Hợp Đồng Hôn Nhân Với Tổng Tài

Chương 6: 6: 1 Ngày Bên Cạnh Tổng Tài






Sáng hôm sau chuông báo thức của ấy đã reng đã là 8h45 rồi cô ấy chỉ còn 15 phút nữa phải có mặt tại công ty nhưng từ đây đến công ty ít nhất 20 phút và thời gian thay đồ sửa soạn của cô ấy nữa.



.



Hả chết mình rồi trễ rồi trễ rồi tên Bắc Minh Phong đi làm cũng không ghé qua gọi mình dậy được à ,ko trách anh ta nữa nhanh sửa soạn thôi.



.



Sửa soạn xong cô ấy chạy vội xuống nhà Đông Quản Gia nói!

"Cô Thời mời cô ăn sáng

"Cháu xin lỗi chú nhưng giờ cháu đã trễ làm rồi ạ…

"Nhưng cậu chủ đang ngồi ăn ở bển và kêu tôi mời cô Thời qua ạ.



.



"Cái gì, anh ấy vẫn chưa đi làm à

"Chưa ạ

Bắc Minh Phong

"Cô dậy rồi à,ngồi ăn sáng đi

"Tôi sắp trễ làm rồi này , không ăn đâu

Anh ấy đứng dậy chạm tay vào chán tôi và nói.



.



"Cô đâu có bệnh đâu , cô bị ấm đầu à

"Hả.



.



"Bữa nay là ngày lễ , công ty cho nhân sự nghĩ 2 ngày.



.



"Tôi quên mất, làm tôi tưởng tôi trễ rồi chứ.



.



"Ngồi ăn sáng đi cô nương

"Ồ

"Mà nghĩ lễ 2 ngày xong rồi,tôi có tổ chức 1 chuyến du lịch cho nhân viên

"Hả,đi du lịch ở đâu vậy, tôi chả nhận được thông báo gì cả

"Đi ở Bắc kinh ,sẽ cho nhân viên nghĩ ngơi và vui chơi ở đó và cũng chúc mừng dự án của công ty thành công !

"Sao mà dự án không thành công cho được thành tôi làm sáng đêm mà không thành công thì hơi phí đấy

"Tôi biết nhờ có cô nên mới thành công tôi đặc biệt chuẩn bị quà cho cô rồi, quà cô của khác với mọi người …

"Quà gì vậy anh đừng làm tôi tò mò nha

"Đến lúc đó đi cô sẽ biết thôi.





.



"Ồ

"Ăn sáng đi nếu còn buổi đi ngủ thì lên ngủ thêm chút nữa đi, chiều tôi chở cô đi chơi đi shopping cho khuây khỏa…

"Thôi không đi đâu tôi không có nhiều tiền như anh đâu mà đi shopping

N

"Tôi trả cho cô thích gì thì cứ mua

"Anh nói đấy tôi không ngại đâu

"Ừm, ăn thôi

"Mà vết thương anh đỡ đau hơn chưa

"Rồi tôi đỡ rồi

"À anh ăn đi tôi đi lấy thuốc cho anh trước đã.



.




"Không cần đâu cô cứ ngồi ăn đi chút tôi nhờ chú Đông lấy

"Không cần để tôi lấy tôi xuống liền, anh ăn đi là bệnh nhân phải nghe lời chứ

"Ồ

"Đây ,thuốc của anh nè, ăn xong nhớ uống nha.



.



"OK,ngồi ăn đi cô định đi đâu nữa.



.



"Tôi đi lấy ly sữa cho anh uống sữa vào bữa sáng cũng rất tốt.



.



"Tôi không uống

"Này

"Ừm thì cô lấy đi

-Hả cậu chủ chịu uống sữa Á từ trước giờ thân phận quản gia tối nào cũng đem lên cho cậu chủ cậu chủ có bao giờ chịu uống đâu ,toàn bảo mình đem xuống thôi mà , 1 ông già như mình năn nỉ cũng không chịu uống, vậy cô Thời chỉ nói 1 câu thôi đã chịu uống ngay , cậu chủ trúng tiếng sét tình yêu rồi,sau này 1 ông già như mình sẽ đỡ mệt hơn.



.



