Thời Tịch Ngọc tiến lại gần căn nhà hoang đấy, thì có mấy gã đàn ông đã đứng đợi sẵn và chặn ngay cửa.
.
"Chắc hẳn bà vẫn nhớ tôi chứ.
.
" Mã Ngọc Thư kéo chiếc ghế ngồi đối diện bà.
.
"Nhớ chứ, nhớ rõ là đằng khác.
.
"Quý quá, được bà Phong đây nhớ.
.
"Sao cô lại bắt tôi.
.
"Tại sao Á, bà đã cướp hết đi những thứ thuộc về tôi đó.
.
"Thứ gì là thuộc về cô.
.
"Bà đã rút hết đi số cổ phần trong công ty bố mẹ tôi , nên ông bà đã phá sản , trước lễ thành lập công ty bố mẹ tôi bà thẳng thần tuyên bố hủy hôn giữa tôi và Bắc Minh Phong.
:
"Nhưng người tôi yêu là Cao Vân Hi, bà biết rõ điều đấy , do bà một hai bắt tôi kết hôn với con trai bà, bố mẹ lại bắt tôi chia tay Cao Vân Hi, mà bà lại hủy Hôn.
.
"Tôi là trò đùa của gia đình bà à.
.
"Hứ , cô không xứng đáng có được những thứ đó , cô cũng chính là người bỏ thuốc độc chết bà nội của Bắc Minh Phong.
.
"Sao, sao bà biết.
"Việc gì qua mắt được tôi, nếu đưa ra công an thì chắc là tù mọt rong.
.
"Được , vậy tôi và bà cũng chết đi.
.
"Tôi hận bà.
.
" Mã Ngọc Thư hét lớn vào mặt Bà Phong
Cô ta tiến lại tát bà Phong thật mạnh , đến nỗi bà Phong đã té xuống đất,cây dao từ túi bà mà rớt ra phía sau tay bà đã nhanh chóng cầm lên.
.
"Gia đình bà đã ép tôi và bố mẹ tôi về bước đường cùng , giờ gia đình bà xứng đáng bị trả giá.
"Giết tôi đi , cô giỏi thì giết tôi đi" Mã Ngọc Thư chỉa thẳng súng vào đầu bà
Bắc Minh Phong và Trương Hạo Hiên đã tới , thì đã thấy Châu Hoài Dao bị chói ngồi ngay đó.
.
"Anh Phong cứu em.
.
"Kệ cô ta , đi kiếm cô ấy.
.
"Ừm đi thôi.
Thời Tịch Ngọc đã hạ gục những gã đàn ông còn lại, nhưng không may lúc đánh nhau với mấy tên đó , cô đã bị dao cắt vào cánh tay một đường , máu không ngừng tuông ra , cô bịt chặt lại vết thương đạp thảng cửa đi vào.
.
"Thả mẹ tôi ra.
.
"Wow, đúng là cá mè một lứa, nhanh như vậy mà con dâu bà đã tìm tới.
.
"Quả thật là một đứa con giỏi hiếu thảo mà.
.
"Tôi không như cô , thả mẹ tôi ra , có việc gì thì tôi và cô tự giải quyết.
.
"Bản lãnh đấy, tôi thích , được.
.
" Mã Ngọc Thư đi lại cởi chói , và thả Bà Phong ra ngoài , cô đóng cửa lại , lấy ổ khoá , khoá nó.
.
"Này, việc của tôi và cô thì tôi và cô giải quyết đừng làm hại con bé.
.
"Giải quyết một thể cho xong.
.
" Thời Tịch Ngọc nhìn thẳng mặt cô ta nói.
.
"Được , đánh tay đôi đi.
.
Thời Tịch Ngọc tháo bao tay đồng hồ dục sang một bên …
"Quả thật là một cô nàng mạnh mẽ , việc gì cũng dám làm.
.
"Tôi không hèn như cô.
Dám làm mà không dám nhận.
.
"Tôi làm việc gì mà không dám nhận.
.
"Việc gì mà không dám nhận, thì trong lòng cô rõ nhất , nói ra lại mất hay.
.
Mã Ngọc Thư nhào lại đá vài phát , Thời Tịch Ngọc phản xạ nhanh nên đã né kịp , cô tung những cú đâm thẳng vào bụng cô ta , đẩy lùi cô ta về phía và ép vào tường.
.
"Nếu Bắc Minh Phong anh ấy thật sự biết về cái chết của bà nội anh ấy thì sao.
