, bị hơi nóng của pháp thuật sanh sanh đánh rơi xuống mặt đất, nặng nề đập rơi ở phía sau, ho ra máu không dứt.



Vô số hỏa ảnh, kiếm khí ở quang đãng vỡ nát tán, lộ ra một tiêu thi trong đó hàng trăm vết thương và lổ thủng...



Tiêu thi ấy không còn chút vẻ rửa nát, hoàn toàn bị nướng khét, mà trong đó hồn phách của hắc thi thì hoàn toàn bị đốt thành hư vô.



Chẳng qua là dù vậy, thi thể này lại vẫn không hủy diệt, đây cũng đến gần cường độ thân thể của ranh giới thi ma rồi sao?



Nếu là chân chính thi ma trong Đỉnh Lô hoàn của mình như vậy... thân thể lại mạnh bao nhiêu?



Ninh Phàm hít thở rất lâu, mới miễn cưỡng đứng dậy, nhìn tiêu thi xa xa trầm ngâm không nói.



Hắn không có niềm vui sướng của sự chiến thắng, có chphục dùngg chỉ là một tia bình tĩnh.



- Niết Hoàng, ta đang từng bước đến gần ngươi... Có một ngày, ngươi sẽ có cùng một kết quả như thi ma này…



Hắn nói rất điềm tĩnh.