"Nè anh ăn xong thì uống thuốc và uống sữa rồi nghĩ ngơi đó

"Ừm"

"Sao nảy giờ anh không ăn đi

"Tôi đợi cô

"Rồi tôi ra rồi, ăn thôi nào.



.



"Ừm



1 lúc sau đó.



.



"Anh ăn xong chưa

"Rồi , sao vậy

"Tôi rửa bát chứ sao

"Không có người khác làm , việc của cô bây giờ là đi lên nghĩ ngơi cô có biết không mắt cô muốn thâm như gấu trúc rồi không.



.



"Nhưng …

"Không nhưng dị gì hết đi lên phòng ngay cho tôi, chú Đông cho người dọn dẹp giúp tôi

"Dạ vâng ạ

"Anh…

"Dạ , dạ mời cô Thời và cậu chủ lên phòng nghĩ ngơi

"Vâng cảm ơn chú Đông ạ , tên đàn ông khó ưa ăn phải gì vậy tự nhiên to tiếng với tôi chứ

"Dạ không phải đâu , do cậu chủ lo cho cô í ạ không muốn cô làm những việc này đâu ạ,cậu chủ sợ cô mệt ạ

"Hả,lo cho tôi á , có ma nó tin

"Dạ không phải như cô Thời nghĩ đâu

"Anh nhớ uống hết Ly sữa đấy tôi đi lên phòng đây

"Ừm , cô nghĩ ngơi đi chiều tôi sẽ lên gọi cô dậy

"Ồ ,tôi biết rồi

Tới buổi chiều tôi cứ nghĩ anh ấy chỉ nói xạo thôi nhưng chiều anh ấy lên đánh thức tôi dậy anh ấy bảo.



.



"Dậy đi tôi chở cô đi chơi nè

Tôi mở mắt ra từ từ thì thấy anh đang ngồi cạnh tôi và chạm tay lên đầu tôi , tôi thấy anh ấy đang trong phòng tôi , tôi hơi giật mình và bảo với anh ấy là.




.



"Sao , sao anh vào được phòng tôi !

"Tôi gõ cửa phòng mãi cô không trả lời tôi lo cô có chuyện gì thì sao nên tôi lấy chìa khoá mở cửa để vào thì thấy cô đang nằm ngủ như 1 con lợn vậy đấy.



.



"Anh đúng là vô duyên hết sức

"Dậy thay đồ đi tôi chở đi chơi

"Tôi làm biếng quá, mấy giờ rồi

"5h chiều rồi , cô ngủ nữa là bóng đè đấy chiều rồi đừng ngủ nhiều quá

"Tôi thật sự rất lười luôn đấy

"Dậy nào

Anh ấy đỡ cô ấy ngồi dậy và mở mền cô ấy ra vô tình lúc ấy cô ấy chỉ bận 1 chiếc áo sơ mi dài và quần ngắn nên đã bị lộ bờ vai quyến rũ và đôi chân thon dài của cô ấy và làn da trắng trẻo Hồng hào, anh ấy nhìn vào thân thể của cô ấy tới nỗi 2 má anh ấy đã ngại tới mức ẩn đỏ lên luôn rồi



"Này , này sao cô lại bận đồ hở hang thế

"Đây là phòng tôi mà , tại sao tôi lại không được bận chứ.



.



"Nhưng nhưng mà

Cô ấy áp xác lại anh ấy tay cô ấy để lên cằm anh ấy 2 người nhìn say đắm, cô ấy nói.



.



"Anh ngại à , Hửm tôi tưởng người như anh nhìn thấy con gái quyến rũ nhiều lần rồi chứ nhưng không ngờ 2 má anh lại đỏ như thế đấy.



.



Anh ấy nghe những lời đấy thì đè cô ấy xuống giường mặt của anh ấy áp xác mặt cô ấy , 1 tay anh ấy dịnh 2 tay cô ấy lại 1 tay chống đỡ và nói.



.



"Cô đừng nghĩ như thế do những cô gái kia không đủ sức hút và hấp dẫn quyến rũ như cô nên tôi cũng không ngại dù có đứng trước mặt tôi và lột hết đồ đi chăng nữa tôi cũng không hứng thú với ai ngoài cô đâu, nhưng nếu người đó là cô , thì tôi sẽ không chắc là sẽ làm gì.



.



:))

"Anh…Là Đồ Lưu Manh !.



