Hợp Đồng Hôn Nhân Với Tổng Tài

Chương 52: 52: Đồ Trẻ Con






3 ngày sau

Đã mấy ngày cô tăng ca liền tục ở công ty mà không về nhà , Bắc Minh Phong cũng rất bận , anh cũng không thể tới thăm cô và về căn biệt của Thời Tịch Ngọc, anh về ở nhà mình vài ngày , anh hoàn thành công công việc.



Đợi mãi chẳng thấy cô trả lời tin nhắn cho mình , anh nghĩ chắc cô vẫn còn việc ở công ty , nên anh quyết định đi tới công ty thăm cô.



Anh không quên tự tay mình nấu cho cô ăn những món cô thích.



———————

Ở công ty , cô vừa họp với các cổ đông và hội đồng quản trị xong , cô nhận được cơn mưa lời khen từ các cổ đông cô rất vui.



Cô cười tươi , mở của phòng làm việc của mình vào , người cô thấy không phải là Bắc Minh Phong , mà là Trương Hạo Hiên.



.



Thư ký liền nói với cô.



.



" Dạ Sếp Trương tới gặp cô ạ.



.



"

Cô bất ngờ khi thấy anh Hạo Hiên ở đây, cô ra hiệu bảo thư ký ra ngoài đi.



.



"Vâng ạ.



.



" thư ký bước chân ra khỏi cửa không quên đóng cửa lại.



"Sao anh lại tới đây vậy.



.



"Tới tìm em không được saoo

"Ý em không phải vậy.



.



"Anh đùa đấy , anh cũng biết được tình hình công ty của em , công sâu xuống vực thẩm mới một tháng mà em đưa công ty về lại trạng thái ban đầu, em rất giỏi đấy

"Em cảm ơn , cũng có mọi người giúp đỡ em ạ.



"Anh cũng muốn thành một cổ đông của công ty em đấy, không biết là có được không nhỉ

"Tất nhiên là được rồi ạ

"Vậy anh sẽ đầu tư một khoản.



.



"Em cảm ơn ạ.



.



"Mà anh có mang đồ ăn cho em này , nhìn em dạo này hơi ốm đấy.



.



"Dạ công việc cũng hơi nhiều.



.





"Vết thương của em đã lành chưa.



.



" anh nhẹ nhàng cầm lấy tay cô lên xem , vết thương của cô bị Châu Hoài Dao làm thương, nay nó đã lành.



.



Đúng lúc đấy , Bắc Minh Phong cũng mở cửa bước vào , thấy Hạo Hiên cầm tay cô như thế anh rất tức giận anh kìm nén lại, cô vội vã nhìn anh , cô rút tay về.



.



Anh lúc đấy đi lại phái cô , đặt hộp cơm lên bàn , trên bàn anh thấy cũng có một hộp cơm , anh liền biết đó là của Trương Hạo Hiên đem cho Thời Tịch Ngọc.



"Sao , sao anh lại ở đây.




.



" anh nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, anh chạm tay lên eo cô , kéo cô lại phía mình.



.



"Anh tới thăm vợ anh không được à.



.



"Não anh úng nước à.



.



" cô nói nhỏ vào tai anh.



.



Anh mặc kệ lời cô nói , anh vẫn chăm chăm nhìn Hạo Hiên.



.



"Sếp Trương cũng ở đây à.



.



"Ừm, tôi tới bàn công việc với Tịch Ngọc

"Ồ, nếu sếp Trương đây, bàn công việc với vợ tôi xong rồi, thì mời anh lánh chỗ khác , vợ tôi cần phải ăn uống.



.



"Được thoii, anh về đây , anh nhớ giữ sức khỏe nha.



.



"

"Vâng ạ.



" Cô tiễn anh ra tới cửa , quay vào thì đã thấy anh ngồi ngay sofa mà trù ụ.



.



"Sao nữa đây , ông chú.



.



"Sao em thân thiết với anh ta quá vậy.



" Anh xoay mặt đi hờn dỗi cô.



.



"Này , nói chuyện làm ăn mà.



.



"Làm ăn gì ở đây, nắm tay nắm chân thế kia à.



.



"Anh ấy chỉ hỏi vết thương của tôi lành hay chưa thôi

"Anh ta lo quá nhỡ , làm như em không có chồng vậy đó.



.



