Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha

Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha - Chương 192: Cô Ấy Là Tai Nạn Của Em (4)




Hai người không nói chuyện, thang máy nhanh chóng đến nơi, Cẩm Dương vẫn đi theo sau lưng Lâm Thâm Thâm ra khỏi thang máy, còn cách một đoạn, anh liền cầm chìa khóa xe ở trong tay, mở khóa xe.



Khi sắp đi đến trước xe, Cẩm Dương bước nhanh về phía trước, thay Lâm Thâm Thâm mở cửa xe ra, Lâm Thâm Thâm mấp máy môi, cúi người ngồi trong xe.



Khi cô thắt dây an toàn, Cẩm Dương lên xe, thuần thục khởi động xe, lấy điện thoại di động ra, đưa cho Lâm Thâm Thâm, chờ lấy Lâm Thâm Thâm nhập địa chỉ của Lâm gia, mới lái xe ra khỏi bãi đậu xe dưới đất.



Trên đường đi, hai người vẫn giữ im lặng, lúc này vừa khéo tránh được giờ cao điểm ùn tắc, tốc độ xe rất ổn, khoảng một tiếng sau, xe đã lái vào khu biệt thự Lâm gia.



Cây vân sam cao lớn, xanh um tươi tốt trồng đầy hai bên con đường, Lâm Thâm Thâm nhìn cổng biệt thự phía trước, đáy lòng bỗng dưng trở nên căng thẳng.



Lúc này chỉ dẫn đã kết thúc, Lâm Thâm Thâm chỉ con đường quen thuộc, nói: “rẽ phải, đi đến cuối cùng là được."





Cẩm Dương "Ừ" một tiếng, rồi thuần thục điều khiển tay lái, rẽ phải.



Hai bên con đường này, trồng cây ngô đồng cao lớn của nước Pháp, so với khi Lâm Thâm Thâm rời đi, cao hơn rất nhiều, trên đường chỉ có ánh nắng vụn rơi xuống.



Rất yên tĩnh, xe cũng rất ít, Cẩm Dương khống chế tốc độ xe khoảng 30 km/h, từ từ tới gần cổng Lâm gia cuối đường.



...



Đêm qua Lâm Viễn Ái ngủ kiểu gì, cậu ta không hề có chút ấn tượng nào, chỉ là khi tỉnh lại sau giấc ngủ, mới phát hiện mình nằm tại giường, mà bên giường chất đống tàn thuốc, cậu ta nhíu mày, mất kiên nhẫn ngồi dậy từ trên giường, đi tới trước cửa sổ, kéo màn cửa ra, mở cửa sổ, mới đi đến phòng tắm.




Có lẽ bởi vì nguyên nhân cậu ta thường xuyên không trở về nhà, trong phòng tắm không chuẩn bị dao cạo râu, cậu ta liền quấn áo choàng tắm, mang theo mái tóc ướt đi xuống dưới nhà.



Còn chưa lên tiếng gọi người hầu, đã nghe thấy trong phòng bếp có âm thanh người hầu trò chuyện truyền đến: "Lão phu nhân nói, hôm nay Thâm Thâm tiểu thư sẽ tới."



"Thâm Thâm tiểu thư đi biệt sáu năm liền, bây giờ cuối cùng cũng trở về."




"Tôi nhớ Thâm Thâm tiểu thư thích là cá dấm đường, sò biển xào tỏi nhất, mấy người hãy lấy đồ tươi tới, làm mấy món Thâm Thâm tiểu thư thích ăn."



Lâm Viễn Ái nghe thấy mấy người hầu trò chuyện, đều là người hầu già của Lâm gia, trong đó còn có một người chăm sóc sinh hoạt của cậu ta và Lâm Thâm Thâm khi còn bé.




Hôm nay, Lâm Thâm Thâm sẽ tới Lâm gia?



Bỗng nhiên Lâm Viễn Ái nghĩ tới chuyện mình làm buổi tối hôm qua, đáy lòng lập tức nôn nóng, vốn muốn đi tìm dao cạo râu, lại lập tức bay sạch, buồn bã xoay người, lên nhà, tính toán đợi sau khi Lâm Thâm Thâm tới, nhìn xem rốt cuộc cô có sao không!



...



Lâm lão phu nhân đã sớm đã dặn quản gia Lâm gia, cho nên khi xe của Cẩm Dương lái tới, quản gia đã mở cổng Lâm gia ra.