" Đúng là phim ngôn tình, chỉ được cái gieo vào đầu óc người ta những thứ đẹp đẽ là giỏi. Cô gái nhân vật chính kia thử có quá khứ là một con đĩ xem, xem cái anh Nam chính đẹp trai kia có mở miệng ra nói như vậy không". Khẽ lướt qua chiếc đồng hồ treo trên tường, trời đã tối rồi, cũng đã tới giờ đi làm rồi. Tôi uể oải tắt máy tính rồi bước xuống giường, đi một mạch vào trong nhà vệ sinh tắm rửa thay đồ. Lấy một chiếc váy sexy nhất, hở hang nhất mặc vào, phải rồi, tôi chính là một con đĩ. Đó là công việc của tôi... Ừ thì tôi chẳng yêu thích gì nó, nhưng tôi bắt buộc phải làm... Vì sao ư? Vì tôi không có tiền.
Chắc hẳn rất nhiều người sẽ chửi vào mặt tôi là chẳng lẽ trên thế gian này cứ nghèo là đi làm đĩ hay sao? Thiếu gì công việc lành mạnh mà lại không làm? Tôi cũng biết điều đó, tất nhiên là tôi biết ngoài xã hội kia có rất nhiều việc mà tôi có thể làm, nhưng nó lại không thể đem lại cho tôi số tiền mà tôi cần... Tôi sống ở thành phố, là một con đĩ nhưng là một con đĩ tự do chứ không phải cần ai bảo kê hết. Thích thì làm không thích thì thôi, không ai ép buộc cả. Ngồi trước bàn trang điểm, càng nhìn bản thân tôi càng cảm thấy có cái gì đó rất nhơ nhuốc, dơ bẩn. Nhưng tôi lại không cảm thấy hối hận, hay nói chính xác là tôi không có quyền để hối hận. Tôi tự cười chính bản thân mình.