"Thay đồ đi ,tôi đợi cô dưới nhà, nhanh lên đấy


"Ừm

1 lúc sau cô ấy đi từ trên lầu xuống bận 1 chiếc váy rất đẹp có 1 chút quyến rũ , cô ấy thật sự rất xinh anh ấy ngước mặt lên nhìn cô ấy 1 cách rất say đắm anh nhìn tới mức ngại luôn rồi.



.



"Tôi xong rồi đi thôi, này anh nghe tôi nói không

"Hả , ờ đi thôi

"Ồ.



Tôi mang giày đã, anh đợi tôi 1 xíu

"Ừm

"Chán vậy , bận váy khó mang giày thật, không cài được cái gì hết.



.



Anh ấy khum xuống cài đôi giày cao gót cho cô ấy , cô có hơi bất ngờ và hơi ngại vì không nghĩ anh ấy sẽ cài đôi giày lại giúp cô ấy , lúc đấy Đông Quản Gia thấy liền mốc điện thoại ra chụp 1 tấm hình kỉ niệm 2 người ấy điều không biết gì hết.



.



"Rồi xong rồi đi thôi


"Ừm tôi cảm ơn

"Không có gì

Tới chỗ shopping, chỗ đấy là 1 hãng hàng hiệu có tiếng tại Thượng Hải chỗ đấy món đồ nào cũng rất đắt đỏ , 1 món ít nhất hỏi lên đến 5 nghìn đến 10 nghìn tệ cô ấy lúc đầu vào như đi vào giá thì hơi bất ngờ vì cô ấy chưa từng nghĩ là mình có thể đặt chân vào 1 nơi xa hoa như thế này

"Dạ chào anh Thiếu gia

"Có loại giày nào mang không đau chân không

"Dạ có ạ , mời anh với chị qua đây ạ

"Hử , sao anh lại mua giày, anh mua cho anh hả.





.



"Tôi mua cho cô đấy này giờ thấy cô đi rất khó chịu ở chân tôi nghĩ đôi giày đó khó đi và trật nên mua cho cô một đôi giày thể thao mang cho đỡ đau

"Ồ anh biết để ý quá ha

"Để ý vợ tương lai sao không để ý được chứ

"Ai là vợ của anh, hứ

"Dạ thiếu gia thấy đôi này sao ạ , có phù hợp với phụ nhân không ạ

"Phu nhân , không phải không phải đâu ạ

"Im ngay

"Tôi thấy đôi đó cũng được , cô thử xem

"Ừm

"Ngồi xuống đi tôi thử cho cô

"Hả thôi không cần đâu.



.



"Cô bận váy đấy khum lên khum xuống không hay đâu ngồi yên đi tôi mang cho

"Ừm

"Xong rồi, đẹp đó cô chịu không

"Ừm cũng được nhưng giá hơi đắt

"Lấy cho tôi đôi này, còn thích gì nữa không đi coi

"Nhưng mà

"Đi qua kia với túi xách này

"Tôi thích cái này

"Gói lại cho tôi cái đấy

"Vâng ạ

"Mua gì nữa không

"Tôi thấy đôi giày cao gót kia đẹp mà giá thì hơi mắc chắc thôi đi về

"Gói lại tôi đôi giày cao gót đấy , thanh toán luôn gì nảy giờ tôi đã kêu anh gói

"Vâng thưa Thiếu Gia

"Của anh hết tổng cộng 50.



000 tệ ạ

"Cà thẻ cho tôi

"Vâng

"Hả , anh bị điên hả, 50.



000 tệ đấy tôi không có tiền trả cho anh đâu

"(Thì thầm), lấy thân đền đáp

"Anh mơ đi , hứ

"Dạ của Phu Nhân ạ

"Tôi cầm cho

"Ồ

"Anh đói bụng không, đi ăn đi

"Cô đói hả

"Ừm chiều giờ tôi chưa ăn gì cả

"Đi

Đi ăn về xong anh ấy đưa tôi về , trên xe tôi mệt quá nên đã ngủ thiếp đi Tới nhà anh ấy không gọi tôi dậy, lúc tôi mở mắt dậy tôi đã thấy mình vẫn đang ngủ trên xe và anh ấy lấy áo khoác anh ấy đắp lại cho tôi và anh ấy nằm ngủ kế bên tôi.



.