Hợp Đồng Hôn Nhân Với Tổng Tài Ác Ma

Chương 34




Cả thân hình cường tráng của anh hiện ra trước mắt Nhã Hân. Đây là một người đàn ông có sức mạnh ngang tàng, mãnh liệt và đầy nguy hiểm! Khi cô vẫn còn đang sững người, thì đã bị hai tay anh kìm chế!

Chết tiệt! Ánh mắt lờ đễnh nhìn thân hình của anh khiến cho dục vọng Thương Ngạn Thần càng tăng cao. Thân hình cô tôn lên dáng người hoàn mỹ của Nhã Hân trong mắt Thương Ngạn Thần. Mái tóc đen nhánh mềm mại xõa trước ngực, nổi bật trên khuôn mặt thanh tú là đôi mắt đen sáng trong, đôi môi đỏ mọng có phần bất lực hơi run lên càng tăng thêm vẻ mê người. Cô lúc này như đang muốn hấp dẫn anh…

Thương Ngạn Thần khó có thể kìm chế được nữa, anh không chịu đựng thêm nữa.

“Thương Ngạn Thần… đừng…” – Nhã Hân cảm thấy áp lực bỗng chốc tăng thêm. Sự tuyệt vọng của Nhã Hân trong làn nước càng khiến Thương Ngạn Thần không thể kìm chế bản thân.

“Thương Ngạn Thần… cầu xin anh hãy buông tha… cho tôi đi!” – Cả người Nhã Hân mềm nhũn

Thương Ngạn Thần đôi mắt đen của anh lóe lên tia quỷ dị. Bàn tay to của anh mơn trớn nơi đẫy đà của cô, hưởng thụ mùi hương thơm dịu trên người cô.

Đôi môi khêu gợi của anh bắt đầu làm càn trước ngực Nhã Hân, kích thích cơ thể thơm tho tuyệt đẹp của cô khiến nó phải run rẩy…

Động tác của anh thêm điên cuồng, anh cúi người hôn ngấu nghiến lên đôi môi tươi ngọt của cô.

“A - Anh! Đừng…” - Cô hét lên, giọng nói là sự đan xen giữa thống khổ và… khoái cảm!

“Miệng thì nói không nhưng xem ra thân thể cô thành thật hơn nhiều” Anh nở nụ cười tà, dục vọng nhanh chóng và mạnh mẽ khơi lên cảm giác trong cô.

”A… không…ư…ưm…làm ơn…hức”

Nhã Hân không thể tin nổi bản thân lại như vậy! Cô lại trần như nhộng để mặc cho anh làm xằng làm bậy trên người cô như vậy.



Nhã Hân đau đớn đè nén bản thân mình phát ra những âm thanh ái muội

“Kêu lên!” Thương Ngạn Thần thấy cô đè nén tiếng rên rỉ, anh thô bạo ra mệnh lệnh bắt cô kêu to lên – “Kêu to lên, tôi muốn nghe cô rên rỉ dưới thân tôi”

“A…” – Trước sự ra lệnh của Thương Ngạn Thần thì rốt cuộc Nhã Hân cũng không chịu nổi nữa, một ngọn lửa không tên bùng lên tại nơi sâu nhất trong cơ thể cô.

Cảm giác không thể khống chế bao trùm khắp toàn thân cô. Cô ôm chặt lấy bả vai dày và rộng của Thương Ngạn Thần, cả người bất giác cong lên như dây đã lên cung, làn da được phủ một lớp phiếm hồng.

Rốt cuộc cô cũng buộc phải thừa nhận rằng cả người cô lúc này như đang bốc cháy. Cô dính sát người vào thân hình rắn chắc của Thương Ngạn Thần như muốn lấp đầy sự trống rỗng.

Thương Ngạn Thần không thể chịu đựng được nữa anh siết chặt eo cô đâm sâu vào nơi t-ư m-ậ-t của cô.

Lực anh lúc nhanh lúc chậm làm cho cô không theo kịp tiết tấu của anh

Cô bất lực thì thầm “Ư…ưm…chậm…chậm…thôi”

Đôi môi đỏ mọng không ngừng run run, cơ thể lại càng vặn vẹo. Cô không còn suy nghĩ được gì nữa…

Móng tay của Nhã Hân cấu chặt vào lưng anh hiện lên từng dấu vết của móng tay cô để lại trên người anh.

Thương Ngạn Thần càng muốn tra tấn cô hơn anh giữ nguyên tư thế để con mãnh thú to lớn của mình ở trong cơ thể cô.

Ánh mắt của Nhã Hân long lanh nhìn anh đôi môi ươn ướt đỏ mọng như trái chery đang bấm chặt vào nhau. Giọng nói của cô đã lạc cả giọng có chút khàn khàn “A-Anh..Anh đừng có mà hành hạ tôi như vậy”

Thương Ngạn Thần cũng không chịu được trước sự xinh đẹp này của cô nhưng anh muốn cô phải cầu xin mình. Anh cúi thấp hôn lên môi cô nhìn vào khuôn mặt mê người của cô giọng nói khàn khàn:



“Gọi tên tôi đi”

Nhã Hân như bị thôi miên cô gọi tên anh lên “Thương…Thương Ngạn Thần!”

Giọng nói mềm mại của cô như muốn thiêu đốt cơ thể anh vậy nhưng anh vẫn phải cố kiềm chế để cho cô khuất phục cầu xin anh lần nữa

“Nói! cô muốn tôi làm gì?”

Nhã Hân như không tin vào tai mình. Sao anh có thể vô liêm sỉ như vậy, cô cắn chặt môi mình dùng ánh mắt yếu ớt nhìn anh. Thương Ngạn Thần muốn cô nói ra nhanh hơn tay anh làm càn trên ngực cô. Còn không quên ngắt hai hạt đậu đang dựng đứng trên trước ngực của cô.

Nhã Hân nhắm mắt giọng cô run run bất lực thì thầm, đôi môi đỏ mọng không ngừng run run, cơ thể lại càng vặn vẹo. Cô không còn suy nghĩ được gì nữa…

“Tôi muốn anh”

Thương Ngạn Thần vẫn chưa hài lòng hỏi lại cô “Muốn gì?”

“Thương Ngạn Thần anh động đi tôi khó chịu”

“Ngứa quá!!!”

Nhã Hân hoàn toàn mất đi ý thức, giọng nói ngây thơ được thốt ra từ đôi môi đỏ mọng.

“Tôi rất thích một người phụ nữ biết nghe lời” Anh cắn răng cố nén dục vọng của bản thân, giọng nói nhuốm màu dục vọng càng trở nên thô cát. Nói xong, khóe miệng Thương Ngạn Thần cong lên nụ cười hài lòng, anh dùng một tay đặt chiếc gối dưới người cô rồi nâng hông người Nhã Hân lên rồi hung hăng đâm thẳng vào.