"Chồng con gì ở đây, có kết hôn đâu.



" Cô đi lại chơi anh và ngồi xuống chiếc ghế sofa , cô định không cạnh anh , nhưng nghĩ đi nghĩ lại cô vẫn đi qua ngồi kế anh, cô sợ anh sẽ tức giận ăn cô ngay tại đây mất.



.



Cô tiện tay lấy hộp cơm của Trương Hạo Hiên đưa cô, cô vừa định mở ra , anh liền quất nhẹ vào tay cô.



"Này em làm gì đấy.



"Ăn cơm chứ gì.



"Em phải anh đồ ăn anh nấu, không được ăn đồ ăn của anh ta.




.



"Cái nào mà chả là đồ ăn" Thời Tịch Ngọc không biết khi nào anh lại trở nên trẻ con như thế.



.



"Không, anh cái đồ ăn của anh nấu.



.



"Vâng vâng, tôi ăn.



.



" anh tiện tay lấy hộp cơm của Hạo Hiên mà vứt vào sọt rác.



Thời Tịch Ngọc mở hộp của Bắc Minh Phong nấu ra mùi hương sặc lên tới mũi cô rất thơm , anh nấu cho cô là sườn xào chua ngọt.



.



"Ơ, đúng món tôi thích luôn, anh giỏi dữ ta.



.



" anh được cô khen như thế mặt liền tươi như hoa mà không cần tưới

"Thế có thưởng cho anh cái gì không.



.



"

"Nấu cơm cho người ta thôi mà đòi hỏi thế.



.



" cô nhướn người lên hôn lên má anh một cái.



.



"Được chưa.



.



"Được rồi vợ

Cô lấy đũa gắp một miếng thịt đút cho anh , tay cô lại để dưới cằm cho anh cô tỉ một từng chút gì sợ làm sơ bộ đồ vest của Bắc Minh Phong.



"A…

Sau khi ăn xong , anh mãi cứ làm nũng cô, nằng nặc của đòi cô tối phải về nhà ngủ với anh.



.



"Vợ , lấy tối về nhà ngủ đi, anh nhớ em lắm dồi đấy.



.




"Không được, tuần trước tôi đã nghĩ rất nhiều rồi, công việc tôi bỏ bê rồi, lát tối tôi phải ngủ ở công ty thêm một ngày nữa.



.



"Hứ, anh không biết đâu, em ngủ ở đâu thì anh ngủ ở đấy.



.



"Đừng có ngang ngược nha, đây là công ty chứ hong phải là cái nhà của anh đâu mà đòi ngủ.



.



"Nhưng mà.



.



"Im ngay , đi về đi.



.



"Hongg

"Anh xong việc rồi, sao anh không được ở lại với vợ anh.



.




"Ở trong đây nảy giờ lâu lắm rồi, nhân viên sẽ nghi ngờ đấy.



:

"Vậy thì công khai luôn.



.



"Cái đầu anh đấy.



.



Bắc Minh Phong bế cô ngồi lên bàn làm việc , anh áp sát mặt anh lại cô , anh vừa định đặt lên môi cô một nụ hôn nồng cháy, thì tiếng chuông điện thoại lại reo.



"Chết tiệt.





.



"

"Nghe điện thoại đi…

"Kệ đi, chúng ta tiếp tục.



.



"Lỡ việc gì quan trọng ở công ty thì sao.



.



"Không có đâu.



.



"Tôi cho anh 5 phút nghe điện thoại, rồi chúng ta tiếp tục.



.



Anh nhấc máy lên giọng anh lạnh như băng , đầu dây bên kia cũng phát toát cả mồ hôi.



"Alo có việc gì.



.



"Dạ , Thưa sếp công ty có việc quan trọng cần ngài xử lý rồi ạ.



.



"Tôi về ngay.



.



"Công ty có việc quan trọng cần anh xử lý rồi.



.



"Ừm, anh đi đi.



.



Anh chỉnh trang lại quần áo chuẩn bị rồi đi, thì cô kéo tay anh lại , anh lên môi anh một cái , cô không quên dặn anh đủ điều vì lát tối cô không thể về nhà.



.



Anh liền gật đầu.



.



" Tuân lệnh Vợ iuu

Anh vừa đi ra khỏi cửa.



.



" Đúng là đồ trẻ con mà.



.



"