.
"Cô sao lại biết chuyện này.
.
"Nói cho cô biết , tôi đã từng theo học trường cảnh sát đấy, việc gì tôi Không thể điều tra , đậu đại học IT nổi tiếng đấy, rõ vài cái là ra mà.
.
"Anh ấy biết thì liệu cô còn mảnh xương nào không.
.
" Thời Tịch Ngọc lấy tay đè sát cổ cô ta.
.
"Còn việc cô đã khiến đứa bé trong bụng Tịnh Tịnh không có cha , thì giải quyết luôn.
.
" Thời Tịch Ngọc tát cô ta thật mạnh.
.
"A, thả tao ra.
.
"Đâu dễ như vậy.
.
" Thời Tịch Ngọc lại tát cô ta thêm một cái.
.
"Cái tát này tôi thấy Tịnh Tịnh, còn cái này tôi thấy đứa bé trong bụng cô ấy, còn cái này tôi thấy bà nội anh Phong.
.
"Con chó này, thả tao ra.
.
" Mã Ngọc Thư luồng tay vào trong túi quần móc cây súng ra.
.
Thời Tịch Ngọc phản ứng nhanh , đã giật lấy cây súng trên tay cô ta ném đi một góc.
.
"Đã gọi là đánh tay đôi thì mình đừng dùng và lúc khí, bẩn lắm
Thời Tịch Ngọc sơ ý đã để cô ta chạy thoát khỏi vòng tay , cô ta nhặt lấy cây súng lên, chỉa thẳng vào người Thời Tịch Ngọc.
Bắc Minh Phong và Hạo Hiên đã thấy bà Phong đứng đập cửa , anh chạy lại.
.
"Mẹ , Tiểu Ngọc đâu.
"Con bé bên trong.
.
"Cô ấy ở trong với ai.
.
"Mã Ngọc Thư
"Chết tiệt vẫn là cô ta.
.
" anh kiếm lấy cục gạch to liên tục đập vào chiếc cửa nhưng không có tác dụng gì
"Bác có sao không ạ.
.
"Bác không sao , con bé mà có chuyện gì sao bác sống nổi đây.
.
"Bác yên tâm ạ, em ấy sẽ không sao
Thời Tịch Ngọc giơ hai tay lên đầu hàng , cô ta liền cười nhếch mép.
.
"Dù cô có mạnh có giỏi đến mức nào , thì cũng phải thua dưới tay tôi.
.
"Được tôi đầu hàng.
.
"Chết cùng nhau đi.
.
Thời Tịch Ngọc thấy cô ta không còn cảnh giác , cô ta liền chạy lại giật lấy cây súng.
.
"Này…
Thời Tịch Ngọc bắn một phát vào chân cô ta khiến cô ta ngã xuống đất.
"Có , có tiếng súng , con bé có chuyện gì sao mẹ sống nổi hả Phong.
.
"Mẹ mẹ bình tĩnh.
.
"Kẻ mạnh , thì sẽ có người mạnh hơn , đừng vội cười.
.
"Được rồi , kết thúc đi , rách việc.
.
Thời Tịch Ngọc dục cây súng xuống đất , tiến lại đống đồ , nhặt khẩu súng lên , cô ta thấy cây súng ngay trước mặt , cô ta kết từ từ lên , cơn đau vẫn kìm nén bên trong.
.
Thời Tịch Ngọc bắn một phát vào , ổ khoá, cánh cửa mở ra , cô đã ôm nhào vào lòng Bắc Minh Phong
"Em có sao không.
.
"
"Em không sao.
.
" Thời Tịch Ngọc ôm anh hướng ngược , phái người anh đã chỉa thẳng vào mặt Mã Ngọc Thư, cô ta nhặt khẩu súng lên bắn vào anh.
.
Hạo Hiên la lên" Mình Phong cẩn thận " Thời Tịch Ngọc đã bắn lại cô ta một phát trúng vào vai, cô quay người lại , viên đạn đã trúng cô, anh đã không bị gì.
.
Mặt anh đầy lo lắng hốt hoảng.
.
"Tịch Ngọc , em đừng xảy ra chuyện gì.
.
"Anh nhớ chăm sóc bản thân thật tốt, cả bố và mẹ" giọng nói cô chở nên yêu ớt , và máu chảy ra từ miệng cô, cô đã ngất hoàn toàn
"Thời Tịch Ngọc…